Mãng Hoang Kỷ

Chương 808: Chương 808: Trích Tinh Thủ tầng thứ tư (2)






Bản thể Kỷ Ninh rời khỏi tĩnh thất, đi tới đại điện của Thủy Phủ.

- Kỷ Ninh.

Hoàng Mao Đại Hùng vẻ mặt tươi cười:

- Ừm! Ngươi luyện thành tầng bốn Trích Tinh Thủ, tại Tam Giới coi như không tệ rồi.

Trích Tinh Thủ tuy rằng có khoảng sáu tầng, tầng năm cần thực lực Thiên Thần, tầng sáu nhất thiết phải là Chân Thần rồi. Muốn trở thành Chân Thần… thật sự là quá khó khăn. Chân Thần chính là cùng cấp độ với Đạo Tổ. Cho nên khoảng thời gian rất dài sau này sợ rằng Kỷ Ninh chỉ có thể luyện thành tầng thứ năm Trích Tinh Thủ thôi.

Nhưng chỉ tầng thứ năm đã vô cùng đáng sợ. Song thủ lúc đấy khẳng định đã đạt tới cấp độ Tiên Thiên Linh Bảo cực hạn. Trong Tam Giới đủ khiến tất cả Chân Tiên, Thiên Thần hâm mộ ghen ghét.

Tần thứ năm là chuyện rất lâu sau này. Như hiện tại chỉ cần Trích Tinh Thủ tầng bốn cũng đã biến song thủ Kỷ Ninh thành bảo vât. Đem Kỷ Ninh giết chết, lại chặt bàn tay xuống liền coi như bảo vật dùng rồi.

- Vẫn là nhờ thần thông sư phó sáng chế lợi hại, ta mới có ngày hôm nay.

Kỷ Ninh nói.

- Chủ nhân lưu lại truyền thừa cho tới bây giờ, cũng chỉ vẻn vẹn có mỗi ngươi đạt tới cấp độ như thế, đừng xem nhẹ chính mình.

Hoàng Mao Đại Hùng cười nói.

- Tốt rồi, thực lực ngươi bây giờ đã tăng mạnh. Chiến Thần Điện tầng thứ chín ngươi cũng có chín thành vượt qua, có muốn thử không?

Kỷ Ninh lập tức vui vẻ.

Hoàng Mao Đại Hùng nói chuyện vốn khiêm tốn, bình thường rất bảo thủ, lúc này dám khẳng định chín thành vượt qua coi như mình đã nắm chắc rồi.

- Ta hôm nay đã có thể so sánh với cực hạn Thiên Tiên?

Kỷ Ninh kinh hỉ.

- Phản Hư Thần Ma so được với Thiên Tiên, Trích Tinh Thủ đạt tới tầng bốn, ngươi lại là Phản Hư Thần Ma cao cấp nhất.

Hoàng Mao Đại Hùng cười.

- Tự nhiên có thể so sánh với cực hạn Thiên Tiên. Chiến Thần Điện này, ngươi tới hay là không tới?

- Tới chứ! Đương nhiên phải tới?

Kỷ Ninh gật đầu.



Chiến Thần Điện tầng chín.

Đây là một mảnh hư vô khôn gian, Kỷ Ninh xuất hiện từ hư vô.

- Đây là…?

Kỷ Ninh cẩn thận nhìn bốn phía.

- Xôn xao...

Xa xa bỗng nhiên xuất hiện một giọt huyết dịch màu vàng. Giọt huyết dịch rất nhanh biến thành một gã Thần Ma mặc giáp khải màu vàng. Thần ma này to lớn khôi ngô, mái tóc màu huyết hồng, trong tay còn nắm một cây hắc sắc trường thương. Trong đôi mắt có sát ý ngập trời, chỉ cần luồng sát ý vô hình kia hướng tới đã để cho Kỷ Ninh không khỏi cả kinh trong lòng.

Kỷ Ninh kinh ngạc nhìn.

- Ngươi chính là Kỷ Ninh?

Thần Ma bất ngờ lộ ra dáng vẻ tươi cười, toát ra một loại nhân tâm ấm áp, giống như phụ thân đang nhìn hài tử.

- Ngươi là?

Kỷ Ninh có chút sững sờ.

Tuy rằng hắn vẫn cảm thấy Chiến Thần Điện rất đặc thù, nhưng càng về sau hắn càng cảm thấy có gì đó rất không thích hợp, không thể giải thích được. Tại tầng chín này hắn gặp mặt đối thủ; đối thủ cường đại hơn bất kỳ đối thủ nào trước đây từng gặp. Chỉ có điều khí tức này…Kỷ Ninh cảm giác, thậm chí có chút gì đó giống với sư huynh Ngân Nguyệt.

- Ta là Hồng Tuyết.

Thần Ma tóc đỏ mỉm cười.

- Ngươi là Thiên Thần?

Kỷ Ninh hỏi.

