Edit & Beta: Minmin
Tiểu Ngư Nhi ăn xong một cái bánh ngô rồi liền đi vào bếp, muốn nhanh chóng nấu cơm chiều. Sắc trời đã dần tối, một lát nữa phụ thân bọn họ sẽ trở về.
Cậu vừa mới bắt đầu làm cơm chiều, tổ cha đã đi vào hỗ trợ. Cậu cùng tổ cha làm một bữa cơm chiều rất phong phú. Cậu thấy trong nhà đã bắt đầu ăn gà nuôi ở trong nhà. Gà nuôi sau núi không có ăn, mà gà mái lớn nuôi ở hai nơi đều không có nhiều, ăn sạch thì tạm thời không có gà đẻ trứng.
Cho nên, Tiểu Ngư Nhi chuẩn bị sẽ dùng gà trong không gian để nấu ăn. Dù sao mấy ngày nay, phần lớn đều do cậu nấu cơm, trước tiên cậu lấy gà ra giết. Trong khoảng thời gian này, mọi người đều rất bận, không có ai để ý số lượng gà nhiều hay ít. Còn thịt heo, do Lâm Chính Trạch lúc tới mang rất nhiều, khoảng 20 cân, hiện tại còn chưa có ăn hết. Trứng gà gì đó thì trong nhà vẫn luôn có.
Thời điểm Thẩm Đại Ngưu bọn họ trở về, Tiểu Ngư Nhi cũng đã làm cơm gần xong. Tổ phụ liền đi cho bò ăn, ăn no rồi, thì đợi ăn xong cơm chiều sẽ đưa sang trả lại nhà thôn trưởng, sánh mai lại tới mượn dùng. Trong nhà không có chỗ cho bò ở, sợ để trong sân bị trộm. Mà cũng không thể nhốt trong nhà hay gì đó được.
Chờ tổ phụ cho bò ăn xong, mấy người đi làm ruộng đều đã đi tắm rửa, cậu cùng tổ cha bắt đầu bưng cơm lên bàn.
Mọi người xong xuôi hết, liền cùng nhau ngồi xuống bàn ăn cơm. Tiểu Ngư Nhi trước sau như một, đều đi vào trong nhà kho lấy rượu ra cho cả nhà cùng uống.
Hôm nay bởi vì Hứa Bách lần đầu mới được uống, cho nên Tiểu Ngư Nhi đã lấy cho hắn nhiều hơn một phen. Thẩm gia mỗi lần ăn cơm đều rất náo nhiệt. Mọi người ai ai cũng ăn uống rất vui vẻ.
Ăn xong cơm chiều, cậu cùng mấy ca nhi bắt đầu thu dọn chén đũa mang vào phòng bếp. Còn mấy hán tử thì ngồi tại chỗ cho tiêu thực, nói chuyện: “Hứa Bách, hoa màu năm nay nhà ngươi thế nào?”
Hứa Bách thấy Thẩm Đại Ngưu hỏi vụ mùa trong nhà, liền nhanh chóng nghiêm túc trả lời: “Nhà ta năm nay thu hoạch không tồi, trừ bỏ nộp thuế, còn lại là cả nhà đủ ăn. Năm nay mùa mang tốt, nên là thu hoạch cũng được rất nhiều.”
Thẩm gia mọi người nghe xong cũng cảm thấy cao hứng thay bọn họ. Nông dân một năm nay vội đến cùng chính là dựa vào vào thu hoạch mùa màng để sinh hoạt.
Thẩm tổ phụ tiếp tục hỏi hắn: “Vậy ngươi đã nói chuyện với người nhà ngươi về tình huống nhà chúng ta chưa? Đó là cuối năm nay nhà ta đi mua núi, ở dưới chân núi dựng tạm mấy cái nhà, chuẩn bị sang năm dùng để làm mứt. Năm nay mấy cái nhà liền phải bắt đầu tìm người hỗ trợ. Phụ thân ngươi nếu có rảnh thì có thể lại đây, trong nhà là dùng tiền mời người khác về làm, dù sao thân thích tới thì vẫn yên tâm hơn. Ngươi về nhà nói sao? Nhà của ngươi nói như thế nào?
Hứa Bách trả lời: “Ta về nhà có cùng a cha bọn họ nói qua, bọn họ nói sẽ qua hỗ trợ, bất quá chính là hiện tại đang bận rộn, bọn họ nói là khả năng gieo trồng xong lúc mì xong, lại an bài tốt nhà cửa mới đến. Đến lúc đó, a cha, phụ thân, đệ đệ cùng đều lại đây. Tổ cha ta cũng đã đồng ý, trong nhà còn có tiểu thúc ở, a cha có thể yên tâm đến hỗ trợ.”
