Mười tám tên Thiên Tiên cũng rất bình tĩnh, Tử Thảo Thiên Tiên địa vị cao nên kiến thức tự nhiên không ít, mà mười bảy vị Thiên Tiên kia càng đã từng trải qua chinh chiến các Đại Thế Giới khác, kinh nghiệm cũng vô cùng phong phú. Bọn hắn xem xét liền biết đại trận cỡ này tối đa chỉ có chút kiềm chế bọn hắn, ảnh hưởng đối với họ không lớn. Kỳ thật bộ tộc như Bắc Sơn tộc cũng khó có khả năng có trận pháp quá mức nghịch thiên!
- Chúng ta bây giờ không cần dùng sức mạnh.
Tử Thảo Thiên Tiên truyền âm nói.
- Lấy sự kiêu ngạo của Thông Hợp Thiên Tiên, hiện tại hắn đem chúng ta vây lại, nhất định sẽ chủ động tới tập kích. Còn nếu như hắn thật sự sợ chết một mực không xuất đầu lộ diện, chúng ta sẽ thi triển đại trận kia, dùng lực cưỡng ép phá đại trận này đi.
- Được.
- Yên tâm đi.
Những Thiên Tiên này không có chút nào nóng nảy.
Lần này vì mục tiêu chặn đánh giết Thông Hợp Thiên Tiên, tự nhiên đã có kế hoạch kỹ càng. Có điều đã đến cấp độ này của bọn hắn… Cuối cùng vẫn là dựa vào thực lực để nói chuyện! Cho nên Vô Gian Môn mới tụ tập mười tám người bọn hắn lại, dùng thực lực tuyệt đối để chém giết Thông Hợp Thiên Tiên, không cho Thông Hợp chạy thoát.
…
Trên đầu tường An Thiền thành.
Xoạt! Xoạt! Xoạt! Xoạt! Bốn bóng người đáp xuống, Thông Hợp Thiên Tiên, Điện Tài tiên nhân, Kỷ Ninh và Dư Vi. Ở bên trong trận pháp, mười tám tên Thiên Tiên khó phân biệt được phương hướng Đông Nam Tây Bắc, còn bốn người Kỷ Ninh thì có thể quan sát rõ ràng mười tám tên Thiên Tiên đó.
- Vậy mà chỉ có mười tám tên Thiên Tiên.
Điện Tài tiên nhân cảm thấy kinh ngạc, đồng thời quay nhìn về Thông Hợp Thiên Tiên:
- Thông Hợp đạo hữu, lần trước ngươi đã đánh tan ba mươi sáu tên Thiên Tiên liên thủ rồi, lần này chúng cũng biết có đồ đệ Kỷ Ninh trở lại giúp đỡ, vậy mà chỉ phái ra mười tám Thiên Tiên, xem ra mười tám tên này tuyệt không phải Thiên Tiên bình thường.
Kỷ Ninh cũng nói:
- Thông Hợp đạo hữu, Vô Gian Môn này lai giả bất thiện, ta và ngươi hai người phân nhau ra tay, ta cận chiến, ngươi đánh xa. Hai ta liên hợp…
- Không cần.
Nhưng Thông Hợp Thiên Tiên lại lắc đầu.
Năm đó Kỷ Ninh lần thứ nhất gặp Thông Hợp Thiên Tiên, lúc ấy vẫn gọi là “tiền bối”, có điều hiện tại thanh danh Kỷ Ninh ở bên ngoài, lấy lực chống chín Thiên Tiên, giết hai người, thực lực hiển nhiên có thể so sánh với Thiên Tiên tuyệt đỉnh. Thêm nữa, lần này Vô Gian Môn đột kích, Hắc Bạch học cung tới để giúp đỡ hỗ trợ, nên Thông Hợp Thiên Tiên không muốn Kỷ Ninh gọi hắn là ‘tiền bối’ nữa.
Dù vậy Kỷ Ninh và Điện Tài trong thâm tâm vẫn rất tôn kính Thông Hợp tiền bối.
- Không cần?
Kỷ Ninh kinh ngạc.
- Lần này chủ yếu chính là thù hận riêng giữa ta và Vô Gian Môn.
Thông Hợp Thiên Tiên trả lời:
- Hắc Bạch học cung đã giúp ta, dùng tâm thức luôn duy trì dò xét suốt nửa năm, hiện tại lại khống chế trận pháp vây khốn địch nhân. Ta rất cảm kích. Vì thế trận chiến với Vô Gian Môn lần này… Các ngươi không cần xuất thủ! Vô Gian Môn đã dám đối phó ta, khẳng định đã chuẩn bị thủ đoạn. Nắm chắc rằng sẽ đối phó được ta. Như vậy nếu các ngươi cũng lên… Không phải ta nói khó nghe, nếu các ngươi đi thì khả năng rất lớn sẽ chết.
Điện Tài và Dư Vi đều nhẹ nhàng gật đầu.
Phải.
