Mảnh Vá Tình Yêu Tuổi Trung Niên

Chương 158: Chương 158: Chương 157




Gào thét đến nỗi gần hết hơi.

.

Hứa Ấu Diên chơi tetris rất thành thạo, còn Thời Duyệt khiến người ta ức chế cũng rất hợp lý.

Hai cô phối hợp chặt chẽ với nhau, A Tuyết vốn xếp hình rất thoải mái, xóa 5 tầng đầu tiên rất nhanh, Thời Duyệt tích từng debuff rồi đẩy cùng một lúc, lập tức phá rối kế hoạch của A Tuyết, cộng thêm tốc độ nhanh, A Tuyết liên tục xếp sai mấy lần.

Voi Quê nổi nóng, hét: “Thời Duyệt! Cậu quá đáng ghét!”

Hét xong Voi Quê cũng ngây người trong giây lát, không ngờ mình sẽ lỡ miệng.

Nghe thấy Voi Quê gọi tên thật của Thời Duyệt, trực tiếp chắc chắn đã phát, Hứa Ấu Diên hoảng loạn, cũng xếp nhầm hai khối.

“Đừng để ý.” Thời Duyệt cũng không đảo mắt, “Không phát ra được, yên tâm.”

Lời Thời Duyệt nói làm trái tim khẽ xao động của Hứa Ấu Diên bình ổn lại, lập tức phá ba tầng, lại tích thêm một đợt debuff, Thời Duyệt đẩy đến rất đúng lúc, A Tuyết gặp hết rắc rối này đến rắc rối khác.

Nhưng dù sao A Tuyết cũng là tuyển thủ chuyên nghiệp, tố chất tâm lý cực kỳ vững ổn, tuy độ cao đã vượt hơn một nửa, cô vẫn có thể lập tức bình tĩnh, bắt lại nhịp, tiếp tục tìm kiếm đột phá, lập tức phá mấy tầng, rút xuống dưới mức nguy hiểm.

Thời Duyệt đã sớm ngờ đến việc thân phận của mình có khả năng bị lộ trong lúc trực tiếp, dù là cố ý hay vô tình, chỉ cần Alaye ở đây, việc thân phận của cô bị phanh phui hoàn toàn có khả năng xảy ra cực cao.

Là người đứng đầu Phòng Bí Mật, cô không điều khiển trận đấu, cũng không có hành vi gian lận chủ động, nhưng ở phương diện bảo vệ riêng tư của mình, cô chắc chắn phải chuẩn bị.

Tuân theo quy tắc “thanh lọc môi trường mạng, chơi game văn minh”, các người chơi không thể chửi thề trong trò chơi, tất cả những ngôn từ tục tĩu trong danh sách vi phạm sẽ được xử lý bằng cách tắt tiếng.

Trước trận đấu, Thời Duyệt đã vỗ vai Lão Hà, nhờ anh ta đặt hai cái tên “Thời Duyệt” và “Hứa Ấu Diên” vào danh sách vi phạm, chỉ cần nhắc đến ở hoàn cảnh chung thì sẽ bị tắt tiếng toàn bộ, càng không có khả năng được phát trực tiếp ra ngoài.

Vì thế hai tiếng “Thời Duyệt” Voi Quê vừa nói, căn bản không được phát ra.

Trải qua một hồi quay qua quay lại, Voi Quê không phát hiện ra chuyện bị tắt tiếng, cứ ngỡ mình đã gây ra chuyện lớn, suy nghĩ xao động bắt đầu hoang mang, nghĩ có nghĩ không. A Tuyết tích được một đợt debuff lớn cô ấy cũng không dùng đúng chỗ, không gây ra uy hiếp mạnh đối với Hứa Ấu Diên, ngược lại để Hứa Ấu Diên tìm được một bước đột phá lớn, phá tám tầng, gần như hoàn toàn phá sạch.

Debuff chất đến trời, Thời Duyệt đẩy toàn bộ, A Tuyết còn chưa kịp cứu vãn đã thất bại, dòng chữ “game over” to đùng được đẩy tới trước mặt cô, khiến nhiệt tình cô đã tích lũy tiêu tan sạch sẽ chỉ trong nháy mắt.

