Nửa năm qua, nàng và Bạch thúc, Tiểu Thanh thường xuyên ở chung một chỗ, hơn nữa cũng cùng những đệ tử Phương Thốn Sơn khác ở xen lẫn với nhau, cho nên hiểu biết về nơi đây càng ngày càng nhiều.
Càng hiểu rõ, nàng lại càng rung động!
Thiên Tiên? Địa vị Thiên Tiên còn không bằng sư phụ của mình!
Đệ tử thân truyền? Mỗi một người đều là Thuần Dương Chân Tiên, Thiên Thần, người canh cổng Thần Tiên Cung kia đúng là Thiên Thần, khó trách ngày đó sư phụ nói sư bá giết Thiên Tiên như giết gà.
Thậm chí … !
Toàn bộ Tà Nguyệt Đại Thế Giới đều do Bồ Đề lão tổ sáng tạo ra! Còn cả Luân Hồi chuyển thế? Tất cả đều được lão tổ tự tay sáng chế?
Thanh Nhai Tiểu Vũ đã hiểu rõ, toàn bộ Tà Nguyệt Đại Thế Giới đều là hậu hoa viên của môn phái trên Phương Thốn Sơn này! Nghe nói bên ngoài Tà Nguyệt Đại Thế Giới còn có Tam giới rộng lớn vô tận, nghe nói trong Tam giới kia còn có một đám Đại Năng Giả cường đại như lão tổ vậy.
- Ô.
Thanh Nhai Tiểu Vũ đang đi dạo, nhìn thấy bên đường có một khối đá lớn, cũng không suy nghĩ nhiều, trực tiếp đặt mông ngồi lên.
- Không biết lúc nào mới có thể gặp lại sư phụ lần nữa.
Thanh Nhai Tiểu Vũ thầm nói.
- Ồ?
Thanh Nhai Tiểu Vũ bỗng nhiên nhíu mày đứng dậy, nhìn xuống khối nham thạch bên cạnh :
- Quái lạ, mình nhớ không nhầm thì ở đây làm gì có khối nham thạch này nhỉ? Sao đột nhiên lại xuất hiện thêm một tảng đá ở đây? À, nơi này là Tiên Phủ của sư phụ, tất cả mọi thứ bên trong Tiên Phủ đều được sư phụ khống chế, mình cũng không cần suy nghĩ nhiều. Thôi vậy, giờ đi tìm Đại Ngư ngốc kia, cảnh giới của hắn khá cao, có thể chỉ điểm mình một chút.
Thanh Nhai Tiểu Vũ nhanh chóng chạy ra ngoài.
Vù vù...
Khối nham thạch kia biến hóa thành một thiếu niên mặc da thú.
- Không ngờ lại bị đồ đệ đặt mông ngồi lên người.
Kỷ Ninh hít sâu một hơi.
- Cũng may, bọn hắn không phát hiện ra. Đúng, không nói, việc này tuyệt đối không thể nói.
- Không biến thành hòn đá nữa, biến thành một cái cây vậy, ta không tin còn có người ngồi lên.
Ào...
Một chỗ hẻo lánh có một ít cây cối hoa cỏ phía trong sân đình viện bỗng xuất hiện một cây tùng nhỏ cao mấy trượng, khi bị gió thổi qua, cây tùng nhẹ nhàng đung đưa.
Kỷ Ninh đã học xong hơn một nửa thuật biến hóa nhập môn của ‘Bát Cửu Huyền Công’, hiện tại hắn mỗi ngày đều biến thành tảng đá, cây cối, suối nước, cọng cỏ non, cho đến nay cũng không có ai có thể phát hiện ra, thậm chí đệ Nhị Nguyên Thần của Kỷ Ninh tự mình quan sát, dùng thần thức cẩn thận tra xét, thậm chí dùng cả Thiên Nhãn, cũng không thể phát hiện được chút sơ hở nào!
Ví dụ như biến thành một cái cây, mặt ngoài vỏ cây, cành lá, gốc rễ, tất cả đều giống thật như đúc.
Khí tức của thần hồn cũng hoàn toàn biến thành khí tức của cây!
Không có chút đặc thù nào.
Ngày lại ngày.
Không ngừng tu luyện thuật biến hóa, lần lượt thử, không ngừng tiếp thu kinh nghiệm, một năm ba tháng sau, cuối cùng Kỷ Ninh cũng luyện thành tất cả bảy mươi hai phép biến hóa.
- Phép biến hóa cuối cùng này khó thật, mất thời gian lâu nhất, song cuối cùng đã luyện thành rồi. Biến!
Kỷ Ninh đang khoanh chân ngồi bên cạnh một dòng suối nhỏ, bỗng nhiên cả người đều biến hóa.
