Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 376: Chương 376: Chương 376: Nữ nhân bệnh viện tâm thần




Đây tuy là nhà của Hồ Uy, nhưng hắn thường xuyên đêm hôm vẫn ở nhà cũ hoặc phía dưới giếng mỏ điêu khắc Kumanthong, hoặc là giúp các tiểu quỷ chuẩn bị huyết dưỡng tu luyện, cực ít về ngủ.

Tứ Bảo tắm rửa một phen, lên giường đi ngủ, kết quả chưa đợi ngủ được, Hồ Uy đã trở lại.

Tứ Bảo lăn lông lốc bò dậy, tới phòng khách, nhìn thấy Hồ Uy bụi bặm mệt mỏi, hỏi: “Ngươi nơi đó không có việc gì chứ?”

“Tất cả như thường, “ Hồ Uy nhìn hắn một cái, nói: “Ngươi có việc?”

Tứ Bảo gật gật đầu, “Ta dựa theo điều ngươi nói, giám thị phía sau màn Diệp Thiếu Dương, nhận được một tình huống... Tình huống rất quan trọng.”

Hồ Uy nhăn mày, nhìn hắn, chờ hắn nói tiếp.

Tứ Bảo dùng giọng điệu thấp thỏm lo âu nói: “Cứu binh của Diệp Thiếu Dương đến rồi!”

Hồ Uy ngẩn ra, “Thanh Vân Tử?”

“Không phải, là hai con quỷ tới từ âm phủ, ta không dám tới gần, cho nên xem không rõ, nhưng đã là cứu binh của Diệp Thiếu Dương, hẳn là rất lợi hại đi.”

Hồ Uy ngây ra một lúc, nói: “Ở nơi nào?”

“Không biết, đi biệt thự nán lại một lúc, xong rồi đi.”

Hồ Uy bắt đầu trầm ngâm, hồi lâu không nói lời nào.

Tứ Bảo quan sát vẻ mặt hắn, thử thăm dò nói: “Ta không rõ, Diệp Thiếu Dương làm sao mà ở Quỷ Vực còn có quan hệ?”

Hồ Uy nói: “Cái này có gì, Mao Sơn Thiên Sư là phán quan nhân gian, rất có quan hệ với người âm ty, không giống với hòa thượng các ngươi, các ngươi chỉ nhận Địa Tạng Bồ Tát.”

Tứ Bảo cả kinh nói: “Chẳng lẽ là đại nhân vật nào của âm ty đến đây?”

Hồ Uy lắc đầu, “Đại nhân vật âm ty, tuyệt đối sẽ không quấy nhiễu chuyện nhân gian, Diệp Thiếu Dương cũng không mời nổi, quá nửa là một số thứ của Quỷ Vực, có Bạch công tử, không đủ gây sợ hãi.”

Tứ Bảo nói: “Ta vẫn có chút lo lắng...”

Hồ Uy cười vỗ vỗ bờ vai hắn, “Yên tâm đi, Bạch công tử một khi nguyên thần quy vị, mặc kệ hắn mời đến cứu binh nào, cũng không có tác dụng.”

“Vậy ta yên tâm rồi.” Tứ Bảo hướng hắn cười cười, “Rất yên tâm.”

Sáng sớm hôm sau, Diệp Thiếu Dương ở trên giường khách sạn, bị Tạ Vũ Tình gọi điện thoại đánh thức, dùng thanh âm kích động nói cho hắn, điều tra đối với bệnh viện tâm thần Thanh Sơn có tiến triển to lớn, bảo hắn lập tức đi gặp mặt.

Diệp Thiếu Dương lăn lông lốc bò dậy, hỏi: “Ở chỗ nào?”

“Tiệm bánh bao thịt cỡ lớn.”

Diệp Thiếu Dương nhất thời chưa phản ứng lại, “Có quan hệ với tiệm bánh bao?”

Tạ Vũ Tình bật cười, “Cái gì, nhân viên bệnh viện tâm thần cũng còn chưa đi làm, chúng ta ăn bánh bao trước, sau đó mới đi.”

Nghe được ăn bánh bao thịt cỡ lớn, nước miếng Diệp Thiếu Dương cũng sắp chảy xuống, dùng mười phút thời gian mặc quần áo và rửa mặt, lái xe tới tiệm bánh bao thịt cỡ lớn, ở trong ô nhỏ góc trong cùng của tiệm ăn tìm được Tạ Vũ Tình, nhìn thấy trong miệng cô đang ngậm một cái bánh bao thịt cỡ lớn, trong lồng hấp trước mặt còn đặt hai cái.

Diệp Thiếu Dương ngồi xuống ở đối diện cô, đưa tay muốn đi lấy một cái ăn, bị Tạ Vũ Tình dùng đũa gõ vào tay một phát, nói: “Đã đặt cho cậu, chút nữa đưa lên.”

“Vậy tôi ăn bánh bao của chị trước có sao.” Lời vừa ra khỏi miệng, Diệp Thiếu Dương không hiểu sao cảm thấy câu này của mình có chút không được tự nhiên?

Cũng may Tạ Vũ Tình coi như thuần khiết, chưa nghe ra nghĩa khác, nói: “Đương nhiên không được, chị thích một hơi ăn phải no, của cậu cần một lát nữa mới đưa lên, chị không chờ được”, Nói xong miệng nuốt xuống, lại từ trong lồng hấp lấy ra một cái, cắn một miếng to, nhét đầy miệng, ăn tới miệng đầy mỡ.

