Cửu Nha Thiên Thần phát hiện điều gì, ngước lên nhìn ra ngoài, xuyên qua cửa sổ thấy ngay Xung Vân sơn ở phía xa, tập trung vào thiếu niên áo trắng trong đám người ngồi.
Cửu Nha Thiên Thần ngạc nhiên:
- Đại đạo?
Cửu Nha Thiên Thần vội truyền âm:
- Chúc mừng phủ chủ lĩnh ngộ tích thủy đại đạo.
Kỷ Ninh đáp lại:
- Ngươi cảm ứng rất nhanh nhẹn, ta mới thí nghiệm một chút đã bị ngươi phát hiện.
Tâm tình của Kỷ Ninh rất tốt.
Kỷ Ninh vốn cảm ngộ tích thủy đại đạo rất cao, hơn một tháng qua tham ngộ chín tầng cấm chế hỗn độn, kiếm thuật Đạo Tổ mặc dù rất vất vả, thu hoạch quá nhỏ. Ngược lại tích thủy đại đạo rất là suôn sẻ, trực tiếp đột phá bình cảnh đại đạo lĩnh ngộ tích thủy đại đạo.
Từ đó Kỷ Ninh lĩnh ngộ hai đại đạo, một là kiếm đạo, hai là tích thủy.
- Trên Xung Vân sơn chỉ là Phù Cư Đạo Tổ tùy tay để lại, không cao sâu, nghiên cứu thêm một, hai tháng nữa là hết giúp ích cho ta.
Kỷ Ninh không ôm hy vọng quá lớn với hai mươi sáu giới đầu, quan trọng nhất là giới cuối cùng Kiếm Tiên giới. Nhưng Kỷ Ninh vẫn tham ngộ rất cẩn thận, trước tiên xem hết hai mươi sáu giới đầu có lẽ sẽ giúp ích cho hắn tham ngộ Ngũ Bảo kiếm thuật hoàn chỉnh.
Kỷ Ninh ở trong Đông Loan giới đến tháng thứ hai.
Hôm nay mặt trời treo cao.
Một chiếc thuyền lớn phá không bay đến, có nhiều binh vệ trên thuyền, nhiều nữ nhân xinh đẹp quay quanh một thanh niên. Thanh niên đang vui vẻ uống rượu, sờ người này bóp người kia, thuyền đầy tiếng oanh yến.
Một nam nhân mặt trắng không râu kính cẩn nói nhỏ:
- Thưa điện hạ, phía trước là Xung Vân sơn.
- Đến rồi?
Thanh niên mặc hoa mỹ đứng dậy, ôm một mỹ cơ đến gần đầu thuyền nhìn Xung Vân sơn phía xa.
Thanh niên nhe răng cười nói:
- Các mỹ nhân ngoan ngoãn nghỉ ngơi đi, bản hoàng tử sắp tham ngộ kiếm thuật.
Đám mỹ cơ mỗi người tâng bốc một câu, toàn nói lời dễ nghe, thanh niên hớn hở nghe khen. Nhưng thanh niên cũng có vốn liếng kiêu ngạo, vì gã là tam hoàng tử của Đông Hoang vương triều, có thiên phú tu luyện nhất, địa vị rất đặc biệt.
- Đi!
Rất nhanh hoàng tử điện hạ mang theo thị giả mặt trắng không râu cùng một đám hộ vệ đi tới chân núi Xung Vân sơn. Đám hộ vệ yếu nhất đều là Vạn Vật Chân Nhân, thủ lĩnh là hai Nguyên Thần Đạo Nhân. Hoàng tử điện hạ có thực lực Nguyên Thần Đạo Nhân.
Hoàng tử điện hạ cau mày nhìn:
- Nhiều người vậy? Cũng có nhiều yêu quái. Nghe sư phụ nói tam giới đang hạo kiếp, tiểu thế giới chỗ chúng ta coi như bình tĩnh nhưng sẽ không có Thiên Tiên tìm đến. Người tu luyện ở chỗ này mạnh nhất là tán tiên địa tiên. Long Hưu, mau chọn một người đằng trước nhất đuổi đi.
Thị giả mặt trắng không râu vội nói:
- Điện hạ không thể lỗ mãng! Tuy trong Xung Vân sơn mạnh nhất cỡ tán tiên địa tiên, nhưng có lẽ bối cảnh của họ không nhỏ. Huống chi điện hạ chỉ là Nguyên Thần Đạo Nhân, hai hộ vệ thống lĩnh là Nguyên Thần Đạo Nhân. Đừng chọc giận những tán tiên địa tiên, đến lúc đó có lẽ chịu thiệt.
Hoàng tử điện hạ nhẹ gật đầu nói:
- Có lý.
Mặc dù hoàng tử điện hạ không e ngại đám tán tiên địa tiên nhưng hiện tại không đánh lại người ta.
Hoàng tử điện hạ liếc mắt qua:
- Chọn tên nào yếu chút, hai mươi bảy bồ đoàn phía trước chắc có kẻ yếu đúng không?