Hứa Ấu Diên và Thời Duyệt phấn khởi hét lớn, ôm nhau, chỉ số nhịp tim lại tăng lên 99+.

Hệ thống xác nhận hai cô đã thắng, hai cô giơ nắm đấm với Thương Lộc và Diêm Dung, tỏ ý cổ vũ hai người, sau đó nắm tay nhau nhanh chóng rời khỏi bối cảnh, tiến về cửa ải cuối cùng!

“Xin lỗi, đều là lỗi của chị, chị làm liên lụy đến em.” Voi Quê chán nản ngã xuống đất, chỉ số nhịp tim nhanh chóng hạ thấp, đã xuống đến 72 điểm, sắp rơi xuống bờ vực nguy hiểm.

“Đừng tự trách, chúng ta cũng chưa bị loại, vẫn còn cơ hội.” A Tuyết đỡ cánh tay Voi Quê, nhẹ nhàng xoa bóp bắp thịt căng thẳng, dịu dàng nói những lời ổn định chỉ số nhịp tim của cô ấy.

Chỉ số nhịp tim đã ở bên mức 70 cực nguy hiểm của Voi Quê ổn định trở lại, hơn nữa còn tăng thêm 3 điểm nhờ sự xoa dịu nhẹ nhàng của A Tuyết.

“Thi đấu là việc của hai người, chị không cần đơn phương chịu trách nhiệm.” A Tuyết nhìn thoáng qua Thương Lộc và Diêm Dung, nói, “Em có niềm tin sẽ đánh nhanh thắng nhanh ở trận tiếp theo, chị chỉ cần tập trung thêm debuff, những việc khác đều giao cho em.”

Voi Quê hít sâu, muốn nhanh chóng quên đi sai lầm vừa nãy, một lần nữa tập trung chú ý.

Thương Lộc “hự” một tiếng: “Xem ra chúng ta bị coi thường.”

Diêm Dung “ừ” một tiếng: “Nhưng họ coi thường có lý mà.”

Thương Lộc: “...”

Diêm Dung: “Chị xếp hay là để em xếp?”

Thương Lộc lại rơi vào trầm tư.

Trận đối đầu tiếp theo bắt đầu được 23 giây, nhóm A Tuyết thắng.

Cô mới chỉ chồng một đợt debuff, Voi Quê còn muốn tích thêm, đối phương đã tự game over.

Thương Lộc gần như không thấy nổi một hình, một đống khối hình chồng đứng lên nhau, hoàn toàn không cho cô không gian để vùng vẫy, nhanh chóng thất bại.

“Yeah!” Hai người thất bại vẫn hạnh phúc đập tay, trao nhau một nụ hôn nóng bỏng trước người xem toàn thế giới.

“Tình yêu, chị thật sự giỏi cực kì.” Diêm Dung nhìn Thương Lộc bằng ánh mắt ngưỡng mộ, “Chúng ta lại có thể lấy được vị trí thứ ba! Thứ ba! Ban đầu em tưởng chúng ta đến đây chỉ để hóng hớt mà thôi.”

Thương Lộc vuốt tóc cô ấy: “Em mới giỏi, đoạn đường này nếu không nhờ em, chúng ta đã bị loại từ lâu rồi. Em đã làm tất cả rất tốt.”

Diêm Dung ôm Thương Lộc, áp mặt vào ngực chị: “Em không quan tâm đến những chuyện khác, em chỉ hy vọng sẽ yêu chị một cách hoàn hảo.”

Hamster liếc mắt nhìn hai cô: “Mời các tuyển thủ bị loại nhanh chóng rời khỏi khu vực thi đấu, xin đừng diễn thêm.”

“Nhanh, vẫn kịp!”

