Mãng Hoang Kỷ

Chương 707: Chương 707: Tu luyện Huyền Công (1)




- Không hổ là thần thông đứng đầu Tam giới dưới cảnh giới Chân Thần.

Kỷ Ninh khẽ cười, sau đó cất bước đi vào bên trong Tam Giới cung.

- Sư đệ cứ tùy ý đặt cả bộ ‘Bát Cửu Huyền Công’ này ở trong Tam giới cung là được. Nếu sư đệ còn muốn chọn thêm gì nữa, có thể tiếp tục lựa chọn.

Tế Điên nằm ở đằng kia, dường như đang nói mê, sau đó liền trở mình ngủ

tiếp.

Kỷ Ninh cười cười, quay lại khom người nói :

- Vâng, sư huynh.

Kỷ Ninh đặt thẻ tre Bát Cửu Huyền Công ở trên một cái bàn, không chút do dự liền đi tới chỗ khác, trực tiếp cầm lên một bản tóm lược.

Mặt trên bản tóm lược có bốn chữ to ‘Hậu Nghệ tiễn thuật’.

Kỷ Ninh đã suy nghĩ rất kỹ về con đường tu luyện sau này của mình khi quyết định lựa chọn ‘Hậu Nghệ tiễn thuật’. Thần thông mình tu luyện chính là Trích Tinh Thủ, khiến hai tay có lượng thần lực vô tận, sau này mà kéo cung bắn tên... Hơn nữa Hậu Nghệ tiễn thuật lại vừa khéo tu luyện trên phương diện kỹ thuật, hai môn thần thông đều xếp trong mười thứ hạng đứng đầu Tam giới hoàn toàn có thể kết hợp lại với nhau.

Một môn làm cho hai tay có thần lực vô tận.

Một môn làm cho tiễn thuật của Kỷ Ninh đạt tới cực hạn.

Hai môn thần thông kết hợp lại, hoàn toàn có thể trở thành một đòn sát thủ lớn của mình.

- Tuy nhiên khảo nghiệm này cũng thật là khó, ta có thể làm được sao?

Kỷ Ninh nhíu mày nhìn khảo nghiệm:

- Mặc kệ như thế nào, cứ thử xem sao, dù sao khảo nghiệm này cũng không giới hạn thời gian.

- Sư huynh.

Kỷ Ninh đặt bản tóm lược xuống, đi đến cửa lầu các nhìn sư huynh Tế Điên đang ngủ say, nói :

- Ta muốn học ‘Hậu Nghệ tiễn thuật’.

- Đi đi, vượt qua khảo nghiệm rồi lại đến.

Sư huynh Tế Điên nói thầm một câu.

Lúc này Kỷ Ninh cười cười, sau đó liền quay đầu rời đi.

Thật ra thoạt nhìn thì tưởng Kỷ Ninh đang nói với sư huynh Tế Điên, nhưng trên thực tế là nói cho sư phụ Bồ Đề lão tổ nghe! Dù sao có truyền thụ pháp môn cho mình hay không, đều là do lão tổ quyết định.

Vù...

Tế Điên chợt ngồi dậy, dựa vào cửa gỗ của lầu các, nhíu mày nhìn Kỷ Ninh đang rời đi :

- Đã học được Bát Cửu Huyền Công, lại học Hậu Nghệ tiễn thuật? Tiểu sư đệ này không phải tu luyện theo con đường Kiếm Tiên sao, làm sao ta lại có cảm giác hắn phải học bằng được ‘Hậu Nghệ tiễn thuật’ vậy? Trong toàn bộ Tam giới, cho đến tận bây giờ cũng không có ai đạt được cảnh giới đáng sợ trên tiễn thuật như Hậu Nghệ năm đó.

Như Trích Tinh Thủ, chỉ cần có đủ tinh hoa Ngũ Hành, hoàn toàn có thể từng bước tu luyện tới vòng thứ sáu đại thành.

Bát Cửu Huyền Công cũng như thế, chỉ cần nhập môn, sau đó dùng một lượng lớn bảo vật là có thể tu luyện tới vòng thứ chín đại thành.

Tuy nhiên Trích Tinh Thủ, Bát Cửu Huyền Công, một môn cần tinh hoa Ngũ Hành

vô cùng kinh người, một môn cần bảo vật cũng rất kinh người. Như Bát Cửu Huyền Công, môn thần thông này có nhiều người trong Tam giới tu luyện, nhưng chân chính đạt tới cảnh giới Kim Cương Bất Hoại lại rất ít.

Nhưng Hậu Nghệ tiến thuật lại hoàn toàn khác!

