Kỷ Nhất Nguyên đang đi một mình trên con đường đá, hàng lông mày của hắn nhíu lại, vẻ mặt trầm tư. Hắn biết rõ chuyện lần như một kiếp nạn với Kỷ tộc. Có điều một thế lực muốn đứng vùng ở vùng đất này thì cũng sẽ phải trải qua được nó thì thế lực của bộ tộc lại càng mạnh lên, cón nếu không được thì chính là thảm họa diệt vong! Nếu có thể may mắn chạy thoát được vài tộc nhân để giữ lại dòng máu nối dõi thì cùng đc coi như là một chuyện tốt rồi.
- Chủ nhân.
- Chủ nhân.
Một đám người hầu đứng ở một bên cung kính quỳ dưới đất nghênh đón.
Kỷ Nhất Nguyên tiến vào phủ đệ của mình, đi về phía thê tử của mình. Bỗng nhiên một hầu gái chạy tới, vừa nhìn thấy Kỷ Nhất Nguyên thì cô nàng hoảng hốt quỳ xuống.
- Chạy vội chạy vàng như vậy thì còn ra thể thống gì nữa.
Kỷ Nhất Nguyên Nhíu mày nói.
- Chủ Nhân.
Cô hầu gái trắng bệch mặt, vội vàng đáp.
- Phu nhân, người, phu nhân, người...
Sắc mặt Kỷ Nhất Nguyên lập tức biến đổi:
- Tuyết nhi là sao?
- Phu nhân vừa mới ngất đi!
Cô hầu gái lo lắng nói.
- Ngất đi?
Sắc mặt Kỷ Nhất Nguyên lập tức tái đi. Thê tử của hắn là một cao thủ luyện khí thì làm sao có thể đơn giản ngất đi được. Chỉ sợ có điều gì đó khác thường.
- Tuyết Nhi.
Kỷ Nhất Nguyên lập tức hóa thành một trận gió rồi biến mất.
Trong phòng.
Uất Trì Tuyết đang lặng yên nằm trên giường, sắc mặt hơi tái thế nhưng mặt vẫn đầy vẻ mỹ lệ tịch mịch.
- Tuyết Nhi.
Kỷ Nhất Xuyên lập tức xuất hiện trong phòng và nhìn về phía thê tử rồi vội vã chạy đến. Sau khi nhìn một lượt thì sau đó quay lại nhìn cô hầu gái.
- Rốt cuộc thì có chuyện gì xảy ra ?
Cô hầu gái sợ đến phát run đã sớm quỳ sát dưới đất.
- Chủ Nhân! Lúc trước phu nhân đang uống trà bình thường. Không có ai đụng đến phu nhân cả, cung không có ai nói điều gì. Nhưng đột nhiên thân thể phu nhân nhũn ra rồi dựa vào tường. Chúng ta thấy thế liền vội vàng đưa phu nhân trở về phòng còn Lưu Diệp thì gọi chủ nhân tới.
- Tại sao lại xảy ra như vậy.
Kỷ Nhất Xuyên mang vẻ mặt đau khổ hỏi.
- Tại sao lại có thể như vậy? Nhanh, Ngươi mau đi mời Tào Vu Sư tới đây.
- Vâng!
Cô hầu gái liền vội vàng chạy đi. Trong phòng chỉ còn lại Kỷ Nhất Xuyên đứng đó.
Kỷ Nhất Xuyên ngồi xuống bên giường nhìn thê tử, vừa đưa tay vuốt mặt thê tử vừa nỉ non nói:
- Ngày đó chảng lẽ đã tới rồi sao? Lúc trước nàng muốn sinh hạ Ninh nhi thì ta đoán trước ngày này sẽ đến rồi. Nhưng ta không tin, ta không tin. Nhất định nàng phải sống, ta muốn cùng nàng dõi theo bước chân của con trai chúng ta, được tận mắt chứng kiến nó trở thành đại anh hùng ở nơi đây.
Một lúc sau.
Một lão già mặc bộ da thú bẩn thỉu có chòm râu dài đi đến, trên người của hắn tỏa ra những hương hoa cỏ. Vu Sư, Dược Sư đều là những kẻ chuyên nghiên cứu về thảo dược trong đất trời. Mà vùng đất vô tận nàu cũng chứa chất rất nhiều điều thần kỳ, có rất nhiều sinh vật kỳ lạ sinh trưởng. Dù thảo dược được nhìn như bình thường nhưng nếu biết phối hợp thì lại có công hiệu rất kỳ diệu.
Mà Tào Vu Sư chính là người đứng đầu trên phương diện này ở Kỷ tộc Tây Phủ.
- Tào Vu Sư.
Kỷ Nhất Xuyên nhìn về phía lão già có còm râu dài.
- Phu nhân ta vừa rồi bỗng nhiên ngất đi. Ngươi đến xem xem.
- Xin thống lĩnh lùi ra phía sau.
