Bóng đen cực lớn cũng lao ra từ trong sương mù. Bộ móng vút to lớn chụp thẳng vào đầu Kỷ Ninh !
- Keng!
Kiếm quang chợt lóe lên đỡ trảo với tới, cả người Kỷ Ninh cũng nhảy tránh sang một bên.
- Hả?
Kỷ Ninh nhíu mày nhìn lại. Con dị thú này di chuyển nhanh như báo làm cho Kỷ Ninh không thể phân biệt được ngay đây là loại dị thú nào. Đa phần dị thú đều là những loài có Huyết Mạch pha tạp giữa nhiều giống nòi do đó thường xuất hiện dị chủng (chủng loài đặc biệt). Con dị thú trước mặt có thể nói cũng khá giống với Ngạn Thú nhưng thân thể lại thon dài hơn. Nó đang nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh, cái đuôi cũng khẽ đung đưa. Cái đuôi của nó được bao quanh bởi từng vòng gai xương màu đen mọc ra tự thịt. Nếu nhổ thứ đó ra thì chắc chắn ko thua gì pháp bảo.
Con ngươi của Kỷ Ninh co lại, cả người hóa thành một cái bóng bay đi.
Phong Dực Độn Pháp!
Vù....
Với tốc độ nhanh như sét đnhs, kỷ Ninh lao tới con dị thú. Thấy thế nó cũng giơ hai bộ móng vuốt lên.
- Tích thủy Xuyên Thạch.
Một đường thủy kiếm chợt lóe lên rồi biến mất giống như một giọt nước. Cae người con đai yêu lao đi theo quán tính rồi “ẦM” một tiếng, ngã lăn vài vòng trên mặt đất rồi không động đạy gì nữa. Cái đầu của nó thêm một cái lỗ thủng thật lớn, máu óc theo đó chảy ra ngoài.
Kỷ Ninh lặng yên hạ xuống đất, trên tay cẫn giữ chặt hai thanh kiếm. Cẩn thận liếc nhìn xung quanh rồi nhìn thẳng vào chỗ con yêu thú:
- Cũng chỉ là một con đại yêu Tiên Thiên hậu kỳ mà thôi.
- Hắc Châm.
- Hắc Châm.
Ở nơi xa xa kia truyền lại âm thanh trong trẻo nhưng lại lạnh lùng.
- Nhân tộc kia có thể đánh chết Hắc Châm sao? Hắc. .
Nhưng rất nhanh thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng kia ngừng lại.
- Ta giết xong con dị thú mà y vẫn không biết. Xem ra dị thú này không phải là Linh Thú của người này.
Kỷ Ninh hiểu được, có thể hiêng ngang hoành hành ở vúng này như thế thì rất có thể là một thế lực ẩn nấp đằng sau! Nhưng kẻ bố trí thao tác trận pháp này ít nhất cũng phải là Tử Phủ tu sĩ.
- Phiền toái rồi.
Kỷ Ninh không nghĩ tới, ở vùng biên giới giữa Kỷ tộc và Thiết Mộc Tộc lại còn tiềm ẩn một thế lực như vậy.
Kỷ Ninh ở trong đại trận, Thủy Hỏa Liên Hoa hộ thân xoay tròn lấy xung quanh hắn. Trong nội tâm hắn đang không ngừng tìm hiểu trận pháp này. Cửu Quyển Trận Pháp vốn cực kỳ tâm ảo, đặc biệt một vài đồ hình trong đó rất khó để ghi nhớ. Nhưng cho dù Kỷ Ninh có thể đem nội dung quyển thứ nhất nhớ hết đi nữa thì giờ phút này hắn phải phân ra hơn 1/2 tâm lực để phân tích trận pháp ở trước mặt.
- Nhất định phải phá được trận pháp này. Nếu không thì ta chỉ có thể mặc cho đối phương thi triển thủ đoạn mà thôi.
Kỷ Ninh mải miết suy nghĩ, bên tai vẫn văng vẳng truyền đến từng trận tiếng kêu thảm thiết, tiếng chửi rủa thê lương giống như có một cái địa ngục ở trong ngọn núi này vậy.
Phiêu Tuyết Điện, Tây Phủ Thành, Kỷ tộc.
Kỷ Dậu Dương ngồi phía trên cáo đại điện, Kỷ Nhất Xuyên, Kỷ Liệt và những người cón lại theo thứ tự ngồi bên, sắc mặt mỗi người đều mang vẻ nặng nề.
- Mười ngày gần đây.
Kỷ Dậu Dương nói với giọng hơi khàn khàn, ánh mắt cũng hơi đỏ lên.
- Trong lãnh địa Kỷ Tộc Ngũ Phủ của ta đã có nhiều Tiên Thiên Sinh Linh mất tích! Sống không thấy người, chết không thấy xác!