Khi Hứa Ấu Diên và Thời Duyệt dẫn đầu đi khỏi, A Tuyết động viên Voi Quê, nhưng thật ra trong lòng cũng không mấy chắc chắn. Không ngờ Sơn Sơn và Thiếu Nữ Ma Pháp ở cửa ải này lại yếu một cách đáng kinh ngạc, xem ra thật sự là tay ngang, ở Phòng Bí Mật có độ tự do cao như thế này, cần phải dựa vào trí tưởng tượng mới có thể đạt được vị trí cao, ngược lại, trò chơi truyền thống sẽ không có khả năng may mắn.

Nói vậy... A Tuyết nhớ lại sự ổn định và phản ứng của Nothing khi chơi tetris vừa nãy, tuyệt đối không phải là một tuyển thủ bình thường. Mặc dù không phải người chơi chuyên nghiệp, vậy nhất định cũng là người chơi trình độ cao đã chơi vô số trò chơi và tích lũy nhiều thời gian chơi, thậm chí là đại thần ngoài giới.

Nghe nói Hứa Ấu Diên trước kia cũng muốn đi theo con đường chuyên nghiệp, sau này mới từ bỏ, song người từng được xem trực tiếp đều biết, tuy không phải tuyển thủ chuyên nghiệp, trình độ của Hứa Ấu Diên vẫn đủ chuẩn chuyên nghiệp.

Những năm gần đây Hứa Ấu Diên rất hiếm khi xuất hiện trước công chúng, đặc biệt sau sự cố vật phẩm, cô càng như ở ẩn. A Tuyết rốt cuộc không còn được xem cô phát sóng trực tiếp, chỉ là nếu Nothing thật sự chính là Hứa Ấu Diên, vậy có thể giải thích một điều —

Tuy đã rời khỏi SQUALL, gặp phải vô số chuyện gây nản lòng mất tinh thần, Hứa Ấu Diên vẫn không hề từ bỏ trò chơi mình yêu nhất.

Cô vẫn giữ nguyên ý chí chiến đấu, giữ vững trạng thái thi đấu tốt.

Khi cánh cửa dẫn đến cửa ải cuối cùng được mở ra, Nothing và Bánh Kem đang nhìn nhau cười, nghe thấy tiếng động, Nothing quay đầu nhìn các cô, nụ cười không hạ xuống.

Người này là Hứa Ấu Diên, A Tuyết chắc chắn.

Là Hứa Ấu Diên cô ngưỡng mộ từ lâu, là Hứa Ấu Diên đã mang đến cho cuộc sống của cô một ý nghĩa hoàn toàn mới. Mỉm cười tự tin và ung dung, chính là cách Hứa Ấu Diên đối mặt với thế giới này.

Trái tim A Tuyết đập dữ dội, sau đó nhanh chóng ổn định, rồi lại bắt đầu tăng tốc.

Sau nỗi rung động ban đầu, cô nhanh chóng bình tĩnh trở lại nhờ tố chất tuyển thủ chuyên nghiệp đã dày công rèn luyện, nhưng cũng chuyển sang một nỗi phấn khích khác.

Thứ đang chảy trong cơ thể A Tuyết lúc này là nỗi phấn khích khi khiêu chiến tín ngưỡng, thách thức đỉnh cao.

“Đến nhanh lắm.” Hứa Ấu Diên và Thời Duyệt đã chuẩn bị sẵn sàng cho trận quyết chiến cuối cùng.

A Tuyết và Voi Quê cũng có ý chí chiến đấu mãnh liệt như vậy.

Tầng thứ tư của trung tâm hẹn hò, “nhạc”, cũng là cuộc chiến cuối cùng — KTV tình nồng cháy.

【Hệ thống nhắc nhở: KTV đã vượt qua sự thách thức của thời gian, dù là 40 năm trước hay 40 năm sau, chắc chắn nó vẫn sẽ giống như rạp chiếu phim, là nơi cung cấp cho những cặp đôi không gian kín đáo, lãng mạn cũng có nhiều cơ hội giao tiếp hơn so với ở nhà, mãi mãi chiếm giữ một vị trí trong danh sách “thánh địa hẹn hò“.

KTV tình nồng cháy là nơi hai nhóm cạnh tranh cho vị trí quán quân cuối cùng, hai thành viên nhóm tham gia trận chung kết sẽ lần lượt thi đấu.

