- Hô!
Kỷ Ninh Ba Đầu Sáu Tay nắm lấy sáu thanh kiếm, kiệt lực ngăn cản những pháp bảo công kích:
- Phải nghĩ biện pháp thoát ra khỏi cơ thể Tam Xà. Nếu không thoát được… ta chính là cá trên thớt rồi.
- Hả? Tại sao lại dừng công kích?
Bỗng nhiên Kỷ Ninh phát hiện tất cả pháp bảo, pháp thuật đều dừng công kích.
Nhưng tiếp theo…
Cỗ hấp lực kia giờ đây đột nhiên tăng mạnh làm Kỷ Ninh bị hút xuống không ngừng.
- Phù phù” Kỷ Ninh trực tiếp rơi vào một hồ nước màu huyết sắc.
Hồ nước chính là trung tâm phần bụng của Tam Xà. Phía trên hồ còn có văn tự trôi nổi. Kỷ Ninh vừa rơi vào trong đó liền kiệt lực giãy dụa muốn bay ra. Nhưng hấp lực trong hồ nước rất mạnh, một mực đem Kỷ Ninh giam giữ tại đây. Đồng thời, Kỷ Ninh cũng cảm thấy một lực lượng ăn mòn mãnh liệt đang tấn công cơ thể.
- Đội trưởng, Kỷ Ninh đã chết rồi sao?
- Tam Xà Chi Ngục cấm thuật” có tác dụng ăn mòn mãnh liệt. Cho dù là một số Phản Hư Thần Ma cổ xưa có thân thể cường đại trứ danh cũng bị ăn mòn tới chết. Kỷ Ninh này nhất định không thể sống nổi.
Lần này bọn hắn vô cùng sai. Bởi sự việc cũng không còn theo lẽ thường.
Bọn hắn bằng vào một chiêu này hoàn toàn chính xác có thể ăn mòn Thần Ma Phản Hư, thậm chí một ít Thiên Tiên lão tổ bình thường cũng sẽ bị giết chết bởi chiêu này. Đáng tiếc, kẻ bị nhốt trong “Tam Xà chi ngục” lại chính là Kỷ Ninh, đã tu luyện Bát Cửu Huyền Công đến tầng thứ ba. Thân thể Kỷ Ninh giờ có thể so sánh với Tiên giai pháp bảo. Tam Xà chi ngục có khả năng ăn mòn thực sự mạnh mẽ nhưng cũng chưa tới mức có thể ăn mòn cả Tiên giai pháp bảo.
- Không thể cứ để vây khốn như thế này được, phải ra ngoài thôi.
Kỷ Ninh thi triển Pháp Thiên Tượng Địa, thân thể mạnh mẽ tăng vọt. Hồ nước huyết sắc giờ chỉ còn ngập đến đầu gối của Kỷ Ninh.
Cầm trong tay sáu thanh thần kiếm, Kỷ Ninh tùy ý chém vào một bên vách bụng của Tam Xà.
Oanh oanh oanh…
Tam Xà rung động lắc lư.
- Thằng này còn chưa có chết?
- Làm sao có thể?
- Tam Xà chi ngục, chả nhẽ vẫn không giết được hắn?
Mười hai người đều kinh hãi. Bọn hắn đồng loạt thi triển thần thức điều tra liền phát hiện…Cự nhân Ba Đầu Sáu Tay đang đứng trong hồ nước huyết sắc, trên người ẩn hiện kim quang. Những tia huyết sắc bên trong hồ nước căn bản không thể gây thương tổn cho hắn, dù chỉ môt chút.
Cự nhân càng lúc càng điên cuồng chém vào vách bụng Tam Xà. Mỗi một kích đều mang uy năng rất lớn, cộng thêm “ Túc Hà” luôn mãnh liệt càn quét khắp nơi, xoắn giết Tam Xà. Mười hai tên áo bào trắng lúc này đều phải điên cuồng tiêu hao nguyên lực để duy trì Tam Xà.
- Hắn! một tiểu gia hỏa tu luyện chưa đủ trăm năm, hơn nữa cũng chỉ là Phản Hư Địa Tiên mà thôi. Làm sao có thể chống đỡ được Tam Xà chi ngục?
Bọn hắn đều không thể tin nổi. Vì để thi triển Tam Xà chi ngục bọn hắn đã không tiếc mọi giá dùng tới cấm thuật, mỗi kẻ đều đã tổn thương “Kim Liên Nguyên Thần” rồi. Bọn hắn hết sức tự tin có thể thành công, ai ngờ vẫn bị thất bại.
