Hết thảy đều phải chờ Kiếm đạo đại thành rồi.
- Nếu không người tu luyện thêm một thời gian ngắn nữa, chờ đạt tới bình cảnh, Nguyên Thần thứ hai lại độ kiếp.
Dư Vi nói.
- Nguyên Thần thứ hai của ta nắm giữ tâm lực, thực lực cũng đã mạnh. Mặc dù Kiếm đạo lại đề thăng, đói với việc độ kiếp của ta trợ giúp cũng chỉ có hạn.
Kỷ Ninh nói. Hai người họ nói chuyện tự nhiên là ngăn cách với xung quanh, những người trên đảo sẽ không nghe được.
Kỷ Ninh nói không sai.
Tầng thứ ba hoàn mỹ khống chế tâm lực, bản thân luận uy năng cũng đã là Thiên Tiên tuyệt đỉnh.
Nếu như là một Nguyên Thần Đạo nhân khác, có thể yêu nghiệt hoàn mỹ khống chế tâm lực tầng thứ ba, thực lực của hắn cũng sẽ trực tiếp tăng lên tới Thiên Tiên tuyệt đỉnh. Đây là một loại lực lượng rất thần bí, chỉ Thiên Thần Chân Tiên mới có thể dần dần nắm giữ. Chân Thần Đạo Tổ ở phương diện này thành công có thể có nhiều.
Phản Hư có thể cảm ngộ được thực là quá hiếm thấy.
Nguyên Thần Đạo Nhân có thể làm được, lại càng là chưa bao giờ có!
Hiện tại Nguyên Thần Đạo Nhân thứ hai của Kỷ Ninh, hoàn toàn nắm giữ tâm lực tầng thứ ba, thực lực cũng đã có sự nhảy vọt, đạt tới Thiên Tiên tuyệt đỉnh. Đối với Luyện Khí lưu mà nói, đạt tới thực lực như vậy, tuyệt đối có thể chống lại ‘Lôi kiếp’. Phong kiếp, Hỏa kiếp uy hiếp cũng nhỏ. Uy hiếp lớn nhất chính là Tâm Ma kiếp.
Mà Kiếm đạo tăng lên hay không, đối với việc độ Tâm Ma kiếp cũng không có sự trợ giúp quá lớn.
- Hơn nữa, ta mơ hồ có cảm giác, sắp tới là lúc thích hợp nhất để độ kiếp.
Kỷ Ninh nói.
- A!
Dư Vi gật đầu.
***
Tại thời điểm Kỷ Ninh cùng với Dư Vi trò chuyện, tại Đại Hạ thế giới, ở một nơi trên không biển Nam Hải, không gian xuất hiện một cái khe. Một đám nhân ảnh phiêu đãng xuất hiện giữa không trung. Mỗi người trong bọn hắn đều có khí tức cường đại. Cầm đầu chính là Phù Hoa Chân Tiên, Khô Thảo Tiên Tử, Khí Thú Thiên Thần, Tam Dương Thiên Thần - bốn vị Thiên Thần Chân Tiên.
Tuy nói chỉ là các phân thân hóa thân, thực lực cũng chỉ kém bản tôn một thành, tuyệt đối là cấp độ Thiên Thần Chân Tiên. Đem so với gã gà mờ mới miễn cưỡng bước chân vào cánh cửa Thiên Thần Chân Tiên như Kỷ Ninh tất nhiên là mạnh hơn không ít.
Ô Tiêu Thiên Tiên, Độc Sửu Tiên Nhân cùng với một đám người ở phía sau đều mặc hắc y, mỗi hắc y nhân đều toát ra khí tức cuồng bạo. Độc Sửu Tiên Nhân lần đầu nhìn thấy đám người này cũng không khỏi bỡ ngỡ:
- Huyết Vân Lâu Địa Ngục tử sĩ, theo truyền thuyết chính là từ trong vô tận Địa Ngục đi ra. Rốt cuộc thì vô tận Địa Ngục là nơi nào? Địa phủ Minh Giới mười tám tầng Địa Ngục, chắc cũng không có nơi nào đáng sợ như thế a.
Độc Sửu Tiên Nhân dù sao cũng vừa mới tham gia, có rất nhiều bí mật hắn còn chưa biết nhưng cũng không dám hỏi nhiều.
- Đã đến Đại Hạ thế giới.
Phù Hoa Chân Tiên mở miệng nói:
- Độc Sửu, theo đệ ngũ thế giới trực tiếp tới hồ Dực Xà, ngươi không có nắm chắc. Hiện tại từ Đại Hạ thế giới đi tới hồ Dực Xà chắc sẽ không có vấn đề gì chứ?
- Chuyện này đơn giản thôi! Đừng nói hồ Dực Xà, ta có thể trực tiếp tới thẳng Minh Tâm đảo.