Tiêu chí chấm điểm thứ nhất: tỉ lệ hát thuộc lời và chuẩn âm

Tiêu chí chấm điểm thứ hai: chỉ số nhịp tim giữa hai đồng đội

...】

“Được lắm, rốt cuộc cũng đến cửa ải là sở trường của chị.” Voi Quê xắn tay áo, định chơi hết mình.

Khi nhìn thấy cửa ải cuối cùng lại là KTV tình nồng cháy, Thời Duyệt lặng lẽ nhìn qua Voi Quê.

Thời đại học Alaye không chỉ nghiên cứu think tank, mà còn tham gia biết bao chương trình tài năng ca hát, vị trí cao nhất là top 10 cả nước. Alaye với giọng hát hay trời sinh có lợi thế rất lớn về mặt chuẩn âm.

Hứa Ấu Diên cũng hoang mang khi nhìn thấy ba chữ “KTV“.

Phải biết rằng lần cuối cô và các bạn thân đến KTV, lật hơn mười trang cũng không tìm thấy một bài hát đã từng nghe, người có thư viện lời bài hát chỉ được cập nhật đến mười năm trước như cô, lại cứ gặp phải cửa ải này.

Sau khi nghe Thời Duyệt nói thầm về lợi thế của Alaye, sắc mặt Hứa Ấu Diên càng tệ.

“Đã đi đến đây, không được cũng phải cố.” Thời Duyệt vỗ lưng Hứa Ấu Diên, cổ vũ chị, “Dù thua cũng không thể mất khí thế. Hơn nữa không chỉ một người thi đấu, A Tuyết kia cũng có vẻ hơi cứng, biết đâu là người mù nhạc.”

“Không phải.” Hứa Ấu Diên nói, “A Tuyết giành chức vô địch của Tái Tạo Vũ Trụ ba năm liên tiếp, vì thế chị vẫn hiểu cô ấy phần nào. Trước kia khi chưa thi đấu chuyên nghiệp, vì hoàn cảnh gia đình và khiếm khuyết ở chân, cô ấy chỉ học một nửa cấp ba đã đi làm thuê kiếm tiền. Nói đến đây, em đoán thử xem lúc đầu cô ấy kiếm tiền bằng cách nào?”

Thời Duyệt: “Không phải chứ, là công việc thường thấy ở quán bar sao?”

Hứa Ấu Diên: “Thông minh, em trả lời đúng thật.”

Thời Duyệt: “...đa tài đa nghệ vậy sao?”

Hai người cùng nhìn về phía A Tuyết, phát hiện nét mặt căng thẳng của A Tuyết cũng không phải vì không chắc chắn, mà trái lại, là đang cố gắng kiềm chế tâm trạng kiêu ngạo khó tránh khỏi, tự nhủ với bản thân, dù là lĩnh vực sở trường nhất của mình, cũng phải làm gì chắc nấy.

“Được rồi.” Thời Duyệt luyện quai hàm, “Nếu nhất định phải thua cũng không có gì phải lo lắng, mài nhọn đầu mình đi, có thể chọc họ thủng chỗ nào hay chỗ ấy.”

Hứa Ấu Diên đập tay với em: “Dù thua cũng phải gặm được một miếng thịt của họ. Đi!”

**

“Cậu không sao chứ?” Tiểu Teddy kéo Dịch Như Song lên, chiếc xe điện giao hàng đổ xuống một bên, cậu giao hàng chật vật bò dậy, cởi mũ bảo hiểm xuống, dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn Tiểu Teddy, rồi nhìn người vừa hất ngã cả người và xe của mình.

“Cậu giao hàng: “Cô gái, cô từng tập võ hay gì đấy à? Mạnh mẽ vậy.”

Tiểu Teddy: “Xin lỗi nhiều, chúng tôi đang gấp nên hơi mạnh tay, anh không sao chứ.”

Cậu giao hàng: “May mà trên xe cũng không có hàng gì để tôi làm đổ, nếu không thì nguy hiểm thật. Cô không sao chứ.” Người nọ hỏi Dịch Như Song.