Môn thần thông này thuần túy tu luyện kỹ thuật, chỉ cần sự cảm ngộ! Vậy thì càng thêm khó khắn rồi! Hơn nữa lại cần không ngừng tìm hiểu trên phương diện Tiễn Đạo, mà Hậu Nghệ tiễn thuật đã vượt qua phạm trù Tiễn

Đạo rồi.

- Vốn là kiếm Tiên, lại phân tâm trên Tiễn Đạo?

Tế Điên đăm chiêu suy nghĩ:

- Hoặc là chẳng qua tiểu sư đệ này bởi vì ‘Hậu Nghệ tiễn thuật’ được xếp trong mười môn thần thông đứng đầu Tam giới cho nên mới muốn học. Đợi đến khi hắn hiểu được nó khó khăn tới chừng nào, chỉ sợ sẽ lập tức từ bỏ.

Trong tĩnh thất Thủy Phủ.

Kỷ Ninh khoanh chân ngồi, bắt đầu tu luyện Bát Cửu Huyền Công. Đây chính là một môn thần thông, cho nên chỉ bản thể mới có khả năng tu luyện!

- Phù ….

Kỷ Ninh thở ra một hơi.

Bên ngoài thân thể bắt đầu dần dần hiện lên một tầng ánh sáng màu vàng mờ mịt, tầng sáng màu vàng ban đầu rất nhạt, nhưng càng lúc càng thêm nồng đậm. Toàn thân Kỷ Ninh dường như được đúc bằng kim loại.

- Biến!

Kỷ Ninh vốn ngồi trên giường U Minh Thủy Ngọc, lúc này đột ngột biến mất, song phía trên giường ngọc bỗng xuất hiện một khối nham thạch, chẳng qua khối nham thạch này lại có hơi thở của sự sống. Nếu là Tu Tiên giả, chỉ cần liếc mắt là có thể nhận ra khối nham thạch này không bình thường.

- Thu.

Khối nham thạch biến mất, Kỷ Ninh lại xuất hiện lần nữa.

Thần Ma Luyện Thể của Kỷ Ninh đã đạt đến cấp bậc này, thân thể hoàn toàn có thể chuyển hóa thành thần lực, thần lực cũng có thể chuyển hóa thành thân thể! Thậm chí rút ra một sợi tóc, có thể hóa ra một phân thân! Cho nên mình biến thành một tảng đá cũng không khó, điểm khó khăn chính là khí tức của mình phải hoàn toàn thu liễm, hơn nữa còn phải giống tảng đá như đúc.

- Thu liễm khí tức? Khí tức thần hồn đều được thay đổi?

Kỷ Ninh tự nhủ:

- Nhập môn Bát Cửu Huyền Công này thật quá khó khăn. Nhưng một khi nhập môn thành công, khí tức của ta muốn biến liền biến, thu liễm khí tức giống như nham thạch, bùn đất đều rất dễ dàng.

Nhập môn Bát Cửu Huyền Công, chính là luyện thành bảy mươi hai phép biến hóa.

Bảy mươi hai phép chính là tám lần chín … Kỳ thật chủng loại biến hóa là vô số, không kể là nham thạch cây cối, hoa cỏ thực vật, một ít động vật dã thú, thậm chí là Nhân tộc, Yêu Tộc, Thần Ma... Chỉ cần đối tượng là một tồn tại trong Tam giới, không vật nào không thể biến hóa ra. Thậm chí ngay cả khí tức đều có thể hoàn toàn biến hóa.

Kể cả là người có thực lực mạnh hơn mình cũng rất khó nhìn thấu.

Trừ phi một vài kẻ tu luyện Thần nhãn, các loại đại thần thông hoặc là bí thuật đặc thù khác, hơn nữa phải là lúc đang thi triển bí thuật và thần thông mới có thể phát hiện được thực hư! Nếu không phải thời điểm đang thi triển bí thuật thần thông, chắc chắn không phát hiện được một cây đại thụ bên cạnh chính được biến hóa mà thành.

Lúc sáng sớm.

Thanh Nhai Tiểu Vũ đang nhàm chán một thân một mình ra khỏi gian phòng.

- Kể từ lúc sư phụ mang mình tới Phương Thốn Sơn này, đến nay đã được nửa năm rồi, vẻn vẹn chỉ điểm mình hai lần. Ngay cả pháp môn tu luyện, thần thông, bí thuật, mình đều học trong Thần Tiên Cung.

Thanh Nhai Tiểu Vũ cũng đành chịu, nàng biết rõ một vài cao nhân tính tình nóng nảy quái dị, thật không ngờ sư phụ của nàng cũng không quan tâm nàng như vậy, bình thường đều không gặp được.

- Có điều...

- Phương Thốn Sơn này, thật sự là không thể tưởng tượng nổi a!

Thanh Nhai Tiểu Vũ cũng thổn thức sợ hãi thán phục.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.