Kỳ thật người có được pháp môn này ở trong Cửu Phương hỗn độn quốc cũng có rất nhiều. Thế nhưng ngoại trừ Cửu Phương quốc chủ ra, không có người thứ hai tu luyện được thành tầng thứ ba.
. . .
Hỗn Độn Không Gian, yên tĩnh mà im ắng.
Nắp bình Hỗn Độn linh dịch đã sớm mở ra, bên dưới đáy cái bình màu đen chỉ còn sót lại một chút Hỗn Độn linh dịch.
- Thành.
Mười tám tên thiếu niên mặc áo bào trắng đồng thời mở mắt ra.
- Giờ phút này rốt cục ta cũng đã có tiền vốn giao phong với Vô Gian Môn rồi.
Rốt cuộc Kỷ Ninh cũng đã cảm giác được áp lực đáng sợ mà Vô Gian Môn mang đến đã giảm đi một ít. Rốt cuộc hắn cũng đã chân chính có hi vọng cứu sư tỷ trở về rồi.
Nếu luận giá trị của Đào Ngô Thập Bát Thần Ma, thứ này tương đương với sáu đại pháp môn khác. Bất quá Kỷ Ninh dùng một bình Hỗn Độn linh dịch đã tu luyện tới tầng thứ hai, đã khiến cho bản thân hắn có lột xác về chất.
- Vẫn còn sót lại một chút a.
Kỷ Ninh vung tay lên, cái bình màu đen bay tới trong tay hắn. Những giọt Hỗn Độn linh dịch còn lại trong bình hắn có thể nhìn thấy một cách rõ ràng:
- Một bình có chín mươi chín giọt, lúc này còn thừa lại hai mươi hai giọt. Dựa theo lời tên lính canh ngục Tây Bức nói. Lịch đại Khán Thủ giả đều từng dùng qua một bình. Xem ra thực lực của ta và lịch đại Khán Thủ giả kia còn chênh lệch hơn một ít.
Thực lực càng mạnh, nếu như muốn tu luyện tầng thứ hai Đào Ngô Thập Bát Thần Ma thì lại cần số lượng Hỗn Độn linh dịch nhiều hơn.
Bởi vì tầng thứ nhất là dùng thực lực của bản thân làm đại giá, chia ra làm mười tám phân thân.
Tầng thứ hai, thì là tiêu hao Hỗn Độn linh dịch, khiến cho mười tám phân thân tăng vọt đến thực lực vốn có của bản tôn. Đương nhiên, cường giả thực lực càng mạnh thì số lượng Hỗn Độn linh dịch cần thiết cũng sẽ càng nhiều. Như đám người Chân Thần Đạo Tổ vậy. Ở tỏng thân thể của bọn hắn, khỏa Thuần Dương Kim Đan kia thậm chí ngay cả thần hồn cũng cường đại hơn Kỷ Ninh rất nhiều.
Cho nên tự nhiên số Hỗn Độn linh dịch cần thiết cũng sẽ nhiều hơn.
Đây cũng là chuyện bên trong pháp môn có ghi lại kỹ càng a.
Lịch đại Khán Thủ giả cũng có thể thẩm thấu nguyên vẹn Tấm bia đá này, sau đó mới trở thành Khán Thủ giả được. Kỷ Ninh rất là gian nan, cố hết sức cũng đã thành công trở thành Khán Thủ giả. Thực lực gàn bằng các Khán Thủ giả trước đó. Cho nên hiển nhiên những Khán Thủ giả kia... Thực lực cũng không đạt tới cấp độ Chân Thần Đạo Tổ.
- Thế giới lao ngục?
Mười bảy phân thân còn lại vẫn ngồi như trước, đang cân nhắc Sáu đại pháp môn còn lại.
Còn một phân thân thì đứng dậy, trực tiếp đi về phía cánh cửa không gian.
...
Sưu.
Vừa vào cánh cửa không gian thì Thiên Địa lập tức biến ảo.
Đây là một thế giới rộng lớn, một đỉnh núi cao trên vạn dặm. Ở trong hư vô có một thiếu niên mặc áo bào trắng đang lăng không đứng đó.
- Đây là Thế giới lao ngục?
Kỷ Ninh giương mắt nhìn qua, thế giới trước mắt hắn lúc này mênh mông, một mảnh mờ ảo. Không có trăng sao, mặt trời, trên bầu trời có vô số thần văn giống như là rắn, rồng di chuyển. Thần văn này tỏa ra quang mang màu vàng, khiến cho phiến mặt đất này luôn ở trong trạng thái mờ ảo trong vô số năm tháng.