Bọn họ đều rõ ràng thực lực của Thông Hợp Thiên Tiên đã gần như Thuần Dương Chân Tiên. Vô Gian Môn muốn giết một tồn tại như vậy hẳn là những kẻ phái ra lần này rất mạnh. Hoàn toàn chính xác nếu bọn họ đi khả năng chết vô cùng lớn.
- Vậy chẳng phải đạo hữu cũng sẽ rất nguy hiểm hay sao?
Điện Tài tiên nhân liền nói.
- Ha ha ha, bọn hắn có thủ đoạn, chẳng lẽ ta không có?
Thông Hợp tự tin nói:
- Bọn hắn cho tới tận bây giờ chưa có lần nào bức ta tới tận tuyệt cảnh đâu.
Điện Tài tiên nhân nhẹ nhàng gật đầu, Thông Hợp Thiên Tiên đã ẩn cư hàng tỉ tuế nguyệt, thậm chí Tam Giới còn cho rằng hắn đã chết, thời gian dài như vậy thực lực của Thông Hợp đã tăng trưởng tới mức nào, có lẽ ngoại trừ bản thân Thông Hợp Thiên Tiên, không có ai biết.
- Thông Hợp đạo hữu, dù là sư tử vồ thỏ, cũng vẫn dùng toàn lực.
Kỷ Ninh khuyên giải:
- Sư phụ ta, bọn họ là Luyện khí, còn ta là Thần Ma luyện thể…
- Không cần.
Thông Hợp Thiên Tiên nhíu mày. Thấy Kỷ Ninh kiên trì như thế, đành nói:
- Ngươi đi, chỉ sợ vướng víu tới ta.
Kỷ Ninh cứng lại.
- Hắc Bạch học cung chư vị, chỉ cần xem ta diệt hết bọn hắn là được rồi.
Thông Hợp Thiên Tiên hóa thành bạch quang, bay tới nơi phía xa.
- Kỷ Ninh, Thông Hợp tiền bối nói nặng như vậy cốt là không muốn ngươi đi mà thôi.
Điện Tài tiên nhân nói:
- Nội tâm Thông Hợp tiền bối này cao ngạo, nên chúng ta giúp hắn đã nhiều, hắn không muốn phải để chúng ta giúp nữa.
- Ta hiểu, ta sao lại có thể vì thế mà nổi nóng.
Kỷ Ninh nhìn phía xa:
- Xem Thông Hợp tiền bối cùng Vô Gian Môn chém giết như thế nào, nếu như nguy hiểm, lúc đó ra tay cũng không muộn.
- Sư đệ, đừng lỗ mãng.
Dư Vi cũng nhìn về phía xa:
- Xem bọn hắn có thực lực đến cùng như thế nào, nếu như quá mạnh mẽ thì chúng ta cũng không cần phải cương ngạnh đi lên để tìm chết.
- Ta hiểu.
Kỷ Ninh gật đầu.
…
Tử Thảo, mười tám tên Thiên Tiên đứng đợi, căn bản không nhìn vào mây mù xung quanh, cũng không thèm để ý chút không gian biến ảo, bỗng nhiên Tử Thảo nhíu mày.
- Kết trận.
Tử Thảo truyền âm:
- Bá Hạ.
Lập tức mười tám tên Thiên Tiên thay đổi vị trí, sáu gã lơ lửng giữa không trung, mười hai gã thì như cũ đứng dưới đại địa. đồng thời tiên gia pháp lực ngưng tụ thành một phù văn màu đen, rất nhanh có vô số sợi tơ liên kết lại, một quang ảnh mịt mờ bao phủ mười tám người bọn hắn, tạo thành một con rùa đen cực lớn, con rùa nằm sấp dưới mặt đất, đầu thì ngẩng lên, phát ra tiếng gầm rú.
Rống~
Tiếng long ngâm vang vọng tứ phương, chung quanh mây mù đều tán loạn.
- Con thứ chín của rồng? Bá Hạ?
Một âm thanh trong trẻo vang lên, chỉ thấy mây mù xa xa tách ra, không gian ngưng thực, một nam tử tóc dài đứng giữa không trung, hắn không giống như những lúc bình thường, mà lúc này như một thanh kiếm sắc bén, lộ ra phong mang của hắn. Nam tử tóc dài ha ha cười:
- Bá Hạ trận, đây chính là Thượng Cổ thần thú trận, uy năng rất cao mình, cao nhất chính là phòng ngự, lại vừa vặn khắc chế ta.
- Thông Hợp, bây giờ ngươi gia nhập vào Vô Gian Môn vẫn còn kịp.
Tử Thảo Thiên Tiên âm thanh lạnh lùng nói.
- Ah?
Thông Hợp Thiên Tiên lắc đầu:
- Ta là người, bị người khác ép buộc, thà rằng chết đứng, chứ không muốn sống quỳ. Các ngươi tiếp lấy kiếm pháp của ta đi rồi hãy nói.