Thần Ma tóc đỏ cười:

- Nhãn lực của ngươi rất tốt! Ta chính là Thiên Thần, bất quá đây chỉ là một cái phân thân rất nhỏ yếu thôi, vẻn vẹn chỉ một giọt huyết dịch hóa thành.

Kỷ Ninh cũng hiểu được ảo diệu của phân thân. Phân ra càng nhiều huyết nhục, thần lực càng nhiều, phân thân càng lợi hại. Ví như nếu chỉ dùng một sợi tóc hình thành phân thân, tự nhiên phân thân sẽ rất nhỏ yếu. Đối với Thần Ma mà nói, huyết dịch rất trọng yếu. Chỉ cần một chút huyết dịch của họ cũng có thể hóa thành phân thân thực lực ngang ngửa Thiên Tiên, có điều đến cùng mạnh yếu thế nào thì rất khó nói.

- Hồng Tuyết tiền bối, ngươi làm sao biết ta là Kỷ Ninh?

Kỷ Ninh hỏi ngược lại, hắn vẫn nghi hoặc điểm này.

- Là Đại Hùng nói cho ta biết.

Thần Ma tóc đỏ cười.

- Thần Vương rút cục đã có truyền nhân, bản thân ta chờ đợi cũng quá lâu rồi.

Trong nội tâm Kỷ Ninh run lên.

Chờ quá lâu?

- Đến đây đi Kỷ Ninh, ngươi là truyền nhân của Thần Vương, để ta xem đến cùng là ngươi có bao nhiêu thực lực. Để xem ngươi có xứng đáng không?

Trường thương trong tay Thần Ma tóc đỏ chấn động.

Thực lực Thần Ma tóc đỏ làm Kỷ Ninh kinh hãi, quá mạnh mẽ, uy lực cây trường thương kia…Quả thật giống như ác mộng, mặc cho bàn tay của mình hình thành kiếm chỉ, thi triển kiếm thuật, đều bị cây thương của đối phương đơn giản phá vỡ. Hơn nữa cứ mỗi lần phá vỡ kiếm chỉ của mình, cây thương lại thừa thế mãnh liệt tấn công, lúc bổ, lúc đâm thẳng,.. biến hóa rất ảo diệu.

Tóm lại Kỷ Ninh hoàn toàn ở thế hạ phong.

Trường thương lúc mạnh mẽ như rồng, khi lại tựa sinh linh dưới nước, ẩn chứa vô tận huyền diệu. Có cảm tưởng Kỷ Ninh giống như chiếc bia ngắm, không ngừng bị giầy vò.

- Đừng đánh, đừng đánh nữa?

Thần ma tóc đỏ bất ngờ dừng lại, lắc đầu thở dài:

- Ta thua!

- Hồng Tuyết tiền bối rõ ràng so với ta mạnh hơn nhiều...

Kỷ Ninh cũng minh bạch.

Hẳn là đối phương tiêu hao thần lực gần như không còn rồi.

- Mỗi một lần bàn tay của ngươi ngăn trở trường thương của ta, lực phản chấn theo đó đều làm ta hao tổn rất nhiều thần lực.

Thần ma tóc đỏ chăm chú nhìn Kỷ Ninh, cảm khái nói:

- Thần thông Trích Tinh Thủ quả thật quá lợi hại đi. Đáng tiếc phân thân này của ta thần lực quá ít…Bị ngươi dùng Trích Tinh Thủ đánh ra hơn mười lần, rốt cuộc gánh không nổi nữa.

- Nếu là bản tôn tiền bối ở đây, chỉ sợ một chiêu liền tiêu diệt ta rồi.

Kỷ Ninh nói. Thân thể mình tuy cường hãn, nhưng trường thương Thần Ma tóc đỏ công kích quá mãnh liệt, so với Si Tâm Thiên Tiên còn hơn nhiều. Lúc đối diện với mũi thương, Kỷ Ninh luôn có cảm giác thân thể bị đâm xuyên qua. Thực tế thì trên làn da của mình có nguyên một đám điểm trắng rồi. Nếu phải đối mặt với bản tôn của Thần Ma tóc đỏ, chỉ sợ một thương liền tan xác. May mắn là lúc này chính mình đã tu luyện đến Trích Tinh Thủ tầng thứ tư, nếu cố gắng đột phá khi thực lực còn yếu, hiển nhiên người tiêu hao thần lực không còn sẽ là mình chứ không phải Thần Ma tóc đỏ.

Một khi thần lực tiêu hao không còn, không thể thi triển thần thông nữa thì kết cục chỉ có thể là thất bại.

- Thua là thua?

Thần Ma tóc đỏ tủm tỉm cười, ánh mắt dò xét Kỷ Ninh:

- Nghe nói ngươi tu luyện đến nay còn chưa đủ trăm năm?

- Vâng.

Kỷ Ninh gật đầu.

Đáy lòng hắn lại không ngừng thắc mắc, tại sao Hoàng Mao Đại Hùng cái gì cũng nói hết với Thần Ma này?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.