Dịch Như Song bị trượt ngã vì giật mình, mắt cá chân khẽ trật hơi khó chịu, nhưng cô cũng không rảnh để ý quá nhiều, lắc đầu đứng dậy tiếp tục chạy về phía khu Nam Giang ONE.

Lúc đầu mắt cá chân chỉ hơi có cảm giác khác thường, đến khi chạy được hơn mười mét, cô mới cảm nhận cơn đau càng dữ dội hơn.

Dịch Như Song buộc phải dừng lại ôm lấy mắt cá chân, toát mồ hôi lạnh.

“Bị thương rồi sao.” Tiểu Teddy đỡ cô ấy đến một bên ngồi nghỉ một lát, “Đừng chạy nữa, đến bệnh viện xem trước, đừng để xương có vấn đề.”

“Tôi không sao.” Dịch Như Song thoát khỏi tay Tiểu Teddy đang đỡ mình, tiếp tục đi về phía khu chung cư.

Nhưng cơn đau không thể không khiến cô đi chậm lại, mỗi một lần bước đi hàng lông mày đều nhăn chặt.

“Cậu đợi chút, đừng cử động! Tôi gọi xe cho cậu!” Tiểu Teddy không chịu nổi, mở ứng dụng gọi xe tìm xe.

Vậy mà chỉ có rất ít, quanh đây không có một chiếc xe trống nào, nhưng có xe đạp công cộng!

Chạy hơn hai trăm mét rốt cuộc nhìn thấy xe đạp công cộng dựng bên đường, Tiểu Teddy mừng rõ tăng tốc chạy đến, có một nam thanh niên đi phía trước cô, lắc lư bước đến chiếc xe đạp.

“Rất xin lỗi! Tôi có việc gấp!” Tiểu Teddy chạy đến như gió, nam thanh niên “vãi” một tiếng suýt bị cuốn ngã xuống đất.

Tiểu Teddy đạp xe đi “vù” chỉ để lại cái bóng. Nam thanh niên kinh ngạc tán thán nhìn bóng lưng của cô, nữ chiến Phật phiên bản 3D ư?

**

“Sao rồi?” Lão Hà thở hồng hộc xông vào văn phòng, nhìn lướt qua vẻ mặt của mọi người liền biết rõ tình hình không ổn, ném ba lô xắn tay áo ngồi xuống, “Báo cảnh sát chưa?”

“Đã báo, cảnh sát mạng vừa gọi video tới nói dữ liệu bị sao chép đến mạng ảo, vị trí là di động, bẻ khóa cần 30 giây cố định trở lên.” A Côn mồ hôi đầy đầu, lưng áo sơ mi ướt đẫm, giọng nói khẽ run vì quá căng thẳng, “Nhưng mạng của đối phương cứ 5 giây lại thay đổi một lần, vị trí xuất hiện ở khắp nơi trên cả thế giới, thậm chí có lúc căn bản còn không ở trên Trái Đất...”

“Căn cứ trên phần tối của Mặt Trăng.” Lão Hà đã lướt qua toàn bộ thông tin nhận được trên đường đến đây, đã nghĩ đến vô số trường hợp, hiện giờ nghe A Côn nói gì cũng sẽ không ngạc nhiên, thay vào đó còn có thể kết luận rất nhanh, “Miễn là có tiền, có thể dùng căn cứ trên phần tối của Mặt Trăng làm mạng ảo, một nơi nằm ngoài vòng pháp luật đáng ghê tởm.”

Chris cũng chạy đến ngay sau Lão Hà, nhưng có vẻ vui mừng, vỗ vào lưng Lão Hà: “Sao tổng giám đốc Thời thông minh thế này! Anh cũng rất cừ!”

Lần này Chris khiến mọi người trong công ty đều sợ, không biết anh ta lên cơn gì trong thời điểm quan trọng này.

Bước tiếp theo sau khi dữ liệu người dùng bị sao chép rất có thể sẽ là kết cục giống như sự cố vật phẩm của Tái Tạo Vũ Trụ khi đó, vô số tài khoản ngân hàng của người chơi bị bẻ khóa, bị chuyển một số tiền lớn đi, đến lúc đó N-COUNT sẽ hỏng bét, còn có gì để vui đây.

