Manh Sư Tại Thương

Chương 37: Chương 37: Chương 36




Sợ cái gì?

Nguyên Sơ nhìn như bị ảo cảnh vây khốn, nhưng thanh âm truyền đến vô cùng nhàn nhã, mà trong nhàn nhã lộ ra một tia nguy hiểm.

Chu Đạo Phu đã lớn tuổi, ta ra tay, nếu hắn tự bạo, một người ở đây cũng chạy không thoát, cho nên chỉ có thể từ từ.

Phải chờ đến khi nào? Lệ lão nóng vội hỏi.

Nguyên Sơ hơi nhếch môi Đừng nóng vội, trong sáu mươi tử quẻ của Bát Quái đồ, ta bị hắn an bài ở quẻ đầu tiên, hiển nhiên lát nữa ta là người đầu tiên bị hắn xử lí, mà thời điểm hắn làm vậy chính là thời cơ tốt nhất cho ta ra tay!

Ngươi điên rồi!

Lệ lão ở trong thần thức Dạ Trầm Uyên không nhịn được kêu lên một tiếng Vạn nhất ngươi không thể chế phục hắn, ngươi thật sự sẽ bị xử lí đó!

Dạ Trầm Uyên nghe được lời nói của Lệ lão, thân thể đang bị kết giới kịch liệt giãy dụa! Mà kết giới có thể vây khốn Nguyên Anh kia đột nhiên xuất hiện một vết nứt.

Thanh âm Nguyên Sơ truyền đến vẫn nhàn nhã như cũ.

Có lẽ là hơi nguy hiểm rồi...

Nàng liếm môi: Nhưng ta có bảy thành nắm chắc sẽ vây khốn được hắn, ngăn cản hắn tự bạo đồng thời giết hắn! Cược thôi!

Nàng nói xong liền chặt đứt liên hệ với Lệ lão, vì Chu Đạo Phu đã bay đến trước mặt nàng.

Nhìn thấy gương mặt non nớt đang nhắm chặt hai mắt ở phía trước, ánh mắt Chu Đạo Phu hiện ra dâm tà, tay hắn sờ khuôn mặt mềm mại của nàng, cảm thán nói: Lão phu chưa từng hưởng qua tiểu oa nhi, không biết là tư vị gì?

Động tác của hắn rất lớn mật, bởi vì ly trà kia phi thường lợi hại, hắn không tin Nguyên Sơ có thể thanh tỉnh nhanh như vậy.

Ban đầu cũng là hắn dùng một ly trà kia giết ca ca của mình, tên kia đến chết vẫn ở trong ảo giác, huống chi là tiểu oa nhi mới bảy tuổi như nàng?

Thời điểm Dạ Trầm Uyên nhìn thấy tay Chu Đạo Phu đặt trên mặt nàng, hai mắt nháy mắt tràn đầy tơ máu!

Lệ lão!

Hắn ở trong thức hải phi thường bình tĩnh hỏi lão: Nếu phá vỡ phong ấn của Thần Hoàng huyết mạch, ta có thể giết hắn không?

Lệ lão nghe vậy, thật sự bị đôi sư đồ này làm cho tức chết mà!

Ngươi điên rồi à?! Nguyên Sơ mạo hiểm ngươi cũng muốn mạo hiểm cùng nàng?! Thần Hoàng huyết mạch đúng là rất mạnh, nhưng ngươi hiện tại mới là Luyện Khí! Ngươi hiện tại phá vỡ phong ấn Thần Hoàng huyết mạch, người đầu tiên tự bạo chính là ngươi!

Chẳng lẽ hắn phải nhìn sư phụ mạo hiểm?

Không, hắn làm không được! Hắn cho dù chết cũng phải chém đứt một tay của Chu Đạo Phu!

Chu Đạo Phu lúc này căn bản không phát hiện kết giới vây khốn Dạ Trầm Uyên đã bị nứt ra.

Hắn tiếc hận nói: Nếu như không phải thời gian không đủ, ta nhất định sẽ hảo hảo yêu thương ngươi! Mà hiện tại... Hắn đành trực tiếp xử lí!

Nói xong, hắn trực tiếp đặt tay trên đỉnh đầu Nguyên Sơ, mà nàng phi thường cảm nhận được linh lực của mình đang bị đối phương hút đi!

Bát Quái trận huyết sắc chung quanh phát ra ánh sáng màu đỏ, Nguyên Sơ cả người bị ánh sáng bao vây, không thể động đậy.

Lúc này Chu Đạo Phu không có dùng phương thức xử lí quen thuộc của Chu gia, mà dùng phương thức chỉ tu ma mới dùng được, trực tiếp hút khô người!

Nguyên Sơ từ từ nhắm hai mắt, không phản kháng, ngay cả Lệ lão cũng không nghĩ nàng đang trầm tĩnh, mà đã bị Chu Đạo Phu khống chế.

Nàng không rên một tiếng, tùy ý để cho đối phương hút đi linh lực, nhưng sau khi linh lực của nàng vào trong cơ thể đối phương, nàng cũng thấy rõ vị trí Nguyên Anh của hắn.

Tu luyện đến cảnh giới Nguyên Anh, ở trong đan điền, hợp chất giản đơn sẽ biến thành hợp chất phức tạp, tạo ra một Nguyên Anh bộ dạng rất giống mình, nguyên bản Nguyên Anh của Chu Đạo Phu đã khô quắt, nhưng sau khi hút được linh lực của Nguyên Sơ, nàng phát hiện Nguyên Anh của hắn từng chút lấy được sức sống.

