- Đến đây, có thủ đoạn gì cứ mang ra.
Kỷ Ninh cười nhạo.
Trong mắt gã một sừng áo vàng lập lòe hàn quang, truyền âm nói:
- Được rồi, Thiếu Viêm tộc chúng ta nguyện ý hòa giải với ngươi, chỉ cần ngươi đồng ý không nhổ trụ đồng lên, thậm chí giúp chúng ta áp chế trụ đồng xuống như trước. Thiếu Viêm tộc tuyệt đối sẽ không đối phó với ngươi nữa.
- Đây mà gọi là hòa giải ư? Các ngươi không muốn đối phó ta, nhưng ta lại muốn đối phó với các ngươi. Chẳng lẽ việc Úy Trì tộc bị diệt, cứ như vậy bỏ qua?
Kỷ Ninh phẫn nộ.
- Úy Trì tộc bị diệt?
Địa vị gã một sừng áo vàng trong tộc cao quý như nào, loại chuyện nhỏ nhặt như diệt Úy Trì tộc này gã thậm chí còn không biết.
- Thế này vậy, lúc trước kẻ nào quyết định đối phó Úy Trì tộc, thậm chí tất cả tộc nhân Thiếu Viêm tộc đã ra tay, ta sẽ bắt toàn bộ, giao cho ngươi xử lý!
Loại chuyện nhỏ nhặt này, chỉ có thể do Tán Tiên, Địa Tiên trong bộ tộc tự quyết định lấy.
Đối với Thiếu Viêm thủy tổ, mỗi lần gã bế quan cũng phải trăm vạn năm, mà đám Tán Tiên Địa Tiên trong tộc qua vài vạn năm đã gần như thay đổi toàn bộ rồi, cả đời Tán Tiên Địa Tiên cũng không có tư cách nhìn thấy được vị thủy tổ này của tộc.
Đừng nói là vứt bỏ một vài tên Tán Tiên, Địa Tiên, dù cho toàn bộ Tán Tiên, Địa Tiên trong tộc có chết hết, Thiếu Viêm thủy tổ cũng không thèm quan tâm.
- Đơn giản vậy sao?
Kỷ Ninh cười nhạt.
- Lúc trước Huyền Cơ Thiên Tiên an bài người ám sát ta, thậm chí hồn phách đạo lữ của huynh đệ ta cũng bị bốn tên Thiên Tiên các ngươi diệt sát, chẳng lẽ cứ bỏ qua? Nếu như các ngươi thật sự muốn hòa giải với ta, ta cũng nguyện ý gật đầu, ngoại trừ áp giải tất cả những kẻ đã từng đối phó Úy Trì tộc khi xưa tới, còn phải thêm Huyền Cơ, Si Tâm… năm gã Thiên Tiên đó nữa, toàn bộ phải chết! Thì việc này sẽ coi như thôi!
- Ngươi quá đáng rồi.
Thiếu Viêm thủy tổ nổi giận.
- Vậy đừng có nói chuyện hòa giải.
Kỷ Ninh tiếp tục điên cuồng nhổ trụ đồng, thật ra tới bây giờ trụ đồng đã bắt đầu chủ động xông lên rồi, dù Kỷ Ninh không nhổ thì lực lượng bên dưới trụ đồng đã hoàn toàn vượt qua sức mạnh của đám Thiên Tiên và ba con dị thú.
- Tu tiên giả từ Tán Tiên trở xuống và phàm nhân, ngươi muốn ai chết đều được, nhưng Thiên Tiên thì tuyệt đối không được, một người cũng không.
Thiếu Viêm thủy tổ vô cùng phẫn nộ.
Bộ tộc có quy củ của bộ tộc.
Vì lợi ích của bộ tộc hy sinh một ít Tán Tiên Địa Tiên, việc này không có gì.
Nhưng nếu hi sinh Thiên Tiên? Những Thiên Tiên khác sẽ giống như “một con ngựa đau cả tàu bỏ cổ”, sẽ khiến cho toàn bộ Thiên Tiên bộ tộc không an lòng, dù sao Thiên Tiên mới chính thức là căn cơ bộ tộc. Thiếu Viêm thủy tổ sẽ không đời nào chịu hi sinh Thiên Tiên.
- Ta có thể dùng bảo vật đền bù cho ngươi.
Thiếu Viêm thủy tổ nói.
- Mười kiện pháp bảo Thuần Dương cực phẩm, ngươi có thể đưa ra không?
Kỷ Ninh hỏi lại.
Thiếu Viêm thủy tổ ức tới mức không nói lên lời.
Mười kiện?
Hắn coi pháp bảo Thuần Dương là cái gì chứ? Thực lực gã mạnh như vậy, mà từ năm tháng vô tận tới giờ, cũng không có được tới mười kiện pháp bảo Thuần Dương cực phẩm.
- Dừng, dừng lại cho ta.
