Mãng Hoang Kỷ

Chương 602: Chương 602: Tiếng sáo trong hang (1)




Sáu thanh kiếm của Kỷ Ninh như dòng nước chảy mãi không dứt, lần lượt ngăn cản, lách qua. Hơn nữa thỉnh thoảng còn bất thình lình đâm ra một kiếm.

Trong miệng Kỷ Ninh ộc ra máu tươi:

- Không thể cứ thế này được. Ta phải cứu sư tỷ.

- Tiểu Thiên kiếm trận!

Rầm rầm! Rầm rầm! Rầm rầm!

Lập tức có một thanh phi kiếm màu vàng được ngưng tụ ra, đâm thẳng về phía Thương Ngô Thứu trên trời. Kỷ Ninh lo lắng truyền âm:

- Sư tỷ, chạy mau.

Uỳnh.

Hạ Mang Tử Sơn đánh thẳng một côn làm Kỷ Ninh đâm sầm vào đống đất đá, tức giận hét:

- Tên nhãi, đừng có mà phân tâm, phân tâm là ngươi nhất định phải chết.

Trận chiến của Hạ Mang Tử Sơn và Kỷ Ninh đã sớm thu hút toàn bộ sự chú ý của Thuần Dương chân tiên, Thiên Tiên và người trên quảng trường hoàng thành.

- Trong tình báo của Thiên Bảo Sơn, Hạ Mang Tử Sơn và Thương Ngô Thứu là hai người đứng đầu và đứng thứ hai.

- Kỷ Ninh kia thật lợi hại, vậy mà vẫn có thể giữ chân được Thương Ngô Thứu.

- Hắn đánh với Hạ Mang Tử Sơn.

- Hạ Mang Tử Sơn thật quá mạnh. Nhưng Kỷ Ninh kia vẫn có thể đánh với hắn trên trăm hiệp sao?

Người từ ba ngàn sáu trăm quận, biển bốn phương trên quảng trường đều lo âu xem. Rất nhiều Tán Tiên, Địa Tiên trong bọn họ có thể nhìn ra được mức độ lợi hại trong côn pháp của Hạ Mang Tử Sơn.

Côn pháp đó đã vượt qua rất nhiều Tán Tiên! Hơn nữa thần thể, thần thông của Hạ Mang Tử Sơn cũng rất mạnh. Quả thật mãnh liệt vô cùng.

Nhưng Kỷ Ninh! Một kẻ mới tu luyện có ba mươi năm lại vẫn có thể chặn được. Cho dù có rơi xuống thế dưới thì vẫn có thể dùng khả năng linh hoạt của kiếm pháp mà cả lại. Dù sao thì cũng cầm chân được đối phương.

Khi thấy Kỷ Ninh phân tâm thao tác Tiểu Thiên kiếm trận giữ chân Thương Ngô Thứu, bị Hạ Mang Tử Sơn đánh trọng thương bay vào đống đất đá thì rất nhiều người lo lắng cho Kỷ Ninh.

- Tên Kỷ Ninh kia đang chiến đấu sống còn mà còn phân tâm được cư à? Đối thủ của hắn chính là Hạ Mang Tử Sơn đấy!

- Đừng có vì cứu cô ả đi cùng kia mà chôn vùi tính mạng của mình.

Rất nhiều người trên quảng trường hoàng thành cùng bàn tán sôi nổi.

Mộc Tử Sóc, tiểu Thanh, Bạch Thủy Trạch, Ngũ Phong tiên nhân, Bắc Sơn Bách Vi, Cửu Liên đều trở nên căng thẳng. Nhưng bọn họ cũng chẳng làm gì được, không thể nào giúp Kỷ Ninh cái gì, chỉ đành trơ mát ra nhìn tất cả mọi chuyện diễn ra.

Sau khi thi triển ra Ba Đầu Sáu tay cùng nhiều thần thông khác, Kỷ Ninh đã dốc toàn bộ sức lực ra chiến đấu với Hạ Mang Tử Sơn, lại còn phân tâm ra điều khiển kiếm trận giữ chân Thương Ngô Thứu. Việc này làm cho Dư Vi đang trốn trong Thủy Hỏa Liên Hoa, điều khiển phượng hoàng băng, lửa bảo vệ mình phải đỏ mắt lên. Đã bao lâu? Đã qua sáu tháng rồi!

Sáu tháng, Kỷ Ninh cùng nàng lưu lạc trong Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ. Gần như ngày nào cũng phải chiến đấu sống còn trăm trận với người khác. Có lúc kẻ khác trốn, có lúc đám Kỷ Ninh phải trốn!

Kỷ Ninh có thực lực mạnh hơn nàng, lại là Thần Ma luyện thể nên mỗi lần nguy hiểm, người giữ chân kẻ địch đều là Kỷ Ninh. So với những lần gian nguy đã trải qua thì hai kẻ ở trước mắt này chính là nguy hiểm nhất!

