CHƯƠNG 29: THỊT YẾN (TIỆC THỊT). CA CA, NGƯƠI THẬT SỰ LÀ LÃNG HÓA!
Editor: Javiko
Phốc ── phốc ── Bạch Niệm Phàm lại bắn ra lần nữa, cao trào phía trước cũng cùng với dịch ruột non phân bố trong *** huyệt, y cực kì sảng khoái, đồng thời cũng cảm giác được tiểu huyệt vẫn là khuyết thiếu một thứ gì đó. Thong thả xuống khỏi thân thể Tần Tư, y kéo Tần Tư, quỳ ghé vào trên bàn đu dây, hai tay chống trên mặt đất, mông bị bàn đu dây nâng thật cao, quay đầu nhìn Tần Tư: “Tiến vào! Tiểu Tư! Nơi đó thật đói! Muốn ăn!”
Tần Tư hung hăng xỏ xuyên qua cửa động đang không ngừng chảy ra *** thủy của Bạch Niệm Phàm, nhục bổng mãnh liệt điên cuồng mà rút ra chọc vào, tràng vách bị sáp xốp mịn lại có co dãn, hắn thậm chí có thể cảm nhận được tâm tư khát cầu nhục bổng của hắn của Bạch Niệm Phàm đều chạy vào trong tiểu huyệt phía sau, *** đãng cắn nhục bổng của mình, mỗi lần cắm đi vào đều sẽ cắn chặt không tha, lúc rút ra lại lôi kéo không rời.
“Thao ngươi! Ca ca! Ngươi có yêu ta không! Ca ca yêu ta bao nhiêu! Tiểu Tư liền thao ngươi bấy nhiêu!” Tần Tư ra sức rút ra chọc vào , Bạch Niệm Phàm nâng cao mông làm cho hắn không chút nào cố sức lên xuống đâm chọc, dễ dàng liền đỉnh đến nơi sâu nhất.
“A ── thao đến ta không thể lại ăn vào ── hung hăng thao ta ── giết chết ta ── a ── a ──” Bạch Niệm Phàm *** đãng kêu .
“Lãng hóa! Hôm nay ta liền giết chết ngươi!” Tần Tư hung tợn rút ra chọc vào vài cái, phun ra ở tại bên trong, dịch thể nóng bỏng đánh sâu vào trên tràng vách, kích thích cả người Bạch Niệm Phàm giật mình một cái, bụng co rút thật mạnh, *** huyệt nháy mắt phân bố lượng lớn dịch ruột non trực tiếp phun ra.
“A ── tuyệt quá ── ta còn muốn ──” Bạch Niệm Phàm bị khoái cảm làm cho ý nghĩ mơ màng, chìm đắm vào trong thế giới cực lạc không thể tự kềm chế.
“Như ngươi mong muốn! Ca ca!” Tần Tư ôm lấy Bạch Niệm Phàm, đem y đổ lên trước cửa sổ sát đất, mở ra một nửa cánh cửa thủy tinh, không khí lạnh lập tức tiến nhập vào trong căn phòng ấm áp. Không đợi Bạch Niệm Phàm kháng nghị, hắn động thân một cái lại nhảy vào trong cúc huyệt kia, một khắc cũng không ngừng bắt đầu đâm chọc.
“Ca ca! Nhìn đến không! Trên đường cái cách đó không xa có mấy người đâu! Ca ca có muốn bọn họ nhìn đến ta đang thao ngươi không!” Tần Tư một bên kích thích, một bên ôn nhu hỏi , cách đó không xa ở trên đường cái, ngẫu nhiên đi qua vài người, chỉ cần bọn họ ngẩng đầu, liền nhìn đến cửa sổ của biệt thự này.
“Ân. . . A. . .” Bạch Niệm Phàm bị kích thích, cúc động không ngừng co rút lại , nhục hành cương thẳng phía trước tiết ra chất dịch trong suốt, y giữ chặt cửa sổ thủy tinh, thân thể theo Tần Tư rút ra chọc vào mà kích thích , y thấy người đi đường nhìn về phía bên này, cảm giác kích thích xa lạ cùng với đầy người *** khiến y lại lần nữa bắn ra ── mới chỉ mấy phút trôi qua. . .
“Bị. . . Thấy mất. . . A. . .” Bạch Niệm Phàm run run nói , “Không bắn được . . . Tiểu Tư. . . Nơi đó không được. . . Ngươi chơi ta đến hỏng rồi. . . A ── “
“Nhìn đến lại thế nào! Dù sao cũng không biết! Ta nói hôm nay muốn giết chết ngươi ! Hiện tại mới vừa mới bắt đầu thôi!” Tần Tư rong ruổi ở trong cúc huyệt của Bạch Niệm Phàm, tràng vách trắng mịn phân bố dịch ruột non hòa cùng dịch thể của hắn, không hề trở ngại tiếp nhận nhục bổng, đỉnh đầu đỉnh bị tràng vách vuốt ve mát xa, tinh hoàn của hắn không ngừng đánh vào tinh hoàn của Bạch Niệm Phàm, vang lên tiếng ba ba ba.
