Mãng Hoang Kỷ

Chương 603: Chương 603: Tiếng sáo trong hang (2)




Sao đột nhiên thực lực của sư tỷ Dư Vi lại có thể bùng nổ tới vậy, thậm chí có phòng thủ chắc tới mức Thương Ngô Thứu không làm được gì. Đây đúng là việc không tưởng.

Đây chính là Thương Ngô Thứu!

- Sư tỷ, chẳng lẽ sư tỷ luôn giấu nghề sao?

Mộc Tử Sóc nghi hoặc:

- Sư tỷ cũng như Kỷ Ninh sư huynh, tu luyện cũng chưa được bao lâu cơ mà.

...

Chủ điện Thiên Mang Điện.

Hoàng đế Đại Hạ không còn nở nụ cười như trước nữa:

- Thật là trầm bổng lên xuống.

- Cái này gọi là thời thế tạo anh hùng.

Lã Động Tân sợ hãi nói:

- Không ai có thể ngờ rằng cô nương kia lại có thể vào đúng lúc quan trọng thức tỉnh được ký ức kiếp trước. Vừa nhớ ra là nàng ít nhất cũng đã hiểu được bốn Đạo hoàn chỉnh. Lại thêm khả năng hiểu biết khá xa về Đại Đạo 'Thái Cực'. Kiếp trước của nàng cũng là một Tán Tiên khá lợi hại.

Một Tán Tiên có Đạo Đạo Thái Cực, bốn Đạo hoàn chỉnh thì có thể coi là hàng đầu rồi.

- Lúc trước nàng chỉ hiểu được hai Đạo hoàn chỉnh.

Tiên ông Bắc Địa bưng bầu rượu lên, gật gù đắc ý:

- Phải có cảnh giới đủ cao thì mới có thể nhớ được ký ức kiếp trước. Có điều tiên nhân chuyển thế rất khó có thể nhớ ra được ký ức kiếp trước. Trong nháy mắt vừa rồi, nàng đã bị kích thích cực lớn. Thần hồn bùng nổ trong nháy mắt, chạm mạnh vào ký ức kiếp trước đã tiềm ẩn.

- Ừ.

- Đúng.

Thuần Dương chân tiên đều gật đầu.

Trong hơn mười vạn người tham gia đại hội Tiên Duyên, có rất nhiều người là tiên nhân chuyển thế. Việc đột nhiên nhớ được ký ức kiếp trước cũng có thể xảy ra, nhưng là cực kỳ hiếm.

- Tiểu cô nương kia tên là gì?

Lã Động Tân nhìn về phía hoàng đế Đại Hạ:

- Ta vẫn còn chưa biết tên của nàng.

- Nàng tên là Dư Vi, đạo hiệu Hỏa Hồng. Bởi là tiên nhân chuyển thế nên được gọi là Hỏa Hồng tiên tử.

Hoàng đế Đại Hạ nói:

- Nàng cũng tới từ Hắc Bạch học cung quận An Thiền. Tên Kỷ Ninh bên cạnh nàng mà các ngươi đã biết cũng tới từ Hắc Bạch học cung. Lần này Hắc Bạch học cung có ba đệ tử tham gia. Mỗi người đúng là đều xuất sắc.

- Lạp Tháp chân nhân chính là đệ tử của Huyền Vũ Đại Đế. Thực lực ngang tầm với Hạ Mang Tử Sơn, Thương Ngô Thứu. Dư Vi kia vốn có thực lực yếu, nhưng lại nhớ ra ký ức kiếp trước, coi như là lên cấp độ ngang hàng.

Đế Hạo cực kỳ cảm khái.

- Còn nữa, Lạp Tháp chân nhân đã tu luyện hơn trăm năm, Dư Vi là nhớ lại ký ức kiếp trước. Nhưng tên Kỷ Ninh kia thì lại mới tu luyện có ba mươi năm, có thực lực như thế cũng hơi khó tin đấy.

Lã Động Tân sờ cằm, nói thầm:

- Kỷ Ninh của ta có tiềm lực rất lớn đấy.

Hoàng đế Đại Hạ cười nói:

- Chẳng lẽ Lã Động Tân ngươi muốn nhận đồ đệ sao?

- Không không không, bản thân ta chỉ rất thích cô nương tên Dư Vi kia.

Đôi mắt của Lã Động Tân sáng lên:

- Có thể kích thích cho ký ức kiếp trước. Tiểu cô nương này thật thú vị.

Những người khác chỉ biết lắc đầu.

Thông thường, tiên nhân chuyển thế cũng không có mấy tiềm lực. Kiếp trước đã không độ kiếp thành công được thì kiếp này liệu có thể sao? Khả năng thật quá thấp.

- Tên Kỷ Ninh kia thật sự rất có tiềm lực.

Hoàng đế Đại Hạ lặng yên suy ngẫm. Trong lần đại hội Tiên Duyên này, hiện giờ hắn đã để ý tới hai mươi người trẻ tuổi. Mỗi người đều có tiềm lực cực cao. Kỷ Ninh là một trong số đó.