- Sư tỷ, chạy mau!

Giọng nói của Kỷ Ninh vang lên trong đầu Dư Vi.

- Sao cứ bắt ta phải đi, bắt ta phải trốn thế. Vì sao ta lại trở thành gánh nặng như thế.

Dư Vi cắn răng. Nước mắt chảy ra từ khóe mắt. Nàng truyền âm nói:

- Sư đệ không cần phải quan tâm tới ta. Thực lực ta không đủ, ta buông xuôi. Ta phải rời khỏi Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ này. Tiếp theo dựa vào chính ngươi.

Bớt đi một người là bớt đi một nỗi lo.

Nhất định sư đệ Kỷ Ninh sẽ thoải mái hơn. Với thực lực của sư đệ Kỷ Ninh như vậy thì cơ bản cũng không cần phải cứng đối cứng.

Vù...

Trước mặt Dư Vi bỗng nhiên xuất hiện từng khối tín phù. Lượng lớn tín phù bay lả tả xung quanh.

Thật không cam lòng.

Mới sáu tháng.

Thật sự nàng rất muốn ở cùng sư đệ Kỷ Ninh trong Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ đủ một năm

- Ném hết tín phù ra ta sẽ tha mạng cho ngươi.

Trên bầu trời, Thương Ngô Thứu lộ ra vẻ tươi cười. Bỗng nhiên nét tươi cười của hắn cứng đờ lại.

Bởi vì Dư Vi vừa mới ném tín phù ra thì lại vung tay lên thu hết tín phù vào.

- Ngươi muốn chét!

Cảm giác như bị trêu tức, Thương Ngô Thứu lập tức nổi giận. Thậm chí còn không thèm đứng trên không trung nữa, lao thẳng xuống phía dưới.

Dư Vi cầm tín phù trên tay, ánh mắt lạnh lùng đầy nguy nan. Thấy Thương Ngô Thứu lao từ trên cao xuống, nàng chỉ nhẹ ngón tay về phía y. Lập tức bảy mươi hai cây La Hầu Thần Châm chia ra làm hai, quay tròn trên không trung. Trong đó, ba mươi sáu cây La Hầu Thần Châm dẫn lực lượng trời đất tạo thành một con phượng hoàng đen khổng lồ.

Cả con phượng hoàng đen kịt, phần đuôi còn cháy bùng một ngọn lửa màu đen.

Ba mươi sáu cây La Hầu Thần Châm còn lại tạo thành một con phượng hoàng màu trắng. Trắng tới hoàn mỹ, trắng tới sáng chói. Ở phần đuôi con phượng hoàng trắng có từng sợi tơ sáng loáng.

- Sao?

Thương Ngô Thứu lập tức cảm thấy kinh hãi. Một cảm giác uy hiếp khó hiểu lập tức bùng lên trong đầu hắn.

Vù!

Thương Ngô Thứu cao hai mươi trương vung cánh tay màu vàng kim lên chém một đao cực kỳ khủng bố, để lại trên không trung một đường chém cực kỳ sắc bén. Cây đao chém thẳng lên con phượng hoàng đen xông tới trước. Con phượng hoàng đen kêu chéo lên một tiếng, tuy rằng bị đánh bay ra nhưng không hề biến mất.

- Ngao!

Con phượng hoàng trắng thì lại đánh với con kền kền màu đen. Con kền kền màu đen bắt đầu chấn động, xuất hiện vết rách.

- Sao có thể như vậy được. Nàng ta, nàng ta...

Thương Ngô Thứu cực kỳ kinh hãi. Nữ tử kia rõ ràng yếu hơn hẳn hắn. Tên Kỷ Ninh kia thì đã đành. Cho dù hắn sớm có danh tiếng bên ngoài, vậy mà vẫn có thể đánh được với Hạ Mang Tử Sơn có thực lực tăng hơn trước nhiều như thế, cho dù y có lao lên thì e là cũng chả khác gì Kỷ Ninh.

Nhưng, một nữ tử không có danh tiếng chút nào, sao lại có thể cản được hắn?

- Ta không tin.

Thương Ngô Thứu bạo phát, Ba Đầu Sáu Tay hiện ra, trên tay xuát hiện ba thanh đao cong. Cả người hóa thành cuồng phòng, ánh đao như xé trời, uy lực làm người khác phát hãi.

Nhưng, phượng hoàng trắng, đen hỗ trợ lẫn nhau, vẫn có thể hoàn toàn chặn được Thương Ngô Thứu đang điên cuồng.

...

Ở dưới, vốn còn đang cực kỳ căng thẳng, Mộc Tử Sóc, Bạch Thủy Trạch, tiểu Thanh, Ngũ Phong tiên nhân, Thương Giang chân nhân, Bắc Sơn Bách Vi, Cửu Liên đều ngẩn ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.