Thẩm tổ phụ nghe vậy rất vui mừng, nói: “Cả nhà đều đến đây thì tốt rồi. Đệ đệ của ngươi có thể ở nhà chơi với Bình Bình An An. Trong nhà thường xuyên có người, cũng có người chăm sóc chúng. Người lớn cũng yên tâm làm việc. “
Bọn bọ đang nói chuyện, tổ cha cũng đã dọn dẹp xong nhà bếp, đi vào nhà chính ngồi. Cùng những người khác nói: “Hôm nay Hứa Bách trở lại có đem rất nhiều đồ vật đến. Còn có Thẩm Tình làm giày cho cả nhà, mỗi người đều có một đôi. Các ngươi thử manh xem có vừa không? Hắn còn làm chút bánh tét, cũng mang tới tặng một ít. Ban ngày mọi người đều đã ăn qua, tay nghề của Thẩm Tình vẫn tốt như vậy. Các ngươi hiện tại có muốn ăn thử không? Ta kêu Tiểu Ngư Nhi mang tới.”
Thẩm gia mọi người đều cầm bánh lên ăn, ngay cả Lâm Chính Trạch cũng cầm một cái bánh tét thơm ngọt lên ăn.
Thẩm tổ phụ thấy y thích ăn như vậy, nói: “Lâm công tử cảm thấy ăn không tồi đi? Nhà chúng ta mỗi năm đều sẽ làm. Ngày mai cũng chuẩn bị bắt đầu làm để ăn. Vừa lúc mấy bắp ngô ngon đều đã được tách hết, hơn nữa cũng khó bảo quản.”
Cả nhà nghe được lời này, đều rất tán đồng. Cho nên cứ như vậy quyết định, ngày mai không xuống ruộng, mọi người đều ở nhà làm bánh tét.
Mọi người ăn uống no say, sau khi nói chuyện xong, Thẩm Đại Ngưu chuẩn bị đưa bò đến thôn trưởng gia. Nhân tiện sáng sớm cũng mang theo một bó cỏ mới cắt mang về, đây là khẩu phần cho con bò ăn đêm nay. Tuy rằng, bò đã được cho ăn no, nhưng vẫn muốn khiêng một bó cỏ xanh mang theo, đây là một thói quen.
Sau khi Thẩm Đại Ngưu dắt bò ra ngoài, những người khác mệt mỏi đều chuẩn bị về phòng ngủ. Chỉ cần để cửa cho Thẩm Đại Ngưu là được.
Sau khi mọi người về phòng, Tiểu Ngư Nhi cũng trở về phòng mình. Cậu đêm nay lại định đi vài ngủ trong không gian, nhân tiện trồng khoai tây đã cắt lần trước.
Tiểu Ngư Nhi đóng cửa lại, trực tiếp vào trong không gian. Cậu trước tiên đi nhặt trứng, mấy ngày nay vẫn chưa nhặt, gà trong không gian đã đẻ rất nhiều trứng. Cậu sau khi nhặt được đầy một cái rổ nhỏ, liền mang đặt nó vào bếp.
Cất trứng xong, rồi cậu lại mang cuốc nhỏ đi trồng khoai tây. Đất trong không gian rất tơi xốp, thực dễ đào xới. Loại đất này đã tiết kiệm rất nhiều sức cho cậu khi trồng khoai. Cậu đem cái cuốc, đào nhanh một hố nhỏ lại bỏ xuống đó một miếng khoai tây. Xong rồi, liền phủ lên trên một lớp đất mỏng. Cảm tưởng không mất nhiều thời gian, đứng thẳng dậy thì thấy đã trồng khoai đã gần một nửa.
Thấy hơi mệt, cậu đi về phía dưới gốc cây ăn quả để nghỉ một lát. Nhìn đến các loại cây ăn quả đều chín hết, không những thế còn rất trĩu quả, cậu cảm thấy thực thỏa mãn và vui vẻ.
Đi đến giàn nho, thuận tiện hái một chùm xuống, hương vị trong không gian quả là quá tuyệt. Tiểu Ngư Nhi nghĩ đợi trồng khoai trong không gian xong, nếu còn thời gian thì đi hái nho để nhưỡng rượu. Hoặc là hái các loại quả khác làm mứt và đồ hộp.
Cậu ăn quả một chút, rồi nghỉ ngơi trong chốc lát, lại uống thêm mấy ngụm nước suối. Thấy sảng khoái rồi, bắt đầu tiếp tục công việc dang dở.