...

Trong thế giới Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ.

Uỳnh!

Kỷ Ninh bị Hạ Mang Tử Sơn đè ép. Tuy rằng đã dùng linh hoạt đấu với cứng rắn, nhưng hắn vẫn bị thương. Có điều cũng chỉ bị thương nhẹ. Lúc nào Kỷ Ninh cũng chú ý tới chỗ sư tỷ. Phát hiện ra dưới đòn tấn công của Thương Ngô Thứu, sư tỷ Dư Vi đột nhiên bùng nổ, một chọi một được với Thương Ngô Thứu. Điều này làm Kỷ Ninh vừa mừng vừa sợ.

- Sư đệ lại đây. Ngươi nhanh chóng thu hồi kiếm trận lại.

Dư Vi vội vàng truyền âm nói.

- Sư tỷ!

Kỷ Ninh cũng không dây dưa thêm với Hạ Mang Tử Sơn, sau một tiếng là đã lao tới bên cạnh Dư Vi. Đồng thời ý nghĩ vừa chạy qua, toàn bộ Tiểu Thiên kiếm trận đã được thu lại.

- Chúng ta đi.

Dư Vi nắm lấy tay Kỷ Ninh.

Chỉ thấy hai con phượng hoàng trắng, đen bỗng nhiên đáp xuống, sau đó quấn lấy nhau tạo thành một cơn lốc trắng đen. Dư Vi kéo Kỷ Ninh vọt vào trong cơn lốc.

Vèo!

Giữa không trung để lại một đường trắng đen chói mắt. Cả hai đã ở xa cả ngàn dặm.

- Đây là bí thuật gì thế!

Hạ Mang Tử Sơn lao tới, kinh ngạc nói:

- Làm sao mà trốn nhanh tới vậy được. Thương Ngô Thứu, ngươi cũng không đuổi kịp sao? Không phải ngươi từng nói ngươi là Vạn Tượng chân nhân nhanh nhất sao?

- Ta đuổi không kịp.

Thương Ngô Thứu lắc đầu nhẹ:

- Ta phát hiện ra. Đây là một môn độn thuật tinh điệu bằng pháp bảo, phần cốt lõi để tạo ra nó là Đại Đạo Thái Cực. Cô gái kia có hiểu biết cực cao với Đại Đạo 'Thái Cực'!

...

Trong một cái hang, sau khi bố trí một trận pháp đơn giản. Kỷ Ninh đặt mông ngồi xuống.

- Tên Hạ Mang Tử Sơn kia đúng là một kẻ điên.

Kỷ Ninh cũng cảm thấy mệt mỏi. Trận chiến vừa rồi quá khủng khiếp. Hắn chạy sâu vào trong hang, thấy một cái hồ nước nhỏ. Hắn chạy tới, lấy tay vục nước lên rửa mặt:

- Thật đã.

Dư Vi cũng cười.

Vậy là nàng vẫn có thể đi cùng sư đệ mình trong thế giới Minh Nguyệt Sơn Thủy đồ.

Nàng đi tới bên cạnh hồ nước, ngồi xuống dưới đất, lấy cây sáo ngọc trong tay áo ra thổi nhẹ nhàng.

Tiếng sáo du dương như thổi vào lòng người.

Kỷ Ninh sững sờ, buông thõng tay xuống hồ nước, ngồi đó lắng nghe tiếng sáo.

Tiếng sáng bay bổng...

... Đó là một vùng thảo nguyên rộng lớn. Nơi đó có một bộ lạc nhỏ đang yên ổn sinh sống. Trong đó có một cô bé...

...Yên bình bị phá, tai họa giáng xuống...

...Cô bé đi lên con đường chém giết, trở thành một nữ quỷ đáng sợ...

...

Từng cảnh tượng, từ khi còn nhỏ tới lúc đầu thai của kiếp trước hiện ra trong đầu.

Tiếng sáo như có một ma lực không thể tưởng tượng nổi làm cho Kỷ Ninh cảm thấy từng xúc cảm hỉ nộ ái ố. Tiếng sáo kia như đi sâu vào trong tâm hồn. Kỷ Ninh hoàn toàn bị cuốn theo. Nhìn vào người con gái mặc áo đen đang thổi sáo, từng cảnh tượng khắc sâu vào ký ức của Kỷ Ninh. Cho dù sau này thì cũng không thể nào quên được.

Tách.

Một giọt nước mắt lăn xuống, rơi lên mặt đất.

Kỷ Ninh bừng tỉnh, thoát ra khỏi tiếng sáo kia xong thì hắn mới phát hiện ra sư tỷ đã ngấn lệ từ lúc nào, hắn nhịn không được hô lên:

- Sư tỷ!

Dư Vi hơi sững ra một chút rồi nhẹ nhàng bỏ cây sáo xuống.

- Sư tỷ, tỷ...

Kỷ Ninh hơi lo nghĩ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.