“Đù...” Diệp Thiếu Dương xem mà trợn mắt há hốc mồm.

Đợi bánh bao của mình được đưa lên, Diệp Thiếu Dương cũng ăn ngon lành bốn cái, uống một bát trà dầu, phi thường thỏa mãn theo Tạ Vũ Tình cùng nhau rời khỏi, ngồi lên xe cảnh sát của cô, lái đi bệnh viện tâm thần Thanh Sơn.

Tạ Vũ Tình đem một phần hồ sơ giao cho Diệp Thiếu Dương, để hắn xem trước.

Diệp Thiếu Dương xem trước ảnh chụp bên trên, tuy chỉ là ảnh đen trắng, nhưng vẫn có thể thấy được là một cô gái mi thanh mục tú, nhìn qua hơn hai mươi tuổi, mắt rất to, rất có cảm giác trí tuệ.

“Nữ nhân này mệnh không tốt.” Diệp Thiếu Dương nói, “Tuy rất xinh đẹp, nhưng trên gò má không có thịt, khoảng cách giữa đôi mắt có chút lớn, nhìn qua chính là loại tính cách khá yếu đuối, dễ dàng bị người ta chi phối.”

Tạ Vũ Tình cả kinh nói: “Cậu còn biết xem tướng, mau giúp chị xem một chút.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Nói chính sự, cô gái này làm sao vậy?”

Tạ Vũ Tình nói: “Cậu xem hồ sơ trước.”

“Không xem, nhiều chữ như vậy, đọc mệt, dù sao chị cái gì cũng biết, trực tiếp nói cho tôi đi.”

Tạ Vũ Tình nhún nhún vai, “Nói đại khái đi, cô gái này, là bệnh tâm thần...”

Nói nhảm, người thường ai vào bệnh viện tâm thần? Diệp Thiếu Dương nghĩ, nhưng chưa ngắt lời cô.

“Chị ngay từ đầu điều tra, đã nghe cậu, xuất phát từ đứa nhỏ, sau đó sàng chọn một phen, tìm được mấy đối tượng đáng ngờ, sau đó...”

Diệp Thiếu Dương thật sự nhịn không được ngắt lời cô, “Chị có phải quen báo cáo công tác với lãnh đạo hay không, tôi không thích nghe quá trình, chị trực tiếp nói cho tôi biết kết quả, cô gái này là làm gì, chuyện rốt cuộc là thế nào?”

“Chị nói chuyện quen tuần tự từng bước mà.” Tạ Vũ Tình lườm hắn, nhưng vẫn nghe hắn, nói thẳng kết quả: “Cô gái này tên Lý Thu Nga, người Thạch Thành, trong nhà có một người bà nội, năm nay hai mươi lăm tuổi, tốt nghiệp đại học, ba năm trước bị đưa đến bệnh viện tâm thần Thanh Sơn...”

Diệp Thiếu Dương lại hỏi: “Vì sao bị đưa đến bệnh viện tâm thần?”

Tạ Vũ Tình khó chịu nói: “Cậu xem cậu, bảo tôi nói thẳng kết quả, hiện tại lại hỏi quá trình!”

Diệp Thiếu Dương cạn lời, “Tôi không phải hỏi quá trình, tôi là hỏi nguyên nhân, được rồi chị tùy tiện nói, tôi không ngắt lời nữa.”

Tạ Vũ Tình lúc này mới bắt đầu nói từ đầu:

“Lý Thu Nga học đại học là Trung y, sau khi tốt nghiệp, đến khoa phụ sản của bệnh viện làm việc, về sau không biết như thế nào mắc bệnh tâm thần, còn có khuynh hướng bạo lực, ba năm trước, cô ấy bởi vì ăn cắp thi thể trẻ con ở bệnh viện bị cảnh sát điều tra, lúc ấy thần chí cô ấy đã không rõ, có chứng cớ cho thấy cô ấy ít nhất trộm ba thi thể trẻ sơ sinh, sau đó... Tách rời.

Nhưng tìm được những phần còn lại đó, vị trí khác nhau của đầu đều thiếu một miếng da, cảnh sát lúc ấy hoài nghi cô ấy trộm không chỉ ba thi thể trẻ sơ sinh. Nhưng cô ấy lúc đó bị giám định ra có bệnh tâm thần, căn bản không thể điều tra, về sau bị cưỡng chế đưa đến bệnh viện tâm thần Thanh Sơn tiếp nhận trị liệu.

Những tin tức này đều là chị từ trong tư liệu tìm ra. Chị sau khi khóa mục tiêu cô ấy, đi điều tra một phen, được hai manh mối mấu chốt, thứ nhất, cô ấy sau khi vào bệnh viện tâm thần, bởi vì có khuynh hướng bạo lực, đã bị cách ly, sau đó chị nghe được, có một đoạn thời gian, cô ấy mỗi ngày đều đang may đồ, một tấm màu trắng, không giống như là quần áo...”

Nói đến đây, cô nhíu mày, dùng ánh mắt cảm thấy ghê tởm nhìn Diệp Thiếu Dương một cái.

“Chị hoài nghi, cô ta đang may da người?” Diệp Thiếu Dương thay cô nói ra.

Tạ Vũ Tình gật gật đầu, nói: “Cậu từng nói với chị, linh thân của Liệt Đầu quỷ kia, là dùng mười tấm da người khâu lại với nhau, Lý Thu Nga còn từng lột da từ trên thai nhi bị vứt bỏ, cho nên...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.