Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1025: Chương 1025: Chương 1025: Tới Tương Tây 1




“Ta kháo!” Lão Quách nhảy dựng thật cao, kêu lên quái dị lao vào WC, tiếp theo nghe thấy tiếng vòi sen mở ra, cùng tiếng lão Quách điên cuồng nôn.

Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ lắc lắc đầu, luôn muốn chiếm tiện nghi, cuối cùng là chịu thiệt một hồi.

Nhưng bị máu đen tưới đầu, quả thực không phải chuyện gì tốt.

Nhớ tới hình ảnh vừa rồi, Diệp Thiếu Dương ngây cả người, thầm nghĩ may mắn kẻ xui xẻo không phải mình.

Diệp Thiếu Dương thở một hồi, đem linh phù linh hồn nữ ngôi sao bám vào dán đến trên trán cô, làm phép hoàn hồn.

Đem linh phù bóc ra, dùng Thái Ất Phất Trần chấm nước phép, quét một lần ở trên mặt nữ ngôi sao, lại từ trong túi lấy ra một viên thuốc an hồn bột hoa lan tím luyện chế, giúp cô ăn vào.

“Không sao rồi?” Mã Thừa có chút không xác định hỏi.

“Một lát là tỉnh.”

Diệp Thiếu Dương trở lại chỗ lúc trước chiến đấu, ngồi ở trên đất kiểm tra một vũng máu đen kia.

Lúc này lão Quách từ trong phòng vệ sinh đi ra, Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn, bị dọa giật mình: lão Quách đem áo cởi ra, để trần cánh tay, trên người chỉ mặc một cái quần đùi góc bẹt, trên người có ban đỏ không đếm được, còn có chút sưng.

“Máu của huyết hồ quỷ kia cũng có độc, may mắn chỉ phun ở trên người, nếu nuốt vào trong bụng, cái mạng già này của ta sợ là phải đưa ra rồi.”

Lão Quách vừa dùng khăn mặt lau thân thể, miệng vừa rầm rì, tựa như rất đau.

Diệp Thiếu Dương không có thời gian dài dòng với hắn, buồn bực hỏi: “Huyết hồ quỷ rốt cuộc là cái gì, rõ ràng là linh thể, sao trong cơ thể còn có máu đen thực chất?”

Lão Quách giải thích: “Đây là tà linh dùng cổ thuật chế tạo ra, là linh thể không sai, nhưng nội hạch là cổ trùng, những máu đen đó đều là trong cơ thể cổ trùng, sau khi nổ tan xác liền hóa thành máu bẩn, đệ chưa nhìn thấy mà thôi.”

Cổ thuật, lại là cổ thuật!

Muốn nói sự kiện này cùng thi thể hai Đàm Tiểu Tuệ bị trộm không có liên hệ, bản thân Diệp Thiếu Dương cũng không tin.

Diệp Thiếu Dương nhìn lão Quách người đầy đốm đỏ, có chút không đành lòng, nói: “Huynh ngồi xong, đệ tiêu độc cho huynh.”

Lão Quách ừ một tiếng, ngồi trên sô pha, Diệp Thiếu Dương từ trong túi lấy ra mấy cái hũ sứ hở miệng, bộ dáng có chút giống công cụ giác hơi, nhưng dùng không phải lửa cồn, mà là lửa bùa.

Lão Quách giữa đầu, cùng hai bả vai đều bị chụp lên ba cái bình, hơn nữa cái kia trên đầu, giống thú một sừng, nhìn qua có chút buồn cười.

Ba người thảo luận về chuyện nữ ngôi sao bị người khác hạ cổ.

Nữ ngôi sao này cùng Diệp Thiếu Dương không có bất cứ quan hệ gì, nếu là một đám người trộm đi thi thể Đàm Tiểu Tuệ gây ra, Diệp Thiếu Dương thật sự không hiểu, bọn họ vì sao sẽ xuống tay đối một người xa lạ.

“Có lẽ, là vì dẫn tới sự chú ý của anh.” Nhuế Lãnh Ngọc chậm rãi phân tích, “Bọn hắn không dám trực tiếp đối phó Mã công tử, bằng không hậu quả cực kỳ nghiêm trọng, cho nên lựa chọn ngôi sao nhỏ này, hơn nữa địa điểm gặp chuyện ở nghĩa trang anh đào, cô ấy sau khi gặp chuyện, Mã công tử khẳng định sẽ tìm tới anh, sự thật cũng là như thế...”

Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ nói: “Ý tứ cô là, bọn hắn hy vọng tôi tiếp tục truy tra? Cái này đối với bọn hắn có lợi gì?”

“Lợi gì không biết, chuyện này là rất quái lạ, nhưng không có cách giải thích khác. Nếu bọn hắn thật sự muốn giết ngôi sao nhỏ này, cô ta đã sớm chết ở trên tay cổ trùng, sao có thể chỉ là nổi điên, còn chờ anh đến, hiển nhiên là vì để anh đánh chết huyết hồ quỷ, phán đoán ra là vu sư Miêu Cương đã hạ thủ.”

Diệp Thiếu Dương nghĩ qua cũng đúng, âm thầm nhíu mày nói: “Vậy thì quái lạ. Bọn họ trộm đi thi thể hai Đàm Tiểu Tuệ, vốn là chuyện rất bí ẩn, theo lý thuyết hẳn là không hy vọng tôi phát hiện mới đúng, nhưng vì sao lại phải cố ý lưu lại manh mối, để tôi đi truy tra chứ?”

