- Vu Tùy tiên nhân, Đa Hòa tiên nhân, đợi lát nữa gặp nhau ở điện Bắc Minh.
Kỷ Ninh truyền âm nói.
- Được.
Hai yêu tiên đều đáp.
Tại một tòa phủ đệ yên tĩnh bên trong Vạn Kiếm thành. Thu Diệp đang tưới hoa, mấy chục năm nay, nàng sống một mình, tĩnh tâm tu luyện, vậy mà không ngờ cũng đã đột phá đến cảnh giới vạn tượng tiền Kỷ. Tuy là năm đó Kỷ Ninh có trợ giúp, rồi sau này nhờ vào đạo tàng phong phú của Kỷ tộc, nhưng ngộ tính của nàng quả là cũng không tồi.
- Cô cô.
Một gã thanh niên đi tới, vô cùng hưng phấn, trong mắt hiện ra một tia quyến luyến.
- Cô cô, kiếm pháp của ta đã đạt tới cảnh giới thiên nhân hợp nhất.
- Hả?
Thu Diệp xoay người lại, mỉm cười nhìn gã thanh niên này.
- Thiên nhân hợp nhất?
- Ừ, lần này mạo hiểm lưu lạc bên ngoài, trong lúc chém giết cùng đại yêu đã giác ngộ đột phá, kiếm pháp đạt tới thiên nhân hợp nhất.
Thanh niên kích động nói.
- Cô cô đã nói, chờ ta đạt tới thiên nhân hợp nhất sẽ dạy ta một bộ kiếm pháp lợi hại.
Thu Diệp cười.
Bỗng nhiên thân hình nàng run lên, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc lẫn vui mừng
Gã thanh niên kia cảm thấy nghi hoặc
- Tiểu thạch đầu, ngươi về trước đi, cô cô còn có việc.
Thu Diệp nói.
- Cô cô đã nói sẽ dạy ta kiếm pháp mà...
Gã thanh niên chần chờ, không đành lòng đi.
- Đi đi, về trước đi.
Thu Diệp nói.
- Được rồi.
Gã thanh niên bất đắc dĩ phải quay người rời đi
Đợi khi gã thanh niên đã đi hẳn, trong vườn yên tĩnh trở lại, Thu Diệp liền lo lắng nhìn khắp xung quanh, muốn tìm kiếm một bóng hình thân thuộc. Lúc này phía trước cách nàng không xa đột nhiên xuất hiện bóng dáng một thiếu niên mạc da thú.
- Công tử!
Thu Diệp lộ vẻ kích động, hình dáng đó vẫn y như năm xưa, không có một chút nào già đi.
- Công tử, ngươi đã trở về.
- Ừ, đã trở về.
Kỷ Ninh nhẹ nhàng gật đầu.
- Có đi nữa không?
Thu Diệp hỏi.
- Lần này không đi nữa.
Kỷ Ninh nói.
Đôi mắt Thu Diệp ngấn lệ, gật gật đầu:
- Nhất định Thu Diệp chiếu Cố công tử thật tốt.
- Ta không có thói quen để người khác chiếu cố đâu.
Kỷ Ninh cười nói.
- Đi nào, cùng ta đi đi gặp mấy ngươi Lưu Chân thúc thôi.
- Được.
Thu Diệp nói rồi đi theo.
Điện Bắc Minh trong Vạn Kiếm thành.
Toàn bộ Vạn Kiếm thành đã được xây dựng lại, với toàn Kỷ tộc quan trọng nhất chính là đại điện này “điện Bắc Minh “... Đặt tên Bắc Minh, tất nhiên do đạo hiệu của Kỷ Ninh là Bắc Minh! Từ khi tin tức Kỷ Ninh đoạt hạng nhất đại hội tiên duyên truyền tới, toàn bộ Kỷ tộc đều vô cùng kích động cuồng nhiệt đây chính là vinh quang mà từ xưa đến này Kỷ tộc chưa từng có được.
Kỷ Ninh đã trở thành tồn tại chói sáng nhất trong lịch sử Kỷ tộc!
- Lưu Chân thúc, Ảnh bà bà, Đa Hòa tiên nhân, Vu Tùy tiên nhân.
Kỷ Ninh đi vào trong điện Bắc Minh liền mở miệng hô.
Phía trong điện cũng chỉ có bốn ngươi này.
Tất nhiên là tin tức Kỷ Ninh trở về quá chấn động. Một số nhân vật khác của Kỷ tộc cũng chưa thể biết. Tạm thời tin tức này còn phải giữ bí mật.
- Về là tốt rồi, về là tốt rồi.
Ảnh bà bà nhìn Kỷ Ninh, ánh mắt kích động vui sướng.
- Còn mấy người lão tộc trưởng đâu rồi?
Kỷ Ninh hỏi.