Lão Hà nhếch miệng, không màng đến vui vẻ, sau khi kết nối với một thiết bị bên ngoài, tốc độ sao chép lập tức chậm lại, nhưng vẫn chưa hoàn toàn dừng lại.

Có người đề nghị ngắt cơ sở dữ liệu ngay lập tức, vậy mới có thể hạ tổn thất xuống mức thấp nhất.

“Không được.” Lão Hà từ chối thẳng, “Nếu ngắt cơ sở dữ liệu, trận đấu Phòng Bí Mật cũng sẽ bị gián đoạn, sự việc lớn như vậy chưa bao giờ xuất hiện trong thi đấu trò chơi hologram, đến lúc đó bồi thường chỉ là chuyện nhỏ, có khả năng gây tổn thương cho hệ thần kinh của những người chơi đang kết nối với trò chơi mới là rắc rối!”

“Hơn nữa không cần ngắt.” Chris khoanh hai tay trước ngực, cười nói, “Trận chung kết quan trọng như vậy, sao tổng giám đốc Thời của chúng ta lại không có plan B? Hacker biết dựng mạng nhúng ảo, sao chúng ta không biết?”

Mọi người dồn dập nhìn Lão Hà.

“Ừm, đừng cuống.” Lão Hà nói, “Mặc dù hacker đã xâm nhập mạng, nhưng nơi bị xâm nhập là mạng nhúng ảo, không sao chép được dữ liệu thật, mà là dữ liệu người dùng giả do hệ thống tự động tạo ra. Họ sao chép được bao nhiêu thì cứ sao chép, tôi sẽ tiện tặng thêm gói quà mã virus.”

Câu nói của Lão Hà khiến tất cả mọi người đều kinh ngạc.

“Giám đốc Hà, anh là cao thủ hacker ư!”

“Giám đốc Hà, xin hãy nhận đồ đệ!”

Các nhân viên vừa mới ủ rũ vì tai vạ đến nơi lập tức vui vẻ ra mặt, chưa bao giờ ngưỡng mộ vị giám đốc phát triển thường một tuần cũng không thay quần áo một lần này như bây giờ.

“Đi đi đi, đừng làm phiền tôi.” Lão Hà nhìn thiết bị ngoài, “Tôi đang kéo dài thời gian, không chừng có thể giúp cảnh sát mạng tìm được vị trí của đối phương. Giúp tôi nối máy với cảnh sát mạng!”

**

Vòng đầu tiên, Hứa Ấu Diên thi với Voi Quê.

Hứa Ấu Diên không còn bất kì gánh nặng nào.

Đối mặt với hai người tràn đầy tự tin ca hát đang chờ đợi để tàn sát làng tân thủ, gà mờ Hứa Ấu Diên dứt khoát rửa sạch cổ, đợi đối phương cầm dao chặt xuống sẽ hét một tiếng vang dội, có thể dọa đối phương sợ bao nhiêu hay bấy nhiêu.

Thời Duyệt cũng có suy nghĩ giống Hứa Ấu Diên, thậm chí còn lắc maracas đệm nhạc cho Hứa Ấu Diên.

Hứa Ấu Diên và Voi Quê đeo tai nghe lên, tách ra đi đến phòng thu của riêng mình.

Hai tuyển thủ hát ca khúc giống nhau, phòng thu cách âm tuyệt đối, có vẻ sẽ không nhìn thấy cũng như nghe thấy bất cứ âm thanh gì từ bên kia, ngăn chặn hoàn toàn khả năng gian lận.

Đồng đội ở ngoài cần đeo tai nghe đồng bộ, thưởng thức giọng hát của đồng đội mình một cách trực tiếp nhất.

Người xem tivi, người xem trên mạng và tất cả người xem có thể thống kê đã lên đến 1,2 tỷ, giờ phút này, kỷ lục mới về lượng xem Phòng Bí Mật lại xuất hiện.

Cả thế giới đều đang theo dõi diễn biến trận đấu, quán quân cuối cùng sẽ xuất hiện sau mười bài hát nữa!