“Đây khẳng định là một âm mưu.” Lão Quách cảm giác tốt hơn chút, lấy xuống ba cái hũ sứ, nhìn vào bên trong, bên trong đều là máu đặc cổ độc xanh đỏ giao nhau.

Thứ này không thể tùy tiện xử lý. Lão Quách lấy ra một bao vôi, phân biệt rắc vào trong ba cái hũ sứ, sau đó dùng linh phù, cẩn thận đựng ở trong bao, tính trở về xử lý tiếp.

Diệp Thiếu Dương cẩn thận nhớ lại sự tình, nói: “Còn có một điểm đáng ngờ: mục đích đám người này trộm đi hai Đàm Tiểu Tuệ, trước không nói, cái này hoàn toàn không đoán được, chỉ nói bọn họ ở trong quan tài giấu cổ trong cổ, tự nhiên là muốn đối phó tôi.

Cổ độc tà ác như vậy, nếu tôi trúng, không có ai dùng Thập Bát Thần Châm đem tôi bức độc, ngay cả cơ hội chống đỡ tới lúc người khác tới cứu cũng không có, phải chết không thể nghi ngờ, cho nên... Hắn là muốn khiến tôi chết. Nhưng lại vì sao phải thiết kế ngôi sao nhỏ này trúng độc, để tôi đi phát hiện manh mối, tự mâu thuẫn.”

Từ trong miệng mình nói ra, Diệp Thiếu Dương cũng cảm thấy có chút rối, nhưng lão Quách và Nhuế Lãnh Ngọc đều nghe hiểu, bắt đầu trầm ngâm.

“Có một loại khả năng!”

Mắt Nhuế Lãnh Ngọc đột nhiên sáng ngời, nhìn Diệp Thiếu Dương, nói: “Mục đích của bọn họ, là vì giết chết anh!”

Diệp Thiếu Dương nhíu mày nói: “Vậy còn an bài những tình tiết này, dẫn tôi đi điều tra tiếp?”

“Cái này không xung đột, mục đích bọn họ bố trí cổ trong cổ, là giết chết anh, nhưng cũng biết thực lực của anh, chưa chắc sẽ chết, cho nên mới định ra kế hoạch này, dẫn anh điều tra tiếp, mục đích vẫn là giết chết anh!”

Trong lòng Diệp Thiếu Dương phát lạnh, càng nghĩ càng cảm thấy có đạo lý.

Lối nghĩ của lão Quách cũng được mở ra, bổ sung nói: “Không sai, tám phần là như thế.”

Như vậy vấn đề đến rồi. “Bọn họ là ai, vì sao muốn giết tôi?” Diệp Thiếu Dương lẩm bẩm.

Lão Quách nói: “Đã có liên quan với Đàm Tiểu Tuệ, đối phương lại là vu sư, vậy quá nửa vẫn là có liên quan với thân thế của hai Đàm Tiểu Tuệ, vô cùng có khả năng là đám huyết vu sư kia gây ra, bọn họ với đệ, coi như là kẻ địch trời định rồi.”

Diệp Thiếu Dương cũng nghĩ đến một điểm này, chậm rãi gật đầu.

“Lần này không dễ xử lý, lần trước bọn họ luyện cái gì huyết cổ thi vương, bọn họ ở ngoài sáng, đệ ở trong tối, lần này trái ngược.”

Lão Quách mang theo sự quan tâm nói, “Đệ là thực lực Địa Tiên, ở giới pháp thuật nhân gian hầu như không có địch thủ gì. Chính diện đấu pháp mà nói, cho dù đối phương là bản thân đại vu tiên, đối với đệ cũng không có phần thắng gì.

Nhưng âm thầm làm việc, thì lại khác, hơn nữa đám hắc vu sư đó phi thường giả dối, vu thuật tà ác cũng đủ loại. Tiểu sư đệ, đệ phải tuyệt đối cẩn thận!”

Diệp Thiếu Dương gật đầu nói: “Cái này đệ hiểu, huống hồ bọn hắn đã ra tay đối với đệ, khẳng định đã làm sẵn chuẩn bị vạn toàn. Chuyện này... Không dễ xử lý.”

Lập tức hỏi: “Vậy tôi làm sao bây giờ?”

“Manh mối bây giờ chỉ hướng huyết vu sư, anh tự nhiên dựa theo tuyến này điều tra tiếp, đi Miêu Cương điều tra bọn hắn.”

Diệp Thiếu Dương nghe Nhuế Lãnh Ngọc nói như vậy, đột nhiên nhớ tới cái gì, nhíu mày nói:

“Đối phương đã cố ý để lại manh mối, khẳng định cũng nghĩ đến tôi sẽ đi Miêu Cương điều tra, chẳng lẽ bọn hắn chính là muốn dẫn tôi đi Miêu Cương? Nói cách khác, tôi nếu như đi, vậy chẳng khác nào bị bọn hắn dắt mũi đi.”

Nhuế Lãnh Ngọc nói: “Anh không đi lại làm sao bây giờ, trừ phi anh không muốn tìm về thi thể Đàm Tiểu Tuệ.”

Diệp Thiếu Dương lòng trầm xuống, lại nghĩ tới cảnh trong mơ kỳ quái kia, thấy Tiểu Tuệ chảy huyết lệ xin mình đi cứu cô ấy.

Có lẽ, đây là một âm mưu, nhưng nếu Tiểu Tuệ bị hoàn hồn, mình nhất định phải truy tra tiếp, đem cô ấy cứu về, cho dù là núi đao biển lửa, cũng phải xông vào một lần!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.