Thị giả nhìn kỹ:
- Có thể ngồi đằng trước thì sẽ không quá yếu, để ta xem. Hai mươi mốt bồ đoàn toàn là tán tiên địa tiên ngồi, tạo áp lực lớn cho ta. Có sáu người tạo áp lực rất nhỏ, chắc cỡ Nguyên Thần Đạo Nhân. Điện hạ thấy chọn ai trong sáu người này?
- Sáu người?
Hoàng tử điện hạ nhìn kỹ:
- Bốn người là yêu tộc, Nguyên Thần Đạo Nhân yêu tộc mạnh hơn nhân tộc nhiều, vậy chỉ còn hai người. Một thiếu niên áo trắng, một nam nhân tuấn tú lạnh lùng. Nam nhân tuấn tú lạnh lùng trong mắt chứa sát khí kinh người, chắc kiếm thuật rất giỏi. Thiếu niên áo trắng trông khá bình thường, chắc chỉ là Nguyên Thần Đạo Nhân bình thường.
Nguyên Thần Đạo Nhân có chia thực lực mạnh yếu, một số nghịch thiên thì Nguyên Thần cũng có thể chiến Phản Hư, nam nhân tuấn tú lạnh lùng toát ra sát khí vô hình nhìn liền biết không phải Nguyên Thần Đạo Nhân tầm thường.
Hoàng tử điện hạ nói:
- Chọn tiểu tử áo trắng đi, các ngươi mau đi đuổi hắn.
Thị giả cười toe cất bước đi tới:
- Để lão nô đi.
Xung Vân sơn to lớn biết bao, khu vực có thể xem dấu vết kiếm pháp hoàn chỉnh không nhỏ, hàng thứ nhất chỉ đặt hai mươi bảy chỗ ngồi, giữa các vị trí cách nhau mười trượng, vậy thì mọi người có thể yên tâm tiềm tu. Thị giả đi thẳng tới chỗ Kỷ Ninh.
Giọng thị giả the thé, vỗ vai Kỷ Ninh:
- Vị đạo . . .
Khi Kỷ Ninh tiềm tu Tâm Lực tự nhiên lan tràn, bao phủ nguyên tiểu thế giới. Kỷ Ninh chìm đắm trong tham ngộ, theo dấu vết kiếm pháp của Phù Cư Đạo Tổ không ngừng thôi diễn ra các loại kiếm thuật, có ngàn vạn loại kiếm thuật. Được hơn mười loại kiếm thuật mạnh hơn Tam Thước Kiếm.
Thôi diễn ra nhiều kiếm thuật ngẫu nhiên được ích lợi, khiến Kỷ Ninh đi xa hơn trên đường kiếm chi lực.
Kỷ Ninh đang tập trung thôi diễn ra một kiếm thuật cường đại.
Bộp!
Bả vai bị người vỗ đánh thức Kỷ Ninh, bộ kiếm thuật lúc trước nghiên cứu đã kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Kỷ Ninh hơi giận:
- Tâm Lực của ta bao phủ tiểu thế giới, có cao thủ đẳng cấp Thiên Thần Chân Tiên đến thì ta nên biết ngay mới đúng. Ai quấy nhiễu ta tham ngộ?
Khi tham ngộ tu luyện kiêng kỵ nhất bị quấy rầy, Kỷ Ninh tức giận nhìn ra sau, thấy thị giả mặt trắng không râu. Kỷ Ninh biết ngay đối phương chỉ có thực lực Nguyên Thần Đạo Nhân.
Thị giả chỉ vào bồ đoàn dưới người Kỷ Ninh:
- Vị đạo hữu này, điện hạ nhà tam uốn tham ngộ kiếm thuật, cần một vị trí, nhìn trúng chỗ của đạo hữu.
Kỷ Ninh nhướng mày, liếc mắt thấy thanh niên mặc đồ hao mỹ được đám người vây quanh. Thanh niên liếc Kỷ Ninh một cái, dường như rất coi thường.
Mắt thị giả lộ tia ngạo nghễ:
- Đạo hữu nên biết lựa chọn thế nào.
Đối phương mà thấy hoàng tử mang theo ba Nguyên Thần Đạo Nhân làm tùy tùng chắc sẽ đoán được lai lịch của hoàng tử không tầm thường. Tu tiên giả luôn hiểu gần lợi xa hại.
Kỷ Ninh liếc thị giả một cái, lạnh lùng nói:
- Đừng quấy nhiễu ta ngộ đạo.
Kỷ Ninh lại nhắm mắt tham ngộ tiếp.
Thị giả chỉ vào Kỷ Ninh, nghẹn họng:
- Ngươi . . .!
Thị giả quát:
- Vị đạo hữu này, đừng để tai họa đến với mình!
Kỷ Ninh phót lờ.
Hiện giờ Kỷ Ninh có thực lực, địa vị cỡ nào? Những kẻ này như con kiến nhỏ yếu, Kỷ Ninh lười quan tâm mấy con kiến la ó, lười so đo. Hơn nữa chỗ này là Xung Vân sơn, nơi tham ngộ kiếm pháp Đạo Tổ, bình thường ít ai dám đánh nhau.