Dưới lòng đất, trong hang núi, Diệp Thiếu Dương đã nói sơ qua ý đồ đến của mình. Lý Thu Nga nghe xong, nước mắt chảy xuống. “Ta cho rằng, Hồ Uy pháp lực thông thiên, không ai có thể đem ta cứu ra, ta sẽ vĩnh viễn bị nhốt ở chỗ này...”
Tạ Vũ Tình rất đồng tình tình huống của cô, lại muốn càng nhiều chứng cứ hơn nữa, mở ra di động ghi âm, nói: “Chị Thu Nga, nói chút về chuyện của chị đi, sẽ có giúp đỡ đối với chúng tôi bắt Hồ Uy.”
“Hồ Uy à...” Lý Thu Nga ngẩng đầu, nhìn xa xa, trong ánh mắt chảy ra vô tận đau đớn. “Hắn, từng là ông chủ của tôi, cũng là bạn trai của tôi... Tình huống mến nhau tôi không nói, tóm lại tôi ngoan ngoãn phục tùng đối với hắn, về sau, hắn đưa tôi đi phụ sản bệnh viện làm y tá, trộm thi thể trẻ con cho hắn, khi đó tôi mới biết được hắn là pháp sư...”
Toàn thân Tạ Vũ Tình run lên, “Là cô tự nguyện làm như vậy?”
Lý Thu Nga gật gật đầu, “Đúng vậy, tôi là tự nguyện, ngay từ đầu hắn nói cho tôi biết, hắn cần thi thể trẻ con, là đi làm việc chính nghĩa, tôi đã tin, chờ về sau tôi phát hiện không thích hợp, đã muộn rồi... Tôi đã hoàn toàn không tách rời được hắn, tôi nguyện ý vì hắn làm mọi việc, chỉ cần hắn vui vẻ, cho dù giết người cũng được.”
Tạ Vũ Tình thở ra một hơi dài, “Khó có thể tưởng tượng.”
Lý Thu Nga nhìn cô, cười cười, “Cô nương, cô chưa từng điên cuồng yêu một người nam nhân, bằng không cô sẽ biết, loại cảm giác đó, cam tâm tình nguyện sa đọa...”
Tạ Vũ Tình theo bản năng lặng lẽ liếc Diệp Thiếu Dương một cái, thầm nghĩ, có thể sao?
“Hắn trước chuyện đã đoán trước được việc tôi trộm xác thể có khả năng bị phát hiện, cho tôi một miếng thuốc, giấu ở trong áo của tôi, kết quả tôi thật sự bị phát hiện, ở lúc thẩm vấn, tôi nuốt vào miếng thuốc đó, về sau, tôi liền trở nên thần chí không rõ, cuối cùng bị nhận định là bệnh tâm thần, bị đưa đến nơi đây.”
Lý Thu Nga thở dài, “Về sau hắn thuê thầy thuốc họ Vương, đem tôi đưa vào ký túc xá riêng, lúc đó, tôi đã mang thai, hắn đưa tới cho tôi mười khối da người, chính là từ bộ vị khác nhau trên đầu xác trẻ con tôi trước đó trộm được lột xuống, bảo tôi dựa theo khuôn mẫu đầu một con người may...”
Diệp Thiếu Dương nghe đến đó, đột nhiên toàn thân run lên, lớn tiếng kêu, “Đợi một chút, cô vừa nói, cô đã mang thai, là Liệt Đầu quỷ à, nó là... Con của Hồ Uy?”
Lý Thu Nga gật gật đầu.
Diệp Thiếu Dương hít ngược một hơi, cùng Tạ Vũ Tình nhìn nhau một cái, trong lòng đều chấn động không thôi.
Lý Thu Nga buồn bã cười nói: “Rất khó tưởng tượng phải không, Hồ Uy thế mà lại xuống tay với con mình, nếu tôi nói kỹ đã xảy ra cái gì, cậu sẽ càng thêm không dám tin tưởng, lúc tôi mang thai sắp sinh, bị đưa tới nơi này, Hồ Uy giúp tôi lâm bồn, sau khi sinh ra đứa nhỏ, hắn thế mà lại... Ha ha...”
Nói đến đây, cô đột nhiên điên cuồng cười lên, nước mắt tuôn trào ra, lâm vào sự điên cuồng, “Hắn thế mà… giết con chúng ta, sau đó lột da trên đầu nó, dùng da người tôi tự tay may, trùm ở bên trên, ha ha...”
Tạ Vũ Tình tưởng tượng một phen hình ảnh đó, trong lòng nổi lên một sự kinh sợ và ghê tởm, dồn dập thở dốc.
Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, nói: “Đến lúc này, cô còn không hận hắn?”
“Đó là con tôi mà, tôi làm sao không hận!” Lý Thu Nga bùng lên, hai con mắt biến thành đỏ như máu, Diệp Thiếu Dương cảm giác được từng luồng oán khí dày đặc từ trên người cô phát ra.
“Tôi nào biết, tôi may da người, là dùng ở chỗ này! Tên cặn bã, súc sinh đó! Thế mà lại làm chuyện như vậy đối với con mình! Tôi hận không thể giết hắn, tôi hận không thể ăn sống thịt hắn!”