Một nam tử tuấn mỹ mặc áo bào trắng, tay cầm quạt lông, đúng là Ngân Nguyệt Thiên Thần xuất hiện ở đó. Không kể là hình dáng hay khí tức, khí tức vô cùng cường đại làm cho lòng người sợ hãi kia, khí tức thuộc về Thiên Thần, hơn nữa còn là khí tức riêng biệt của Ngân Nguyệt phát ra từ trên người Kỷ Ninh.
- Thử xem xem.
Kỷ Ninh biến thành Ngân Nguyệt vừa đi vừa cười trong Tà Nguyệt Tam Tinh Động.
- Sư tổ.
- Sư tổ.
- Sư bá.
- Sư phụ.
Đi bộ trong Tà Nguyệt Tam Tinh Động, lần đầu tiên có đệ tử gọi mình là ‘sư bá’, phải biết rằng mình là nhỏ nhất trong hàng đệ tử của sư phụ Bồ Đề lão tổ, bình thường mình đều được gọi là ‘sư thúc’.
- Ha ha, những Phản Hư Thần Ma, Đại Yêu này, không tên nào có thể phát hiện ra sơ hở.
Tâm trạng lúc này của Kỷ Ninh rất tốt, còn ngẫu nhiên gật đầu với đám tiểu bối.
- Lạ thật, Ngân Nguyệt sư tổ sao lại không ở Thần Tiên Cung nhỉ?
- Rất ít khi nhìn thấy Ngân Nguyệt sư tổ ra ngoài đi dạo?
- Kỳ quái thật.
Những đệ tử kia đều đợi đến khi Kỷ Ninh đi xa mới khẽ nghị luận, hung danh của Ngân Nguyệt quá lớn, người này chính xác là một ma đầu. Tội nghiệt trên người hắn quả thực không thể tưởng tượng nổi. Tội nghiệt trên người sư huynh Ngân Nguyệt đã không còn là ‘tội nghiệt huyết quang’ nữa rồi, mà là Nghiệp Hỏa trong truyền thuyết.
Tuy nhiên thực lực sư huynh Ngân Nguyệt ngập trời, hoàn toàn không sợ Nghiệp Hỏa!
Kỷ Ninh rất nhanh đã đến Thần Tiên Cung, trên khu vực đất trống bên ngoài Thần Tiên Cung tụ tập lượng lớn đệ tử trên Phương Thốn Sơn.
- Sư tổ.
- Sư bá.
Mỗi người đều cung kính hành lễ, Thanh Nhai Tiểu Vũ đang nói chuyện phiếm với những đệ tử khác cũng đứng lên cung kính nói:
- Sư bá.
Ngược lại, Tiểu Thanh và Bạch thúc đều vô cùng kinh ngạc nhìn Kỷ Ninh.
- Ngươi là ai?
Tiểu Thanh, Bạch thúc đều có cảm ứng tâm linh với Kỷ Ninh, bọn hắn khi biết là Kỷ Ninh thì cực kỳ kinh ngạc, nam tử tuấn mỹ mặc áo bào trắng trước mắt này, cái khí tức đáng sợ kia, bộ dáng kia, rõ ràng là Ngân Nguyệt Thiên Thần. Nhưng cảm ứng của mình lại khẳng định người trước mắt đúng là Kỷ Ninh.
Điều này làm cho hai người bọn họ đều cảm thấy quái dị, lúc trước Kỷ Ninh cũng chỉ biến thành cây cối trước mặt bọn họ mà thôi, cho tới bây giờ vẫn chưa từng biến thành người thật.
- Ha ha.
Kỷ Ninh gật đầu, cười một tiếng rồi đi vào bên trong Thần Tiên Cung.
Trong Thần Tiên Cung cũng có được một nam tử tuấn mỹ mặc áo bào trắng, trong tay cầm quạt lông.
Hai người đối diện nhau, tướng mạo giống nhau, khí tức cũng giống nhau.
- Dám biến thành hình dạng của ta, Nhị sư huynh sẽ không rỗi hơi như vậy, với tính cách của Khương Quân cũng không thể làm thế. Tiểu sư đệ, ngươi đã luyện thành Bát Cửu Huyền Công rồi hả?
Ngân Nguyệt lại đoán được thân phận của Kỷ Ninh.
- Sư huynh thật lợi hại.
Nam tử tuấn mỹ mặc áo bào trắng phía đối diện nhoáng một cái, thân hình liền biến thành một thiếu niên mặc da thú.
Ngân Nguyệt lắc đầu cười cười:
- Không phải ta lợi hại, mà là cả Phương Thốn sơn bên trên tu luyện ‘Bát Cửu Huyền Công’ cũng tựu như vậy mấy cái, thoáng đẩy trắc, có thể đoán ra là tiểu sư đệ ngươi rồi.
Kỷ Ninh gật đầu, Bát Cửu Huyền Công là đặt ở Tam Giới cung, phải thân truyền đệ tử hoặc là đạt được lão tổ cho phép, mới có thể học.