Mãng Hoang Kỷ

Chương 758: Chương 758: Xé rách hư không (2)




- Vèo...

Sau khi xé rách hư không, mặc dù bị dòng sông mạnh mẽ trói buộc nhưng Tam Xà vẫn cố gắng xông vào vào khe hở không gian kia, rời khỏi “ Đại Hạ thế giới“.

Không gian nơi đây cũng yên tĩnh trở lại.

- Rời đi?

- Biến mất?

Bạch Thủy Trạch, Ngũ Phong tiên nhân đều kinh ngạc muôn phần. Bọn hắn không nghĩ tới địch nhân sẽ trực tiếp xé rách không gian ly khai thế giới này. Bọn hắn đồng loạt nhìn về phía hắc sắc đạo bào Kỷ Ninh với ánh mắt lo lắng. Bản thể đã bị mang đi so với Đệ Nhị Nguyên Thần thì quan trọng hơn nhiều.

- Kỷ Ninh?

Ngũ Phong tiên nhân dò hỏi.

- Không cần lo lắng?

Hắc sắc đạo bào Kỷ Ninh lắc đầu, lập tức khoanh chân ngồi xuống yên lặng chờ đợi sư phó Điện Tài tiên nhân.

Mặc kệ như thế nào. Tuyệt đối không cho phép ai quấy rầy sư phó độ kiếp. Đệ Nhị Nguyên Thần phải ở đây thủ hộ sư phó. Về phần bản thể...Bản thể có mang theo Thủy Phủ trên người, nếu như thực sự gặp nguy hiểm tới tính mạng, thà rằng bại lộ Thủy Phủ, cũng phải trốn vào trong. Dù sao bản thể quá trọng yếu, bất kể là Bát Cửu Huyền Công hay Trích Tinh Thủ đều chỉ có bản thể mới có thể thi triển.

Trên không Bắc Minh Hải bao la.

Vô tận hải dương, yên tĩnh vô cùng, chỗ xa xa còn có một chiếc thuyền đang lướt nhanh trên mặt biển. Đây chính là một chiếc thương thuyền của những hòn đảo xung quanh khu vực này.

- Oanh!

Không gian trên cao bỗng nhiên bị xé rách, từ đó thoát ra một quái vật khổng lồ.

Nó chính là Cự Xà to lớn ngàn trượng. Trên cơ thể Cự Xà còn bị một dòng sông mãnh liệt quấn lấy. Nước sông không ngừng lưu chuyển giống như dây thừng dây dưa không rời.

- Đó là?

- Trời ạ!

- Đại yêu?

Trên con thuyền buôn có rất nhiều phàm nhân cùng một ít Tiên Tiên sinh linh, tất cả đều trợn mắt há hốc mồm. Bất quá Cự Xà ngàn trượng kia chỉ lóe lên một lần liền biến mất ở cuối chân trời.

Kỷ Ninh dựa vào Thiên Ngưu Kiếm thi triển ra “ Túc Hà”, qua đó có thể quan sát rõ ràng mọi thứ bên ngoài.

- Hả?

Đến Đại Hạ thế giới? Nơi đây hẳn là Bắc Minh Hải.

Kỷ Ninh suy đoán, đồng thời hắn vẫn điên cuồng sử dụng sáu thanh thần kiếm chém vào vách bụng của Tam Xà. Tam Xà càng ngày càng lắc lư mạnh, mười hai tên áo bào trắng cũng nhanh chóng tiêu hao nguyên lực, làm bọn hắn không thể không nuốt vào một ít linh đan để bổ sung.

- Vèo...

Tam Xà đơn giản liền Xuyên Toa Hư Không, vượt qua vô tận vùng đất của vương triều Đại Hạ, tới một sơn mạch rộng bao la.

- Nơi đây là sơn mạch lục địa? Tam Xà đưa ta đến nơi này làm gì?

Kỷ Ninh tâm ý khẽ động.

Lập tức “Túc Hà” điên cuồng khuếch trương. Từ mười dặm dài lập tức khôi phục thành vạn dặm. Đồng thời nước sông vô cùng vô tận này không ngừng tràn ngập khắp sơn mạch phía dưới. Kỷ Ninh cũng cẩn thận khống chế dòng nước, hắn không muốn đả thương tới phàm nhân, chủ yếu là dò xét cảnh vật xung quanh.

- Trận pháp?

Kỷ Ninh kinh hãi.

Lúc này, sơn mạch bao la lập tức tràn ngập sương mù. Ngay cả “ Túc Hà” vạn dặm cũng bị bao phủ hoàn toàn trong đó.

- Không tốt, bị vây hãm trong trận pháp rồi. Ta đã sử dụng cả vạn dặm “ Túc Hà” vậy mà chỉ dò xét được một bộ phận của trận pháp này thôi. Chắc chắn đây là một cái trận pháp có phạm vi cực lớn. Xem ra sơn mạch vô tận này cũng là một vùng đất bí mật.