Vào trong phòng thu, giữa phòng là một màn hình lớn, đang tải bài hát.

A Tuyết cầm mic, chờ đợi bài hát đầu tiên.

Bài hát đầu tiên, Ánh trăng bên hồ sen (Phượng Hoàng Truyền Kỳ, 2010).

Hứa Ấu Diên không hay nghe các bài hát tiếng Trung, nhưng vì bài hát này thật sự rất nổi tiếng, cô vẫn có thể hát từ đầu đến cuối.

Cho toàn bộ lời, vậy sẽ so sánh về mặt chuẩn âm sao? Nếu so sánh về mặt chuẩn âm, Hứa Ấu Diên chắc chắn bị bỏ xa rất nhiều.

Nhưng còn cần tăng chỉ số nhịp tim của đồng đội.

Nếu đồng đội hát hay, chỉ số nhịp tim sẽ rất dễ tăng nhanh, nếu bị người mù nhạc phá thủng tai, cho dù không nói thành lời, thì tâm trạng ghét bỏ cũng sẽ bị thể hiện qua chỉ số nhịp tim.

Vậy nên xét theo từng mặt, Hứa Ấu Diên đều không có phần thắng.

Được rồi, cứ hát đến vỡ họng đi.

Hứa Ấu Diên cầm mic bắt đầu hát, từ đầu đến cuối bài hát đều không có gợi ý lời, giai điệu cũng lúc cao lúc thấp, nhưng Hứa Ấu Diên hát vô cùng vui vẻ.

Mỗi lần đến KTV mở danh sách “các bài hát mới hot” đều là một lần phán xét tuổi tác, nhưng những bài hát năm 2010 đều nằm trong phạm vi tầm bắn của Hứa Ấu Diên, càng hát càng hăng.

Điều làm cô càng vui hơn chính là, cho dù hát khó nghe, cũng không cần biết bản thân bài hát đó có phải thể loại Thời Duyệt thích hay không, Thời Duyệt đều nghe rất thích thú, hệ thống cho thấy chỉ số nhịp tim của em liên tục +1 +1...

Hứa Ấu Diên hát đến đổ mồ hôi, gào thét đến nỗi gần hết hơi, đi ra khỏi phòng thu nhìn, nhận được tổng điểm là 65.

Được rồi, ít nhất về mặt lời cô nhắm mắt cũng có thể hát đúng, tất cả điểm bị trừ đều là về mặt chuẩn âm.

Voi Quê cũng đi ra, không giống như Hứa Ấu Diên nghĩ, Voi Quê không hề có vẻ vênh váo tự đắc mà người thắng nên có, cô ấy cúi gằm như hoảng loạn.

“Bài hát gì thế này...” Voi Quê như bị nghiền nát trong một cơn ác mộng, giữ chặt A Tuyết, “Chị chưa bao giờ nghe bài hát này!”

Hứa Ấu Diên ngẩng đầu nhìn qua điểm của Voi Quê, 12 điểm.

Hứa Ấu Diên nhìn chằm chằm “12 điểm” rất lâu, không thể tin nổi.

Voi Quê lại chỉ được điểm thấp như vậy?

“Chị thật sự chưa bao giờ nghe bài hát này, một câu cũng không hát được...” Voi Quê run rẩy trong lòng A Tuyết không thôi.

Alaye, bạn học của Thời Duyệt, người sinh năm 2012, hoàn toàn không có kiến thức gì về âm nhạc đại chúng trong nước trước năm 2015.

Dù là khán giả hay bình luận viên, thậm chí chính bản thân tuyển thủ, tất cả đều cảm thấy chiến thắng của Hứa Ấu Diên ở vòng này chẳng qua chỉ là một lần nữa được nữ thần may mắn quan tâm mà thôi.

Không ai nhận ra rằng đây là thực lực của hai cô, là thực lực của cặp đôi cách nhau 11 tuổi, dù là trải nghiệm hay sở thích, đều bổ sung cho nhau đủ mười phần.

Hai người đã giành vị trí quán quân, không thể nghi ngờ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.