Thiếu Viêm thủy tổ nhìn biên độ bay lên của trụ đồng, hiểu rằng thế cục đã định không có cách nào cứu vãn rồi, vừa rồi nếu Kỷ Ninh đồng ý hỗ trợ áp chế lại, còn có thể đưa trụ đồng trở về vị trí cũ. Còn hiện tại? Trụ đồng đã bay lên tới biên độ này thì dù Kỷ Ninh có hỗ trợ cũng không thể áp chế nổi.
- Kỷ Ninh.
Thiếu Viêm thủy tổ trở lên âm trầm, trong mắt tràn đầy sát ý điên cuồng:
- Độc Sửu ta thề, nhất định sẽ giết ngươi, nhất định phải giết ngươi!!! Chẳng những giết ngươi mà còn giết sạch toàn bộ bộ tộc của ngươi, toàn bộ thân nhân của ngươi nữa!
- Yên tâm, ta cũng sẽ giết ngươi thôi, ha ha ha...
Kỷ Ninh ngẩng đầu nhìn lên.
Ầm àm.
Trụ đồng nhanh chóng xông lên, lực lượng phía dưới trụ đồng mạnh hơn lực lượng của Thiếu Viêm tộc ở phía trên rất nhiều.
Kỷ Ninh lại còn dệt hoa trên gấm, gia tăng lực nhổ trụ đồng, sáu cánh tay đều hóa thành ảo ảnh.
- Đáng chết.
Sắc mặt Thiếu Viêm thủy tổ trở nên khó coi, vội truyền âm.
- Toàn bộ dừng lại, nhanh chống bố trí Bát Tiên Trấn Hải trận!
- Vâng.
Huyền Cơ Thiên Tiên, Si Tâm Thiên Tiên, Kim Chung Thiên Tiên, Khô Mộc Thiên Tiên, Cảnh Ngư Thiên Tiên, Hỏa Ngư Thiên Tiên, Kim Vân Thiên Tiên, Hắc Vũ Thiên Tiên đều tuân theo lệnh thủy tổ, rời khỏi trụ đồng bay lên không trung. Ngay cả ba con di thú kia cũng bay theo.
Tám gã Thiên Tiên bày trận, gã một sứng áo vàng đứng ở nơi trung tâm, ba con dị thú xoay quanh.
- Đến rồi.
Gã một sừng áo vàng lạnh lùng nhìn xuống phía dưới.
- Két.
Trụ đồng bỗng nhiên ngừng lại.
Kỷ Ninh cũng phát hiện ra trụ đồng đã không thể rút ra thêm được nữa, chiều dài bên ngoài của nó bây giờ đã đạt bốn ngàn hai trăm dặm rồi.
- Ầm ầm.
Tựa như trời long đất lở.
Kỷ Ninh cảm giác thấy bên trên nham bích màu đỏ lửa có vô số phù văn lập lòe, đồng thời nham bích cũng bắt đầu di động.
- Xôn xao.
Kỷ Ninh dùng thần thức dò xét xuống, có thể thấy trên mặt nham bích màu đỏ lửa rộng lớn này bỗng nhiên xuất hiện một khe hở, nứt thành một đường rách dài, cái khe này càng lúc càng lớn, kéo ra dài sang hai bên.
Giống như một cái bếp lò khi mở nắp ra sẽ dần lộ ra khe hở.
- Đi ra!
- Đi ra!
- Cuối cùng cũng đi ra được!
Từng bóng người liên tục lao ra từ trong khe hở, vô số bóng người, những bóng người này khi lao ra nhanh chóng tăng vọt hình thể, lúc trước chỉ là một điểm bé nhỏ, giờ nguyên một đám hóa thành những Thần Ma ngàn trượng, thậm chí có cả Thần Ma vạn trượng! Cả đám đều phát ra tiếng hô kích động điên cuồng, ngôn ngữ Thần Ma cổ xưa kia vang vọng khắp trời đất, chỉ cần nghe những âm thanh kia cũng có thể cảm giác được sự kích động hung phấn vô tận ẩn chứa trong nó.
Chỉ cần nghe thanh âm thôi cũng làm cho tâm linh rung động.
Ai cũng có thể cảm giác được trong thanh âm kia ẩn chứa kích động vô tận.
- Bành bành Bịch...
Đất đai sụp đổ, vô số Thần Ma phóng lên trời, nhiều Thần Ma có hai sừng, lỗ mũi thở ra hỏa diễm, có Thần Ma thân thú mặt người, có Thần Ma toàn bộ thân thể là một đoàn khói đen… đủ loại Thần Ma, cao lớn khôi ngô, âm lãnh quỷ dị, hung tàn điên cuồng.
Hình thể bọn hắn có lớn có nhỏ, cả một vùng đất đai bị bọn hắn trùng kích xuống phá thành từng mảnh nhỏ.
- Cái này, cái này...
Kỷ Ninh hoàn toàn chấn kinh.