Edit & Beta: Minmin
Cứ như vậy, hai người bọn họ bóc gần hết số ngô hôm nay đem về, thấy gần đến giờ liền đi làm cơm chiều. A cha cũng đem sọt ngô về nhà mấy lần. Tổ cha đi làm cơm chiều, Tiểu Ngư Nhi đi ra sau núi lùa gà với thỏ về chuồng, sợ ăn cơm xong trời liền tối, không đi ra sau núi được.
Tiểu Ngư Nhi sau khi lùa đám gà xong, cậu trực tiếp vào trong không gian hái rau. Chờ lát về nhà nói là rua hái sau vườn.
Bữa chiều hôm nay cậu hái một ít dưa chuột, đậu que, còn nhổ cả củ cải trắng. Cũng đào thêm ít gừng, củ tỏi non cùng hành lá.
Cậu nhìn đến vườn khoai tây, nghĩ nghĩ đào ra một ít xem, để có rảnh thì làm đồ ăn vặt cho đỡ thèm. Cậu đào một gốc khoai tây, liền phát hiện củ rất nhiều, tuy rằng không có lớn lắm, nhưng được cái đều đều như nhau. Tiểu Ngư Nhi cảm thấy một gốc có thể ăn được vài lần, nên không không có đào thêm. Đối với đất đai trong không gian phi thường hài lòng, lúc ra khỏi không gian liền cao hứng không thôi.
Tiểu Ngư Nhi mang theo rổ rau, trực tiếp đi về nhà. Tổ phụ bọn họ đã về đến nhà, đang chuẩn bị tắm rửa. Mao Mao cùng tiểu Hứa Bách biểu ca cũng từ học đường trở lại. Tiểu Ngư Nhi nhanh chóng về nhà bếp giúp tổ cha nấu cơm chiều.
Lúc làm xong cơm chiều, bên ngoài liền nghe thấy tiếng nói của phụ thân trở về. Lát sau phụ thân mang 10 cân thịt heo rừng vào trong bếp nói: “A cha, hôm nay sau khi trên trấn trở về, bọn ta đến nhà Trương thợ săn giúp hắn giết heo rừng mới về nhà. Hắn cho chúng ta một khối thịt to, ước chừng khoảng 10 cân. Chúng ta đều đã ở nhà Trương thợ săn ăn cơm chiều rồi, không cần nấu phần cơm của chúng ta đâu.” Nói xong liền đặt thịt heo xuống rồi ra ngoài.
Tổ cha đem thịt đi ướm muối. Đêm nay không ăn đến, lưu trữ lại đến thời điểm thu hoạch mùa mang ăn, như thế đỡ phải đi mua thêm thịt.
Tiểu Ngư Nhi bưng thức ăn để lên bàn, cái chõ cơm phải nhờ tổ cha ôm ra ngoài. Chờ Tiểu Ngư Nhi bọn họ dọn cơm xong, cả nhà liền ngồi xuống bắt đầu ăn cơm chiều.
Cơm nước xong, phụ thân nói một chút chuyện hôm nay lên trấn bán nai: “Hôm nay chúng ta mang nai đến tửu lâu Cảnh Vinh bán, lần này lại gặp Lâm thiếu đông gia. Hắn hỏi khi nào có thể mang rau dưa đến đây. Ta liền nói một chút, đại khái khoảng một tháng nữa. Lâm thiếu đông gia nói lần tới hắn cũng sẽ cùng nhau lại đây, muốn nhìn xem tình huống vườn rau nhà chúng ta như thế nào.”
Tổ phụ nói: “Này cũng không có gì, hắn muốn tới xem liền tới đi! Vườn rau của nhà chúng ta trồng rất tốt. Hơn nữa lại trồng thêm không ít loại khác, cho nên hắn đến xem cũng không ngại. Kia! Hươu bán như thế nào?”
Thẩm Đại Ngư nói tiếp: “Bởi vì lần này vừa lúc có Lâm thiếu đông giá ở, cho nên giá tiền cũng được ưu đãi hơn. Hai con hươu đực cùng với nhung hươu tổng cộng bán được 35 lượng bạc. Bởi vì là người quen, nhung hươu cũng không mang tới tiệm thuốc bán, tiệm thuốc cũng không quen biết, sợ không bán được giá tốt, Lâm thiếu đông gia ở đây còn tốt, không phải trả giá ít nhiều.”