Tàu Vu Sư nói giọng khàn khàn. Kỷ Nhất Xuyên liền lui sang một bên còn Tào Vu Sư thì với cánh tay khô đét như chân gà ra, đặt trên trán Uất Trì Tuyết. Lập tức có một điểm sáng xanh xuất hiện từ lòng bàn tay của Tào Vu Sư bắt đầu chạy vào trong cơ thể của Uất Trì Tuyết.
Một làn hơi thuốc nồng đậm tỏa ra.
Tào Vu Sư nhắm mắt lại im lặng. Qua một lúc lâu, Tào Vu Sư mới rút tay lại. Còn Uất Trì Tuyết đang hôn mê thì đã có hơi rung lông mi rồi mở mắt ra.
- Tuyết Nhi.
Kỷ Nhất Xuyên vui vẻ tới trước, đồng thời nhìn sang phía Tào Vu Sư ở bên cạnh nói hỏi:
- Phu nhân ta bị làm sao vậy?
- Xin lỗi cho năng lực thấp kém của ta.
Tào Vu sư lắc đầu.
- Có lẽ thống lĩnh nên nhờ tới tộc trưởng.
Tộc trưởng?
Kỷ Nhất Xuyên cả đầu căng thẳng.
Tộc trưởng chính là người đứng đầu Kỷ Tộc Ngũ Phủ, tên là Kỷ Cửu Hỏa. Đó là một lão già đã sống gần bốn trăm năm, là lão tổ tông chân chính của Kỷ tộc. Đương nhiên cũng là một Tử Phủ tu sĩ! Kỷ Cửu Hoa rất thích nghiên cứu trận pháp, dược vật, độc vật và đều có chút thành tựu. Còn về khả năng chữa bệnh thì dĩ nhiên hơn Tào Vu Sư không biết bao nhiêu lần.
- Ta sẽ mang Tuyết Nhi qua đó.
Kỷ Nhất Xuyên liền nói.
- Đừng.
Tào Vu Sư vội nói:
- Thống lĩnh không thể chủ quan được. Phu Nhân thống lĩnh hiện giờ ko thể dậy đi lại được, tốt nhất là nằm yên tĩnh dưỡng. Tốt nhất là nên mời tộc trưởng tới đây.
Tào Vu Sư nói xong thì im bặt. Hắn cũng hiều việc mời tộc trưởng đến đây khó khăn như thế nào.
Kỷ Nhất Xuyên gật đầu rồi dặn dò cô hầu gái đứng bên.
- Mau mời thống lĩnh Kỷ Hồng Hoa tới.
Một lúc sau Kỷ Hồng Hoa mặc áo đỏ toàn thân đã tới.
- Nhất Xuyên, tìm ta có việc gì vậy?
- Hoa Cô.
Kỷ Nhất Xuyên nhìn người đang tới liền nói:
- Ta mời người tới để mượn Thanh Diễm Điểu nhanh chóng tới Tông Phủ mời tộc trưởng đến Tây Phủ Thành này một chuyến.
- Mời tộc trưởng?
Kỷ Hồng Hoa giật mình kinh ngạc. Tuy là tộc trưởng nhưng người này đã từ lâu đã không còn tham gia giải quyết việc trong tộc nữa mà chuyên tâm nghiên cứu, tu luyện...Cho dù Kỷ Dậu Dương ở Tây Phủ đi mời cũng chưa chắc tộc trưởng đã tới.
- Ta đi mời? Ngươi nghĩ là mời được sao?
Kỷ Nhất Xuyên liền nói:
- Ngươi cứ nói trực tiếp rằng. Kỷ Nhất Xuyên ta có chuyện quan trọng liên quan tới sinh tử nên mời tộc trưởng tới. Tộc trưởng nhất định sẽ tới.
Tuy Kỷ Hồng Hoa vẫn còn nghi ngờ khả năng Kỷ Nhất Xuyên mời được tộc trưởng nhưng vẫn gật đầu nói:
- Tốt, ta sẽ đi Vạn Kiếp thành một chuyến.
Vương triều Đại hạ đã kiến tạo không biết bao nhiêu thành thị ở vùng đất vô tận nào. Kỷ tộc cũng chiếm được một tòa thành trong đó, chính là 'Vạn Kiếp Thành', cũng chính là Tông Phủ trong Kỷ Tộc Ngũ Phủ! Về phần Đông Phủ thành, Tây Phủ Thành, Năm Phủ thành, Bắc Phủ thành đều là những tòa thành do Kỷ tộc tự xây nên cũng không có điểm gì đặc biệt.
- Đành quấy rầy ngươi rồi.
Kỷ Nhất Xuyên cảm tạ.
Kỷ Hồng Hoa liền đi ra ngoài rồi leo lên Thanh Diễm Điểu nhanh chóng rời Tây Phủ thành tiếng về hướng Vạn Kiếp Thành!
Hầu gái trong phòng cũng lui ra, chỉ còn lại Kỷ Nhất Xuyên cùng Uất Trì Tuyết
- Nhất Xuyên.
Uất Trì Tuyết mỉm cười nhìn nam nhân của mình.