Lý Thu Nga la to, phát tiết một hồi, ngã vào ở trên ngọc thạch, thất thanh khóc rống lên.
Diệp Thiếu Dương có thể lý giải biểu hiện của cô, mấy năm qua, chưa có một người ngoài tiến đến, nghe cô kể rõ tình huống bi thương của bản thân, hôm nay cuối cùng tìm được cửa phát tiết, nhưng oán khí trong cơ thể cô một khi bùng nổ lên, chỉ sợ sẽ lập tức biến thành quỷ sát, vì thế từ trong đai lưng lấy ra một khối Long Tiên Hương, hấp thu oán khí phụ cận, để tránh tụ lại quá nhiều.
“Nếu không phải tận tai nghe được, tôi thật không ngờ, trên đời còn có kẻ không có nhân tính như vậy...” Tạ Vũ Tình lẩm bẩm.
Diệp Thiếu Dương tự hỏi lời Lý Thu Nga nói, thì ra da người trên cái đầu của Liệt Đầu, là dùng tóc mẫu thân để —— Lý Thu Nga may, đây đại khái cũng là một bộ phận của tà thuật, về phần nguyên nhân, Diệp Thiếu Dương không muốn đi tìm tòi nghiên cứu, tà thuật tàn nhẫn cùng khủng bố như thế, ngay cả hắn cũng chưa từng muốn biết nhiều về chi tiết, bằng không thật sự sẽ gặp ác mộng.
Lý Thu Nga khóc một hồi lâu, cuối cùng tỉnh táo lại một chút, nói tiếp: “Hắn đem mười tấm da người đó trùm ở trên cái đầu Tiểu Tiểu, sau đó đựng ở trong một cái vò đựng đầy nước thuốc...”
Diệp Thiếu Dương nhịn không được xen vào một câu: “Tiểu Tiểu?”
“Đây là cái tên lúc tôi mang thai đặt cho nó.” Thanh âm Lý Thu Nga buồn bã, “Đáng tiếc, nó dù một ngày cũng chưa dùng tới cái tên này. Lúc nó tự đẩy nắp vò đi ra, đã, đã là bộ dạng hiện tại... Hồ Uy giết chết tôi, ép tôi ở đây nuôi Tiểu Tiểu...”
Diệp Thiếu Dương cả kinh, “Nuôi như thế nào?”
“Hắn mỗi tháng mang cho tôi một loại nước thuốc, bảo tôi uống vào, liền có sữa...”
Sữa quỷ... Trong lòng Diệp Thiếu Dương kinh hãi, quỷ mẫu sinh sữa, nuôi nấng tiểu quỷ, cái này không sai biệt lắm là cực hạn trong tà thuật dân gian, không ngờ trong Mao Sơn bắc tông, vậy mà có pháp thuật làm người ta khinh thường như vậy, quả thực làm bẩn hai chữ Mao Sơn!
Liệt Đầu uống sữa quỷ, ăn Quỷ Hấp Trùng, trách không được ngắn ngủn hai năm, tu vi đã mạnh đến nước này, nhưng cũng may mắn chỉ có hai năm, nếu để nó tu luyện thêm vài năm, hậu quả quả thực thiết nghĩ không chịu nổi...
Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn cô, “Cô có biết, cô hiện tại đã là một khối quỷ thi hay không?”
Lý Thu Nga gật gật đầu, “Tôi biết, Tôi hiện tại cũng là quái vật không ra người không ra quỷ.”
Diệp Thiếu Dương thở dài, trong lòng nghĩ, mặt sắc cô so với người sống còn hồng nhuận hơn, nhắm chừng cũng là tác dụng loại dược vật kia Hồ Uy cho cô ăn, để thân thể cô bảo trì một loại sức sống biến thái, như vậy mới có thể không ngừng sinh sữa.
Tạ Vũ Tình xen vào một câu: “Cô đã hận Hồ Uy thấu xương, vì sao còn phải phối hợp hắn làm như vậy?”
Lý Thu Nga cười lạnh một tiếng: “Chạy? Tôi chạy như thế nào? Ở trên giường ngọc, phía dưới thân thể tôi có một phù ấn khắc lên, tôi ngay cả đứng dậy cũng không làm được, bằng không sao có thể mặc cho hắn bài bố, tôi cho dù không phải đối thủ của hắn, cắn cũng muốn cắn của hắn một miếng thịt!”
Tạ Vũ Tình nhìn Diệp Thiếu Dương một cái, nói: “Cậu mau giúp cô ấy chút.”
Diệp Thiếu Dương hướng Lý Thu Nga đi qua, trước cúi người nhìn nhìn giường ngọc dưới thân cô, đưa tay sờ, xác định thứ này là Thông Linh Huyền Ngọc đến từ Quỷ Vực, bố trí ở trên suối nước, là dùng để hấp thu địa khí Tử Mẫu Đồng Tâm Huyệt, lại thông qua lực lượng phù ấn, đem khí tức dẫn vào trong cơ thể Lý Thu Nga, sinh thành một loại năng lượng tà ác, lại thông qua sữa, truyền cho Liệt Đầu quỷ...