“Tuy nói rằng là cả ba chúng ta đều săn hươu, nhưng kỳ thật phần lớn sức đều là Trương thợ săn. Hai huynh đệ chúng ta chỉ là tay mới, gặp được thú lớn liền bắt đầu luống cuống tay chân. Chủ yếu dựa vào Trương thợ săn chỉ huy, mới có thu hoạch tốt như vậy. Cho nên liền phân cho hắn 15 lượng, còn huynh đệ chúng ta cầm 20 lượng”
Tổ cha đem tiền cầm lấy: “Nhà của chúng ta vẫn là chiếm tiện nghi, vừa rồi Đại Ngưu còn mang về 10 cân thịt heo rừng. Chờ vườn rau trong nhà chúng ta lớn lên, liền hái mang cho nhà hắn một ít, trong nhà còn có mứt cũng mang đưa cùng với rau dưa, Tráng Tráng nhà bọn họ thích ăn.“. đam mỹ hài
Tổ phụ tiếp tục nói: “Hôm nay chúng ta xuống ruộng nhìn ngô, thấy có thể thu hoạch được. Liền bẻ một ít mang về. Tiểu Ngư Nhi bọn họ ở nhà còn giúp bóc vỏ ngô. Khoảng nửa tháng nữa là tương đối vội. Hoa màu cũng phải gặt hái. Mứt phải chờ thu hoạch xong mới làm, người trong thôn phải thu hoạch xong hoa màu mới đem hoa quả đến cho chúng ta được.”
Mao Mao cũng nói một chút: “Hôm nay tiên sinh cũng nói, chúng ta 10 ngày sau có thể về nhà giúp đỡ. Được nghỉ 20 ngày không cần đi học đường. Qua ngày mùa mới tiếp tục đi học”
Tổ phụ nghe xong cũng bảo: “Như vậy cũng tốt, đến lúc đó có nhiều người cũng nhanh hơn”
Lại quay sang nói với Hứa Bách: “Vậy là ngươi cũng có thể về nhà hỗ trợ đi?”
Hứa Bách nhanh chóng trả lời: “Đúng vậy, ngoại công. Ta cũng muốn về giúp đỡ phụ thân bọn họ. Trong nhà không có nhiều sức lao động lắm”
Tổ phụ cũng nói thêm: “Nên trở về, ngươi cũng đã lâu không có gặp mọi người, người trong nhà khẳng định rất nhớ ngươi.”
Tổ cha vừa nghe thấy Hứa Bách về nhà, liền nói: “Lúc ngươi đi, ta sẽ lấy ra 5 lượng bạc, ngươi mang về cho a cha ngươi. Thu hoạch vụ thu đều là việc nặng, trong tay có tiền cũng có thể mùa đồ ăn bồi bổ, đừng mệt nhọc thân thể. Ta cũng nói luôn với Đại Ngưu các ngươi, các ngươi cũng đừng không bỏ được số tiền này. Tình ca nhi sống không dễ dàng gì. Ta còn nghĩ chờ sang năm chúng ta mua hoa quả, còn muốn gọi bọn họ đến hỗ trợ làm mứt, kêu hai phu phu chúng nó tới đây làm việc, tiểu nhi tử có thể để trong nhà chơi cùng Bình Bình An An. Cũng có thể giúp bọn họ kiếm thêm thu nhập, mua thêm một ít đồ dùng trong nhà. Không cần phải lên trấn tìm việc! Như thế vất vả, thời gian dài sẽ ảnh hưởng đến thân thể. Các ngươi cảm thấy như thế nào?”
Huynh đệ Đại Ngưu vội đáp lại: “Hoàn toàn có thể, năm nay có Tiểu Ngư Nhi làm ra mứt cùng rau dưa khiến nhà chúng ta dư dả không ít, không đau lòng số tiền này cho bọn họ. Sang năm khẳng định nhà chúng ta sẽ không lo hết việc, mới người đến phải là thân thích mới tin được, những người khác thì sẽ không biết như thế nào đâu. Gọi bọn họ lại đây, cũng báo tin cho nhà Thẩm Vân nữa, xem nhà bọn họ có ý gì không, có muốn tới làm hay không. Còn có nhà nhạc phụ cũng muốn nói một tiếng.”
Tổ phụ nói: “Vậy thì tốt rồi, ta và a cha ngươi nhìn mấy huynh đệ các ngươi tình thâm thế thì cũng an tâm. Mọi chuyện cũng đã gần xong. Mấy tiều hài tử ở nhà trừ bỏ hỗ trợ Tiểu Ngư Nhi bóc vỏ ngô,còn đập không ít quả óc chó, là chuẩn bị cho chúng ta về ăn. Bình Bình An An, các ngươi đập đủ ăn sao? Sẽ không vừa đập vừa bỏ vào mồm ăn đấy chứ?”