- Nhất định là do kim quang trên người hắn! Kim quang hẳn là do một kiện pháp bảo hộ thân bên ngoài lộ ra. Chính nhờ kiện pháp bảo này mà hắn có thể ngăn cản được sự ăn mòn của Tam Xà chi ngục.
- Đúng! Chỉ sợ hắn đã bái Chân Tiên Thiên Thần làm sư phụ, được ban cho bảo bối giữ mạng rồi.
- Nhất định là như vậy!
- Bảo vật hộ thân không thể kiên trì được quá lâu, đợi đến khi uy năng tiêu hao hết, tên Kỷ Ninh này nhất định phải chết.
Dù sao tầm mắt của bọn hắn cũng có giới hạn. Tuy biết Tam Giới có một ít thần thông lợi hại có thể để thân thể so sánh với pháp bảo, nhưng Kỷ Ninh mới chỉ tu luyện Xích Minh Cửu Thiên Đồ tới tầng thứ mười lăm, cho dù có thu luyện thêm một ít thần thông như “Ngũ Lôi Kim Cương” các loại… cũng không thể đỡ nổi uy năng của Tam Xà chi ngục. Do đó bọn hắn chỉ có thể suy đoán là Kỷ Ninh đã sử dụng kỳ vật hộ thân.
Chân Tiên Thiên Thần, thậm chí Đại Năng Giả ban cho kỳ vật hộ thân một khi kích phát có thể bảo vệ bản thân khỏi những nguy hiểm trí mạng. Nhưng những bảo vật này không phải có thể dùng mãi mãi, một khi đã tiêu hao toàn bộ uy năng của nó thì cũng trở nên vô dụng thôi.
- Tình hình của chúng ta cũng không khá hơn đâu. Chúng ta thi triển cấm thuật duy trì Tam Xà chi ngục cũng chỉ được thời gian uống cạn chén trà nhỏ nữa thôi.
- Nếu như uy năng kỳ vật hộ thân của Kỷ Ninh tiêu hao hết trước chúng ta thì không có vấn đề gì. Nhưng ngược lại nếu chúng ta không duy trì nổi đến lúc đó thì sao…Cũng khó có thể thi triển cấm thuật thêm một lần nữa.
- Đội trưởng, nên làm thế nào cho phải đây?
Những người khác đều im lặng chờ đợi quyết định của tên đội trưởng. Bọn hắn ai cũng không nguyện ý thi triển cấm thuật một lần nữa.
- Phiền toái là tên Kỷ Ninh này có bối cảnh dựa dẫm.
Nam tử mặc áo bào trắng truyền âm quát:
- Đành phải vậy, dựa theo kế hoạch bổ sung mà tiến hành thôi.
- Tốt!
- Đi!
Lập tức mọi người tuân lệnh.
Kế hoạch bổ sung là cần mượn nhờ ngoại lực trong trường hợp không thể tự mình giải quyết. Chỉ có điều công lao giết chết Kỷ Ninh lại phải chia sẻ rồi.
Cùng lúc này, Bạch Thủy Trạch thao túng Phục Hi côn trận thể hiện ra uy năng cực lớn. Nếu là Tam Xà kia “ dùng lực phá pháp” còn có thể huy hiếp đến trận pháp này. Nhưng Huyết Thần giáo chủ Huyết Thần Tử đang trốn ở trong thuyền nhỏ kia thì chưa có năng lực này, huống chi hắn lại không dốc sức liều mạng, vậy thì đừng mơ tưởng đến việc phá trận làm gì.
Bạch Thủy Trạch, Ngũ Phong tiên nhân đều lo lắng nhìn ra bên ngoài.
Trên bầu trời, vẫn là dòng sông đang quấn chặt lấy Tam Xà uy năng vô tận kia. Tam Xà không ngừng giãy dụa, rống hận nhưng không làm sao thoát khỏi tình cảnh hiện tại.
- Nứt ra!
Từ trong miệng Tam Xà vang lên tiếng người, cùng tiếng gào thét. Cái đuôi của nó hung hăng hất mạnh lên.
- Ầm ầm...
Lập tức hư không bị xé rách, mơ hồ trong đó có thể thấy một đại dương bao la.
Đây là vốn là một phương tiểu thế giới nằm bên trên của “Đại Hạ thế giới.
Thông đạo được cố định liên tiếp ở ngọn núi lửa nằm sâu bên trong. Mà một ít người có thực lực mạnh mẽ hoàn toàn có thể cưỡng ép xé rách ra một cái thông đạo đến đó. Như lúc trước Huyền Cơ lão tổ trực tiếp xé rách thông đạo tiến vào Vu Giang tiên phủ.
Mà một kích của Tam Xà tuyệt đối không thua gì Huyền Cơ lão tổ.