Như Liệt Thiên Kiếm phái, hang ổ của những thế lực lớn cỡ này đều có trùng trùng điệp điệp đại trận.

Là một cái đạo lý.

Hiện tại, Tam Xà tiến vào cái sơn mạch vô tận này chính là một địa phương vô cùng nguy hiểm.

Đại Hạ vương triều, Hỏa Phiến quận, Đông Lâm sơn mạch.

Đông Lâm sơn mạch này chính là chỗ ở của một môn phái tên là Đông Lâm tông.

- Tướng quân?

Đông lâm tông chủ vô cùng cung kính nói:

- Có một đầu Tam Xà đột nhiên xuất hiện ở bên trong Đông Lâm sơn mạch của chúng ta. Có điều Tam Xà đang bị bao vây bởi một dòng sông rộng lớn vạn dặm, uy năng rất mạnh mẽ. Liệu có phải chính là Huyết Vân Lâu mà tướng quân đề cập lúc trước không?

Phía trên đại sảnh cung điện, có một gã thanh niên mặc áo giáp bạc cao lớn, khôi ngô. Thanh niên có khí tức rất cường đại, chính là ở cấp độ Thiên Tiên.

- Xem ra đám phế vật của Huyết Vân Lâu không giết được Kỷ Ninh, vì vậy đã dẫn tới chỗ của ta.

Thanh niên áo giáp bạc khinh thường cười nói:

- Chỉ là một tiểu gia hỏa tu luyện chưa đủ trăm năm mà cũng không giải quyết được, thật sự là mất mặt. Ân… Đông Lâm tông chủ, đây chính là địa bàn của ngươi, ngươi điều khiển đai trận, trợ giúp đầu Tam Xà kia giải quyết Kỷ Ninh đi.

Đông Lâm tông chủ cung kính:

- Vâng! Tướng quân.

Đáy lòng của hắn lại không ngừng thở dài. Như hắn đường đường là tông chủ của một môn phái. Nhưng tại ba mươi năm trước chỉ vẻn vẹn một đêm toàn bộ Đông Lâm tông đều hoàn toàn bị tẩy não. Ngay cả hắn cũng trúng phải “ Luân Hồi phù” không thể không cung kính trở thành nanh vuốt cho người ta.

- Hàn Đại.

Thanh niên áo giáp bạc bỗng nhiên hô.

- Hô...

Trong bóng tối, một hư ảnh bất ngờ xuất hiện, dần trở nên chân thực. Chính là một trung niên nhân mặt đầy râu quai nón, cung kính vạn phần:

- Chủ nhân!

Thanh niên áo giáp bạc nói:

- Huyết Vân Lầu phái ra đội ngũ ám sát Kỷ Ninh, lúc trước đã cùng ta giao hẹn. Nếu là không thể giải quyết được Kỷ Ninh sẽ đưa tới Đông Lâm sơn mạch này… Mà người của Huyết Vân Lầu thi triển Tam Xà chi trận hẳn là đã mang Kỷ Ninh theo rồi. Ngươi hãy đi cùng Đông Lâm tông chủ một chuyến, tại thời khắc mấu chốt ngươi cũng có thể ra tay giúp đỡ.

- Vâng?

Trung niên râu quai nón đáp.

- Ân, ta đi tới cấm địa xem xét một chút, không có chuyện quan trọng thì đừng quấy nhiễu ta.

Thanh niên áo giáp bạc phân phó.

- Vâng!

Đông Lâm tông chủ vừa đáp vừa tràn đầy nghi hoặc trong lòng.

Từ khi cỗ thế lực thần bí này hàng lâm năm đó, liền nắm trong tay toàn bộ Đông Lâm tông. Họ cũng không ngừng bố trí tại Đông Lâm sơn mạch này vô số trận pháp đáng sợ. Tiếp theo chọn một khu vực bên trong Đông Lâm sơn mạch đặt làm cấm địa. Đệ tử Đông Lâm tông căn bản không có tư cách tới gần, nếu dám tiến vào liền nhận được cái chết không thể nghi ngờ.

Trong cấm địa chỉ toàn là người của vị tướng quân kia. Về phần trong cấm địa đến cùng có cái gì Đông Lâm tông chủ cũng không biết.

- Oanh Oanh...

Xa xa dòng “Túc Hà” đang điên cuồng đánh phá ra xung quanh. Từng tòa núi lớn cứ thế sụt đổ, cây cối nát bấy. Tam Xà cũng tại thời điểm này tung hết sức lực muốn thoát khỏi trói buộc.

- Đông Lâm tông chủ, đi theo ta.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.