Cả nhà nghe xong liền cười rộ lên. Nhìn đến mặt của hai đứa đỏ lên, Tuấn Tuấn nhanh chóng nói: “Có để lại nha, chính là chờ mọi người trở về cùng nhau ăn”
Nói xong liền đem hai đứa đi chuẩn bị tốt hạt óc chó, dùng một cái chậu nho nhỏ bưng tới. Mọi người xem xem xem, cảm thấy không tồi. Tuy rằng, hạt bị đập đến tương đối nát, nhưng là tâm ý là được rồi. Một hồi liền khen ba bọn họ, làm ngay cả tiểu Tuấn Tuấn thẹn thùng đến khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.
Mọi người sau khi ăn ăn nói cười vui vẻ, người đi tắm nên đi tắm. Còn lại đều về phòng để nghỉ ngơi.
Cứ như vậy, nửa tháng trôi qua một cách yên bình, hoa màu trên mặt đất đều đã chín. Toàn bộ thôn bống chốc trở nên đều bận rộn, mỗi nhà đều tiến vào trạng thái gặt hái. Trong thôn đâu đâu cũng thấy mọi người cõng sọt lương thực trên lưng, một thân đầy mồ hôi. Tuy mồ hôi chảy dài xuống cả cổ, có khi còn chảy cả vào trong mắt. Nhưng trên mặt bọn họ đều là nụ cười tươi rói. Năm nay mùa màng không tồi, nên thu hoạch được rất nhiều. Mọi người đều trong lòng cao hứng.
Trong nhà Tiểu Ngư Nhi cũng bắt đầu vội lên. Sáng sớm hôm nay, tổ cha đi gọi tất cả mọi người rời giường. A cha cùng tiểu thúc cha đi nấu cơm, tổ cha chuẩn bị tiền cùng đồ vật cho Hứa Bách mang về nhà.
Ăn cong cơm sáng, Hứa Bách cõng sọt trên lưng một đường về nhà. Tiễn Hứa Bách đi, tổ phụ mang theo cả nhà cũng cõng sọt chuẩn bị xuống ruộng. Tiểu Ngư Nhi tiếp tục ở nhà làm công việc bóc vỏ ngô, thuận tiện hỗ trợ tổ cha nấu cơm. Mao Mao cùng người lớn trong nhà đi ra ruộng, ba bọn nhỏ cũng muốn ở nhà hỗ trợ bóc vỏ ngô. Cho nên mỗi người đều có một nhiệm vụ làm việc.
Nhà Tiểu Ngư Nhi cứ vội vội vàng vàng như thế trong 8 ngày, mới đem ngô thu hoạch xong hết. Ngô bẻ về chất đầy trong sân, Tiểu Ngư Nhi bọn họ ở nhà lột đến đau tay. Thu hoạch ngô xong, phụ thân bọn họ lại đem toàn bộ thân cây ngô nhổ ra. Chờ phơi khô xong thì khiêng hết về nhà. Mùa đông có thể đắp thêm vào chuồng heo trong nhà để giữ ấm cho chúng. Lúc hết củi cũng có thể dùng để thay thế.
Sau khi làm xong trong ruộng, cả nhà lại quay về những bắp ngô vàng trong nhà. Tất cả đều phải bóc vỏ, rồi đem đi phơi nắng ở trong sân. Bóc vỏ xong còn phải tách hạt ra nữa. Đây mới là công trình lớn nhất nha!
Một nhà Tiểu Ngư Nhi bận đến tối mặt mũi, Lâm thiếu đông gia đột nhiên lại đến đây.
Hôm đó, vừa ăn cơm xong, mọi người đang chuẩn bị bắt đầu bóc vỏ, liền nghe được âm thanh tiếng xe ngựa bên ngoài cửa. Một lát liền thấy có hai chiếc xe ngựa dừng trước cửa nhà họ, theo sau còn có một ít thôn dân đứng xem náo nhiệt.
Tiểu Ngư Nhi thấy đội hình như này, khẳng định vị Lâm thiếu đông gia kia cùng tới với xe kéo rau dưa.
Phụ thân chạy nhanh ra nghênh đón. Lâm Chính Trạch xuống xe ngựa cùng Thẩm Đại Ngưu chào hỏi, một lát liền muốn đưa đi xem vườn rau dưa, cũng tiện thể hái rau dưa để xe kéo về. Tiểu Ngư Nhi bọn họ nghe xong cùng nhanh chóng mang theo người đi hái rau, những người khác trong nhà đều đi tới hỗ trợ.
Những người khác vội vàng hái rau. Tiểu Ngư Nhi cùng phụ thân bồi Lam Chính Trạch đi nơi nơi ở vườn rau để nhìn xem một chút.