Sau khi trông khoai tây xong, cậu rửa sạch tay, rồi vào nhà bếp luộc trứng gà ăn. Trứng gà trong không gian rất nhiều, nghĩ nghĩ tìm lí do mang ra để cả nhà cùng ăn. Cậu lấy toàn bộ trứng hôm nay đem luộc hết, sau đó để lại trong không gian để lần sau đỡ phải luộc, dù sao trong không gian cũng có công dụng giữ tươi mới. Về sau có xuống ruộng làm, lên núi hoặc đi lên trấn, lúc đói bụng thì có thể ăn trực tiếp mà lại bổ sung dinh dưỡng.
Tiểu Ngư Nhi nhóm lửa lên, tẩy sạch nồi rồi bỏ hết trứng cùng nước vào trong, bắt đầu luộc. Cậu nhóm lửa khá lớn, chả mấy chốc trứng gà sôi chín hết. Liền đem trứng vớt ra, đặt tất cả trong giỏ tre, mang nồi đi rửa sạch.
Cậu làm xong hết việc thì thấy nên đi ngủ, cậu tương đối thích ngủ trong không gian. Thấy mệt liền ngủ luôn ở đây, ngủ một giấc dậy tinh thần phấn chấn, cảm giác cả người sảng khoái.
Theo thường lệ, cậu đi tới gốc cây nhưỡng rượu, múc mấy chén rượu nhỏ uống xong loạng choạng đi về giường nghỉ ngơi. Vèo cái rơi vào giấc mộng say.
Ngày hôm sau, Mao Mao vừa dậy, cậu cũng từ trong không gian đi ra.
Trước đi vệ sinh cá nhân, sau đó bắt hai con gà từ trong không gian ra, chuẩn bị giết, hôm nay muốn dùng chúng nấu thức ăn. Cậu dùng một con để xào cay, một con dùng để hầm canh, hầm nhỏ lửa tốt để bữa trưa uống. Gà trong không gian nuôi tốt vô cùng, khoảng thời gian này mọi người đều mệt, phải bồi bổ thân thể cho họ mới được.
Bởi vì Tiểu Ngư Nhi dậy rất sớm, còn không có mấy người rời giường, liền nhanh chóng bắt gà ra.
Cậu mang gà đem đi giết hết, vừa mới mang đĩa ra hứng tiết gà, đã thấy tổ cha thức dậy. Chờ nước đun sôi đổ vào gà xong, tổ cha liền đi vào nhà bếp, chuẩn bọ hỗ trợ. Tiểu Ngư Nhi đem việc lông gà cho tổ cha, cậu thì bắt đầu nấu bữa sáng.
Lúc cơm sáng làm xong, tất cả mọi người trong nhà đều đã dậy. Tiểu Ngư Nhi đem dọn cơm lên, đại gia đình bắt đầu ngồi ăn cơm. Hôm nay, thịt gà đặc biệt được Thẩm gia yêu thích. Tất cả mọi người đều nói thịt hôm nay ngon hơn hôm qua. Cậu thấy mọi người thích như thế, cũng thực cao hứng. Ngoại trừ Trạch ca của chúng ta, cảm thấy thịt gà hôm qua kém hơn rất nhiều, khẳng định không bởi vì cách nấu thức ăn mà bất đồng được.
Nghĩ như thế liền khẳng định nguyên nhân là Tiểu Ngư Nhi. Y càng ngày càng cảm thấy Tiểu Ngư Nhi rất thần bí. Bất quá, y cảm thấy chính mình cũng được hưởng rất nhiều chỗ tốt, nên muốn giúp cậu che giấu! Những thứ tốt dùng cho người một nhà hưởng là được.
Ăn cơm xong, Thẩm Đại Ngư đi tới nhà Thôn trưởng mượn bò trước, còn Nhị Ngưu thì mang theo Mao Mao cùng Hứa Bách cùng nhau đi xuống ruộng.
Những người khác trong nhà, đem ngô nghiền thành bột, chờ sau bữa cơm trưa liền hấp ăn.
Tiểu Ngư Nhi vào nhà bếp dọn dẹp chén đũa, tổ cha đi cho heo ăn. Tổ phụ vào nhà kho mang cối xay đá lâu không dùng ra rửa sạch. A cha cùng tiểu thúc cha mang hạt ngô đi nhặt sạch râu ngô, rồi sàng sỏi đá nhỏ.
Tổ phụ rửa xong cối xay đá, a cha đem hạt ngô bỏ bào trong rồi bắt đầu xay. Cối đá chuyển động nghiền hạt ngô thành bột, a cha và tiểu thúc cha thay nhau đẩy cối xay.
Bởi vì số lượng tương đối nhiều, sợ hai người họ xay đến mệt, cho nên Tiểu Ngư Nhi cùng tổ cha vội xong việc khác rồi thay họ đổi tay.