Nàng cười lạnh, thời điểm Chu Đạo Phu một lòng muốn xử lí nàng, đem một tia linh lực quấn quanh Nguyên Anh của hắn.

Chu Đạo Phu chết cũng không nghĩ đến sẽ gặp một người như Nguyên Sơ, thời điểm bị xử lí còn có thể trấn định làm ra việc này, nàng chẳng lẽ không sợ chết sao? Phải biết rằng chỉ cần hắn phát hiện ra điều gì không thích hợp, người chết chính là nàng!

Linh lực tràn đầy sức sống cuồn cuộn không ngừng tràn vào cơ thể, Chu Đạo Phu cảm thấy mình trẻ lại không ít, hưng phấn ngửa đầu lên trời thét dài một tiếng!

Mà sau đó, Nguyên Sơ cảm thấy lực hút của hắn ngày càng nhanh! Nếu như chờ sau khi xử lí mình xong, còn có những nữ nhân này nữa, hoàn thành tất cả chị sợ Chu Đạo Phu thật sự sẽ đột phá Nguyên Anh!

Nhưng mà, nàng sẽ để cho hắn thực hiện sao?

Nguyên Sơ đột nhiên mở hai mắt, mỉm cười, chính là lúc này!

Chu Đạo Phu cảm thấy có gì đó không đúng! Hắn mở to hai mắt, phát hiện Nguyên Sơ đang cười với hắn!

Hắn trừng lớn hai mắt hét lên: Ngươi! Ngươi như thế nào có thể?!

Nàng làm sao có thể tỉnh lại?!

Mà vào lúc hắn hoảng sợ, Nguyên Sơ liền dùng chiêu thức mạnh nhất của mình đánh vào ngực hắn! Lực lượng của Nguyên Anh làm địa lao rung lắc dữ dội, Chu Đạo Phu từ giữa không trung ngã mạnh xuống đất, Bát Quái trận dần dần nứt vỡ, một đám nữ nhân được thả ra, vội vàng chạy trốn.

Ngươi.... Ngươi như thế nào có thể.... Không có khả năng!

Chu Đạo Phu bị thương chậm rãi lui, hắn chắc chắn Nguyên Sơ đã uống xong ly trà kia, bởi vì trong thân thể nàng vẫn còn tồn tại linh khí hồng phấn không tiêu tan, nàng như thế nào có thể tỉnh lại, không bị ảo giác khống chế?

Chẳng lẽ nàng mới bảy tuổi tâm trí đã kiên định? Chẳng lẽ sau khi nàng trải qua Thể hồ nghi thức trở thành Nguyên Anh, thần hồn vẫn vững vàng?

Chu Đạo Phu hoảng sợ, đồng thời cũng quên luôn phản kích.

Hắn có tu vi Nguyên Anh hậu kì, đối với Nguyên Sơ có tu vi Nguyên Anh trung kì, cho dù bị thương, hắn hẳn cũng sẽ không có vấn đề gì đúng không?

Nhưng sự thật một lần nữa hung hăng đập vào mặt Chu Đạo Phu, tất cả công kích của hắn đều bị Nguyên Sơ gắt gao chặn lại, chiêu thức của nàng rất mạnh, sau mỗi đạo linh ba, địa lao càng bị phá hoại nhiều hơn.

Các nữ nhân vội vàng theo lỗ hổng mà chạy đi, Chu Đạo Phu cũng muốn trốn, lại bị Nguyên Sơ nắm chặt, hung hăng đánh!

Chưa từng trải qua chuyện như vậy, Chu Đạo Phu khó thở, hắn muốn tự bạo! Chỉ cần Nguyên Anh bên trong của hắn tự bạo, hắn có thể trốn thoát, sau này vẫn còn cơ hội đoạt xá!

Mà ngay khi hắn muốn tự bạo lại kinh hoàng phát hiện Nguyên Anh trong đan điền bị cầm tù bởi một luồng linh khí không thuộc về mình! Hắn ngay cả tự bạo cũng không được?!

Cái này làm Chu Đạo Phu cực kì sợ hãi, hắn nghĩ đến cái gì, đột nhiên cắn răng, sau đó mạo hiểm để Nguyên Sơ làm mình bị thương nặng, thu kết giới, giây tiếp theo Dạ Trầm Uyên đã xuất hiện trong tay hắn.

Nguyên Sơ vội vàng dời một đòn trí mạng khỏi Chu Đạo Phu, nàng rốt cuộc vẫn là chậm một bước, một đòn này nếu đánh trúng, Chu Đạo Phu không chết cũng tàn phế, nhưng trong tay hắn có Dạ Trầm Uyên, nàng cực kì ảo não.

Thất sách, thân thể của nàng hiện tại không giống như trước khi sống lại, thân thể này quá nhỏ, căn bản không thể thích ứng được đấu pháp mạnh mẽ của nàng trước kia, nếu không nàng hoàn toàn có thể bắt lấy Dạ Trầm Uyên từ trong tay Chu Đạo Phu, một đòn đánh chết tên khốn kia!

Chu Đạo Phu đi dạo một vòng Quỷ Môn Quan, sau lưng là một tầng mồ hôi lạnh.

P/s: Hôm nay làm về mệt quá nhưng vẫn rất vui vì mọi người bỏ phiếu. Ngày mai bão 8c bù cho ngày 20/10 nhé.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.