- Phủ chủ, rốt cuộc là ai làm loạn ở trong lãnh thổ Kỷ tộc chúng ta .
- Tìm ra, diệt trừ ngay.
Mấy ngày nay ta điên mất! Người huynh đệ tốt của ta! Ta nhất định phải tìm được hắn cứu hắn trở về.
Phía dưới có tộc nhân Kỷ tộc không nhịn được kêu lên.
Kỷ Liệt ở một bên trừng mắt khàn giọng nói:
- Con của ta cũng mất tích, nhất định ta phải tìm ra, nhất định.
Rồi ánh mắt lập tức dời về phía Phủ Chủ phía trên đại điện.
- Đại Huynh, cho tới hôm nay tổng cộng có bao nhiêu Tiên Thiên Sinh Linh mất tích? Còn nữa, rốt cuộc là ai đã ra tay với Kỷ tộc chúng ta? Đã tìm ra thủ phạm chưa?
- Dựa theo tin tức vừa mới truyền đến Tông Phủ, cho tới hôm nay đã có ước chừng hai mươi ba Tiên Thiên Sinh Linh mất tích.
Kỷ Dậu Dương lắc đầu:
- Hơn nữa phần lớn đều là Tiên Thiên Sinh Linh hơi có danh tiếng và tương đối lợi hại! Thống lĩnh các phủ bên ngoài Kỷ Tộc Ngũ Phủ còn có năm người mất tích. Nhưng bí ẩn tới mức ngay cả chút tung tích cũng không thể lần ra.
- Đây là khiêu khích Kỷ tộc chúng ta, căn bản là xem thường Kỷ tộc chúng ta.
Kỷ Liệt rít lên.
Kỷ Dậu Dương mắt đỏ lên:
- Mất tích đều là người tương đối lợi hại, ít nhất cũng là Tiên Thiên Sinh Linh trung kỳ, còn có Tiên Thiên Sinh Linh hậu kỳ, thậm chí cả Tiên Thiên Sinh Linh viên mãn! Đây là hành động cưỡi lên đầu Kỷ tộc chúng ta, xong rồi lại cón đi tiểu trên mặt Kỷ tộc chúng ta! Nhất định phải tìm ra thủ phạm! Cho dù chúng ta phải trả bất cứ giá nào cũng phải tiêu diệt nó.
Kỷ Nhất Xuyên ngồi một bên mở miệng nói:
- Đúng là nên tiêu diệt, chỉ dựa vào theo kinh nghiệm của ta, thực lực này bên trong hẳn có Tử Phủ tu sĩ trấn thủ.
- Sao?
Cả đám đều nhìn về phía Kỷ Nhất Nguyên.
Kỷ Nhất Xuyên dù sao cũng đã từng ra ngoài nhiều năm thậm chí đi qua Bắc Minh Đại hải nên tầm nhìn cũng có chút hơn người.
Kỷ Nhất xuyên tiếp tục nói:
- Có hai loại khả năng lớn nhất. Thứ nhất hẳn là bộ tộc lưu vong, bộ này mất đi thành thị của mình không có căn cơ bị buộc phải lưu vong...Thế nhưng bộ tộc còn sót lại thực lực tương đối mạnh, cho nên đến Yên Sơn của chúng ta gây nên chiến tranh, muốn chiếm được một tòa thành thị.
Có thành thị mới có lãnh địa, bộ tộc mới tính là có căn cơ!
- Thứ hai, có thể là người tu tiên đang chạy trốn. Một vài kẻ tu luyện tà phái sẽ dung một ít hồn phách, thi thể để tu luyện một ít pháp thuật tà ác..., bắt giữ Tiên Thiên Sinh Linh là bởi vì Tiên Thiên Sinh Linh hồn phách càng mạnh thì càng có lợi để tu luyện một ít pháp thuật.
Kỷ Nhất Xuyên nói.
- Hơn nữa Tiên Thiên Sinh Linh mất tích lần này…
Kỷ Nhất Xuyên nói tiếp:
- Dựa theo tình báo của Kỷ tộc ta, chảng những là Kỷ tộc chúng ta mà còn có cả Thiết Mộc tộc, Biên Hà tộc đều có Tiên Thiên Sinh Linh mất tích. Chính là không biết số lượng Tiên Thiên Sinh Linh của bọn họ mất là bao nhiêu, toàn những thế lực không nhỏ ở Yên Sơn này. Thù này chúng ta phải báo, Tiên Thiên Sinh Linh cũng phải cứu nhưng không được nóng vội. Trước tiên phải tra ra thật giả của đối phương sau đó lập ra kế hoạch để diệt trừ bọn chúng!
Tưng người trọng đại điện đều trầm tư.