- Mở.
Đứng ở trên đỉnh núi cao vạn dặm, tâm ý của Kỷ Ninh khẽ động.
Oanh.
Tâm lực lập tức phóng thích ra bốn phương tám hướng, ở trong này có rất nhiều nơi giam giữ rất nhiều tù phạm, Kỷ Ninh không dám phóng thích tâm thức. Hắn sợ mình lọt vào tập kích! Nói một cách tương đối, nếu như là va chạm tâm lực thì sẽ an toàn hơn nhiều.
Trong nháy mắt tâm lực của hắn đã bao phủ phạm vi ít nhất cũng ngang với ba Đại Hạ thế giới.
...
- Ồ?
Có một lão giả vô cùng bẩn, toàn thân dựa vào bức tường đá, trên đùi của hắn có xích sắt, bên trên xích sắt tản ra chấn động huyền diệu. Chính bởi vì cái xích sắt này cho nên mới khiến cho hắn bị giam giữ ở nơi này. Thời gian cũng đã vượt qua chừng mười Hỗn Độn kỷ nguyên rồi.
- Tâm lực?
- Xem ra đã có Khán Thủ giả mới đến, Khán Thủ giả đều là một ít tiểu gia hỏa. Tiểu gia hỏa lần này cũng có tâm lực không phải là yếu a.
Lão giả vô cùng bẩn thỉu này ngẩng đầu lên, trong đôi mắt có quang mang màu xanh lưu chuyển. Lập tức có một cỗ tâm lực bàng bạc mà cường đại chấn động, lập tức bao phủ khu vực ngàn dặm chung quanh. Tâm lực Kỷ Ninh xâm nhập vào nơi này lập tức bị cỗ tâm lực này bao phủ.
...
- Tiểu gia hỏa này, quả thực không biết tự lượng sức mình. Khán Thủ giả Cửu Phương lão tặc phái ra càng ngày càng tùy ý, chẳng lẽ hắn không khuyên bảo những tiểu tử này hay sao? Bất quá... Tâm lực so với những Khán Thủ giả tiền nhiệm còn mạnh hơn nhiều a.
Lão giả này thầm nói, hai mí mắt sụp xuống.
Phạm vi ngàn dặm chung quanh lập tức tối sầm lại. Không gian chung quanh lập tức rung động lắc lư.
...
Kỷ Ninh ở trên đỉnh núi lập tức sắc mặt trắng nhợt, cắn răng nói:
- Cắt!
Lập tức, bộ phận tâm lực được phóng ra lập tức bị Kỷ Ninh cưỡng ép bỏ qua, giống như là mũi tên bắn ra vậy, hoàn toàn chặt đứt liên hệ với hắn.
- Thật sự là đáng sợ.
- Chuyện này...
Sauk hi Kỷ Ninh chặt đứt liên hệ mới thở dài một hơi, trong lòng sợ hãi.
- Khu vực mà tâm lực của ta bao phủ, chỉ sợ chỉ là một bộ phận cực kỳ nhỏ của Thế giới lao ngục này a. Thế nhưng người đáng sợ nhất trong đó chính là lão giả kia cùng với đầu chó hoang kia.
Kỷ Ninh thầm nuốt nước bọt:
- Lão giả kia hẳn là cấp độ Đạo Tổ. Còn đầu chó hoang kia hẳn là cấp độ Tổ Thần. Lão giả kia dùng tâm lực chấn động, có lẽ cũng chỉ là tầng thứ tư. Thế nhưng kỹ xảo vận dụng tâm lực của hắn so với ta còn mạnh hơn rất nhiều. Không ngờ lại có thể thoáng cái dẫn ta tiến vào ảo cảnh, may mà ta và hắn đều có tầng thứ tư tâm lực, cho nên mới có thể cưỡng ép chặt đứt tâm lực.
- Đầu chó hoang kia có thần thông thật là đáng sợ . Giống như có thể thoáng cái ăn thịt tâm lực của ta vậy.
Kỷ Ninh lập tức hiểu ra.
Hai người kia tuyệt đối không phải là người mà mình có khả năng đụng vào.
- Trong khu vực mà ta bao phủ còn có mười tám tên Chân Thần, ba mươi hai tên Thuần Dương Chân Tiên. Bảy mươi mốt vị Thiên Thần, Thiên Tiên chín mươi sáu vị.
Kỷ Ninh tính toán một phen.
Khí tức của Chân Thần, trước sau như một, rất là cường đại.
Thuần Dương Chân Tiên cũng đã làm cho Kỷ Ninh cảm thấy được sự uy hiếp.