- Đại ca và a tỉnh bởi vì tới thọ nguyên, đều ra đi cả rồi.
Ảnh bà bà cảm thán nói.
- Sau khi họ mất, ta một thân một mình trong coi đạo tàng điện, chờ đợi thọ nguyên tới. Ai ngờ vì xem đạo tàng nhiều mà bất tri bất giác đột phá.
Kỷ Ninh thổn thức.
Lão tộc trưởng Kỳ Cửu Hỏa, lão bộc A Tỉnh đều chết cả rồi. Hiện tại cao tuổi nhất chỉ còn lại Ảnh bà bà mà thôi.
- Nhưng mà năm đó mấy ngươi đại ca cũng biết được tin ngươi đoạt hạng nhất đại hội tiên duyên đấy.
Ảnh bà bà kích động nói.
- Bọn hắn đều kích động tự hào, Kỷ tộc chúng ta có thể có đệ tử trở thành nhân vật phong vân chói sáng nhất trong toàn bộ vương triều Đại Hạ, đó chính là vinh quang vô cùng cho Kỷ tộc. À đúng rồi, sau khi đoạt hạng nhất đại hội Tiên duyên, ngươi mai danh ẩn tích hơn ba mươi năm, có phải đi theo một vị Thiên Tiên nào đó học đạo không?
Vu Tùy tiên nhân đứng bên cạnh cười nói:
- Hạng nhất đại hội tiên duyên, chính là tuyệt thế thiên tài, được Thiên Tiên thu làm đồ đệ là việc bình thường, thậm chí có khả nâng được Thuần Dương Chân Tiên, Thiên Thần thu làm đồ đệ.
Vu Tùy tiên nhân chính là dưới phe Vu Giang Thiên Tiên, tất nhiên là biết được sự tồn tại của Chân Tiên, Thiên Thần.
- Là đi học nghệ.
Kỷ Ninh gật đầu.
Biến mất hơn ba mươi năm. Đương nhiên Kỷ Ninh phải chuẩn bị tốt lí do thoái thác.
Lí do chính là đi học nghệ!
Còn về việc học cùng ai? Sư phó là ai? Thì phải giữ bí mật! Việc này càng thần bí, ngược lại càng khiến cho một số kẻ phải kiêng kị vài phần.
- Nều ta nhìn không sai, Kỷ Ninh đạo hữu bây giờ đã là Phản Hư Địa Tiên.
Đa Hòa tiên nhân cười nói.
- Không chỉ như thế, hai linh thú của Kỷ Ninh cũng đều là Phản Hư Địa Tiên rồi.
Vu Tùy tiên nhân bên cạnh nói.
- Cái gì!
Ảnh bà bà, tộc trưởng Kỷ Lưu Chân, Thu Diệp đều khiếp sợ nhìn về phía bọn Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh thành Phản Hư Địa Tiên, việc này khiến bọn hắn kinh hỉ nhưng cũng nằm trong dự liệu, bởi vì bọn họ sớm nghe nói nguyên thần thứ hai của Kỷ Ninh chém giết Tán Tiên, mà sau này Kỷ Ninh lại đi theo một nhân vật lợi hại nào đó học nghệ, bây giờ trở thành Phản Hư Địa Tiên không có gì kỳ quái? Thế nhưng hai linh thú kia cũng thành Phản Hư Địa Tiên?
- Đúng.
Kỷ Ninh mỉm cười gật đầu, lập tức lại nói.
- Ta thấy hình như Kỷ tộc thay đổi rất lớn.
- Kỷ tộc ta có Tích Nguyệt quận chúa hỗ trợ, đội ngũ của Thiếu Viêm tộc ở đây đều sớm rời đi rồi.
Kỷ Lưu Chân kìm nén kinh hãi trong lòng lại, giải thích.
- Cộng thêm uy danh của ngươi đạt được ở đại hội tiên duyên, ai dám đến gây chuyện với Kỷ tộc ta? Chúng ta cũng không khuếch trương thế lực, mà chỉ củng cố cho chắc Yên Sơn. Mấy chục năm qua, Yên Sơn đã thành một nơi kiên cố rồi.
Kỷ Ninh gật đầu.
- Kỷ tộc ta thay đổi không lớn, cả An Thiền quận mới gọi là thay đổi lớn.
Kỷ Lưu Chân cảm khái.
- An Thiền quận đã khác hẳn với lúc ngươi ra đi rồi, cả An Thiền hầu cũng đã được thay thế.
- Thay thế An Thiền hầu?
Kỷ Ninh giật mình.
- Ai?
Lúc trước cùng tranh đoạt vị trí An Thiền hầu chủ yếu là Bắc Sơn Dận và Bắc Sơn Hắc Hổ.
- An Thiền hầu hiện nay, chính là Bắc Sơn Dận.
Kỷ Lưu Chân nói.