Độc Sửu Tiên Nhân mỉm cười, trong mắt ẩn chứa sự tự tin tuyệt đối:
- Ta lúc đầu vì giết Kỷ Ninh, đã sớm tìm hiểu rõ Minh Tâm đảo trên hồ Dực Xà. Vị trí của bọn chúng ta nắm rõ như lòng bàn tay.
- Vậy thì tốt.
Phù Hoa Chân Tiên nói:
- Đại Na Di.
Giữa không trung xuất hiện một hạt châu đỏ như máu.
Xôn xao.
Độc Sửu Tiên Nhân vung tay, mọi người đều không phản kháng, được hạt châu đỏ như máu thu vào. Hạt châu này ở trong cũng chứa một không gian Thiên giai pháp bảo. Với thực lực của đám Phù Hoa Chân Tiên, bọn hắn có thể xé rách không gian trong này mà đi ra. Hơn nữa, bọn hắn cũng không sợ Độc Sửu Tiên Nhân làm mấy trò bỉ ổi. Dù sao khi có chuyện xảy ra, Vô Gian Môn há lại bỏ qua cho Độc Sửu Tiên Nhân. Cần phải biết tất cả động tĩnh của bọn hắn, Vô Gian môn đều có thể tùy thời mà biết được.
- Đi.
Độc Sửu Tiên Nhân cầm hạt châu, liền Đại Na Di.
***
Xôn xao…
Hồ Dực Xà, Minh Tâm đảo.
Nơi này vẫn luôn giống như thế ngoại đào viên. Rất nhiều thị nữ tôi tớ đều đã dậy, bắt đầu một ngày mới.
Kỷ Ninh và Dư Vi đang cùng ngồi nhấm nháp rượu trái cây.
- Lại đây, người sờ thử xem. Có thể cảm giác được nhịp đập đều đều, rung động phải không? Dư Vi kéo Kỷ Ninh lại gần, để tay lên bụng nói.
Kỷ Ninh cận thận cảm ứng.
Rất bé nhỏ.
Nhẹ nhàng chuyển động.
Chuyển động này để lại trong nội tâm Kỷ Ninh nhiều cảm giác kỳ lạ, giống như cảm giác muốn được che chở, tựa như Hùng Ưng che chở cho hài tử của mình vậy. Kỷ Ninh hiển nhiên cũng muốn che chở, bảo vệ cho sinh mệnh bé nhỏ này.
Dư Vi ở một bên nhìn xem biểu lộ của Kỷ Ninh.
- Oanh…
Chấn động này vô thanh vô tức trong không gian.
Nhưng chấn động này, đối với Kỷ Ninh và Dư Vi lại chẳng khác nào Thiên Băng Địa Liệt, làm cho hai người cảm thấy kinh hãi.
- Không tốt, là Đại Na Di.
Kỷ Ninh mãnh liệt xoay người:
- Không thể để cho bọn hắn làm hại đến sư tỷ.
Trong tích tắc cảm ứng được chấn động kia, Kỷ Ninh đã sớm có một loại giác ngộ.
Hắn mặc dù chết cũng phải bảo vệ được mẹ con nàng.
- Đại Hùng tiền bối. Hồng Tuyết tiền bối. Tình hình không ổn rồi.
Kỷ Ninh trong nháy mắt quay người, hô gọi mọi người đồng thời nhìn thấy ở xa xa một gã xấu xí một sừng.
- Thiếu Viêm Sửu?
Kỷ Ninh liếc mắt liền nhận ra hắn chính là Thiếu Viêm Thủy Tổ.
Gã người một sừng nhếch miệng cười dữ tợn, cất giọng khàn khàn vang vọng khắp Minh Tâm đảo:
- Thật là vừa lúc đó, Kỷ Ninh.
Thanh âm quán thâu Thiên Tiên pháp lực quanh quẩn khắp Minh Tâm đảo.
- Xoát, xoát, xoát, xoát…
Trong nháy mắt, bên cạnh Thiếu Viêm Sửu xuất hiện một đám người. Kỷ Ninh nhìn thoáng qua đã nhận ra cầm đầu đám này chính là Phù Hoa Chân Tiên. Lần trước nếu không phải có Hạ Hoàng, chỉ sợ phải mời Hồng Tuyết tiền bối bọn hắn ra tay mới được rồi. Mà Phù Hoa Chân Tiên không chỉ có một mình. Bên cạnh hắn còn có ba người, khí tức không thua kém hắn chút nào.
- Bốn gã Thiên Thần Chân Tiên?
Kỷ Ninh kinh hãi trong lòng:
- Cho dù ta lập tức hướng Hạ Hoàng cầu cứu, Hạ Hoàng nếu nhân lực không đủ, chỉ sợ cũng khó mà cản bọn hắn lại.
- Hồng Tuyết tiền bối.
Kỷ Ninh lo lắng gọi.
Bảy đại Thiên Thần vốn ở Trích Tinh Đại thế giới, lúc Hoàng Mao Đại Hùng thông tri cho bọn hắn, bon hắn mới chạy tới nên phải cần một khoảng thời gian.