Lực kéo dài của Tần Tư rất mạnh, đem tiểu huyệt của Bạch Niệm Phàm sáp đến sưng đỏ không chịu nổi, nộn thịt diễm đỏ đều bị kéo đi ra, cửa động tê rần như bị hỏa thiêu, cháy sạch, Bạch Niệm Phàm bất chấp cửa sổ đang mở, kêu lớn lên: “Đau! Sáp chết ta! Nơi đó sẽ hư mất! Ô ô ── “
“Đó không phải đau! Ca ca!” Tần Tư cắn bả vai Bạch Niệm Phàm, thân thể càng tấn công mãnh liệt, bắt đầu đợt đột kích cuối cùng trong tiểu huyệt của Bạch Niệm Phàm, dán chặt vào thắt lưng y, toàn bộ thân thể hắn đều đột nhiên trước sau nhanh chóng đưa đẩy, tốc độ nhanh đến mức làm cho Bạch Niệm Phàm đều rút gân . . .
Tình triều mãnh liệt đáng sợ nháy mắt nhanh chóng ma sát đau đớn cùng xâm phạm, nước miếng Bạch Niệm Phàm chảy ròng, nhục hành lại đứng thẳng lên, thịt cầu như thấm điện, từ xương sống đến ót đều bị dòng điện này kích thích không thể suy tư. Tinh dịch nóng bỏng lại bắn vào trong tràng vách của y, Bạch Niệm Phàm cả người run rẩy , nhục hành lại phun ra một chút, yết hầu khàn khàn kêu .
Tần Tư ngăn chặn lời lẽ của y, kéo người y lăn một vòng trên sàn, nhanh chóng đóng lại cửa sổ ── bởi vì vừa rồi thực sự có người chú ý tới nơi này, nếu như bị phát hiện quả thật là không tốt. . .
Dịch ruột non cùng dịch thể theo nhục bổng của Tần Tư rút ra, tích táp từ trong cửa động nửa mở chảy ra, không đợi Bạch Niệm Phàm thở dốc một chút, Tần Tư ôm lấy Bạch Niệm Phàm, đem y phóng tới trên bàn trà, nâng lên chân y đặt tại trên cổ hắn, lại vọt đi vào.
“A ── Tiểu Tư! Đừng sáp ! Ta đã không thể bắn được nữa! Thật sự không được! Ô ô ô ──” Bạch Niệm Phàm khóc lớn, tình triều khoái hoạt như muốn dìm y chết đuối! Y chỉ có thể khóc cầu xin tha thứ. ..
“Còn sớm đâu! Ca ca, bắn không được cũng đừng lo, mặt sau còn có thể bắn ! Phía trước phun không được, ngươi có thể đi tiểu! Ta không ngại ! Ca ca, ta yêu ngươi!” Tần Tư một khắc cũng không ngừng, lợi thế thân thể tuổi trẻ ở thời điểm này triển lộ không hề sót lại.
Nhục bổng không lưu tình chút nào lại rút ra chọc vào lỗ nhỏ đáng thương kia, hận không thể trực tiếp phá tan nó, trực tiếp sắc bén mãnh lực nổ súng vào tràng vách đang không ngừng co rút kia, tiếng nước lớn đến đáng sợ, cúc động của Bạch Niệm Phàm đã hoàn toàn bị mở ra, Tần Tư mỗi lần ra vào đều không chút nào cố sức, khi nhục bổng ở trong tràng vách rút ra chọc vào tựa như đóng gói lạp xườn vào trong túi, khít chặt lại hương diễm.
“Ca ca! Mặt sau của ngươi thật lợi hại! Lần sau có thể chơi càng sướng!” Tần Tư vừa nói vừa ra sức, không chút nào giữ lại.
Bạch Niệm Phàm bị làm đến không còn khí lực, chỉ có thể xụi lơ rên rỉ , tràng vách đã hoàn toàn bị khai phá, cảm giác nhục bổng đánh vào sâu trong thân thể vô cùng rõ ràng truyền lên trên đầu, loại khoái hoạt như kề cận tử vong này, quả thực chính là cấm dược nhân gian!
“Ca ca. . . Ta muốn bắn!” Tần Tư động thân một cái, nhục bổng thật sâu đâm đến chỗ sâu trong tràng vách, dịch thể nháy mắt liền phun ra, thật nhiều dịch thể tiết vào bên trong, từng đợt từng đợt một phun ra, cả người Bạch Niệm Phàm co rút, tràng vách phía sau lại văng ra bọt nước. Nhục hành thẳng cứng cũng phun ra một chút chất lỏng trong suốt, cũng là rốt cuộc bắn không được . . .