Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 406: Chương 406: Chương 406: Nhân gian pháp sư đại ngôn




Hồ Uy bước nhanh tới mặt trái Dung Quỷ Trụ, nhìn thấy Trương Tiểu Nhị như gảy dây đàn, gạt sợi tơ đỏ nối liền cái bệ Dung Quỷ Trụ và gương đồng phía trước, miệng còn nói, “Co dãn không tệ nha, chơi vui quá.”

Tiểu thư điên nổi tiếng này, thế mà đem cái này coi là dây đàn, Hồ Uy tương đối cạn lời, vội vàng khuyên nhủ: “Trương tiểu thư, cái này không thể nghịch.”

Đi lên nhìn qua, nhất thời trợn tròn mắt: chín sợi tơ đỏ, đã bị đứt hai sợi.

Tơ đỏ chính là chỉ bông đỏ bình thường, không có gia cố thi thố, lại kéo căng như vậy, hiển nhiên là bị Trương Tiểu Nhị không cẩn thận gảy đứt.

Hắn nào biết, đây là Diệp Thiếu Dương nhìn thấy hắn chuyên tâm mân mê tiểu quỷ, mình lại ở bên cạnh Dung Quỷ Trụ, vì thế linh cơ khẽ động, dẫn Trương Tiểu Nhị vòng tới mặt trái, trình diễn một màn này.

“Cửu cung thất thủ, trận pháp bất ổn rồi.” Hồ Uy thở dài, nhưng cũng may người áo trắng nguyên thần quy vị sắp hoàn thành, trận pháp sụp đổ, cũng không có gì ảnh hưởng, nghĩ đến gọi mọi người đi ra ngoài, ánh mắt đảo qua, nhìn thấy hai sợi tơ đỏ bị gảy đứt, vừa vặn là hai cửa Sinh Tử của cửu cung.

Lập tức trong lòng khẽ động, cái gọi là “Sinh tử đối trùng, âm dương tương thông”, sinh môn và tử môn một khi mở ra, trận pháp sẽ trong thời gian ngắn nhất rót vào sinh khí bên ngoài, sau đó sụp đổ.

Hồ Uy đã cảm giác được một luồng sinh khí từ trong cổng vòm càng thêm mãnh liệt dâng trào tiến vào, quỷ khí tiết ra, trong lòng xoay chuyển ý nghĩ, ngẩng đầu nhìn Diệp Thiếu Dương, vừa muốn mở miệng, đột nhiên cảm ứng được một tia không đúng, vội xoay người, phía sau, hai bóng người một cao một thấp sóng vai đứng.

Chính là Âm Khôi tướng quân và Quỷ Quân Sư hai kẻ đó, Hồ Uy cũng chưa từng gặp chúng nó, nhất thời nhíu mày, nói: “Hai vị là...”

“Muốn vào trận pháp này của ngươi, cũng thật không dễ dàng.” Quỷ Quân Sư hừ lạnh một tiếng, “Ngươi là thủ lĩnh của bọn hắn phải không?”

“Bọn họ?” Hồ Uy sửng sốt.

“Đừng giả bộ nữa.” Quỷ Quân Sư căn bản không có tâm tình nói chuyện tào lao cùng hắn, vung Câu Hồn Tác, “Đem tiểu quỷ giao ra đây.”

Hồ Uy càng nghe càng mơ hồ, đúng lúc này, Tứ Bảo ghé lên, tới bên tai nói: “Hai kẻ này chính là trợ thủ Diệp Thiếu Dương từ Quỷ Vực mời đến, lúc trước từng bị Liệt Đầu trêu đùa, cho nên...”

Hồ Uy giật mình, trách không được Diệp Thiếu Dương hôm nay chưa tới, còn tưởng là muốn có âm mưu gì to tát, trong lòng còn đề phòng, không ngờ có trò như vậy, lập tức hướng Quỷ Quân Sư mỉm cười, nói: “Hai vị là từ đâu đến?”

Quỷ Quân Sư thản nhiên nói: “Thái Âm sơn.”

Cái gì, thế mà lại là đến từ Thái Âm sơn!

Hồ Uy ngây ra ngay tại chỗ, Diệp Thiếu Dương xuất thân Mao Sơn, sao có thể nhấc lên quan hệ với Thái Âm sơn, lập tức nói: “Hai vị, phương diện này có thể có gì hiểu lầm...”

“Sư huynh đừng nói nữa, người ta cũng đánh tới cửa rồi, đánh đi!” Tứ Bảo sợ nói thêm sẽ lộ tẩy, phi thân lao lên, một chuỗi tràng hạt nhằm Quỷ Quân Sư đánh tới.

Quỷ Quân Sư cũng không nói nhiều, lấy Sinh Sát Lệnh phản kích, sau mấy chiêu, lập tức chiếm thượng phong. Tứ Bảo lui bước, vòng đến phía sau Hồ Uy, năn nỉ nói: “Sư huynh ngươi cũng phải lên chứ!”

Hồ Uy còn muốn mở miệng hỏi, Sinh Sát Lệnh trong tay Quỷ Quân Sư đã đánh tới, bất đắc dĩ, đành phải bắt cái pháp quyết, nghênh đón, bắt đầu triền đấu với nó.

“A a, tên béo lùn này dùng là Phán Quan Lệnh!” Trương Tiểu Nhị quên tất cả, hưng phấn kêu lên, “Đây chính là võ công tuyệt kỹ thất truyền mấy trăm năm đó! Ta muốn đi tỷ thí một chút!”

Nói xong muốn xông lên, bị Diệp Thiếu Dương giữ chặt, “Thành thật chút, người ta một cái pháp thuật đã giết được ngươi rồi, đợi tới lúc ngươi biểu hiện, nghỉ ngơi dưỡng sức, chờ đợi bùng nổ!”

Nói xong, bản thân lại xông lên, trong miệng hô: “Hồ sư huynh ta cũng đến giúp ngươi.” Vốn định nương cơ hội giúp hắn, tìm cơ hội xuống tay, kết quả Hồ Uy nhìn quét hắn một cái, lạnh lùng nói: “Là ngươi thả chúng nó vào, ngươi là đồng lõa của Diệp Thiếu Dương!”

Diệp Thiếu Dương ngẩn ra, đầu óc thằng cha này xoay chuyển thật đúng là nhanh, nhưng hắn vẫn đem mình nghĩ quá đơn giản rồi, lập tức cố ý làm ra vẻ mặt vô tội, buông hai tay tới gần. “Sư huynh ngươi hiểu lầm rồi, ta sao có thể là phản đồ chứ.”

Hồ Uy còn muốn nói gì, Câu Hồn Tác trong tay Quỷ Quân Sư mang theo một lực lượng khủng bố không thuộc về nhân gian quét ngang tới, Hồ Uy đành phải tiếp chiêu, hai tay kết ấn, đem một tờ linh phù đánh ra, dán ở đoạn đầu Câu Hồn Tác, “Ầm!” một tiếng nổ tung, đem Câu Hồn Tác đánh bật về, bản thân cũng bị đánh bay ra ngoài.

Đối thủ quá mạnh, Hồ Uy ý thức được không phải đối thủ, xoay người hướng về cuối trận pháp chạy đi, Tứ Bảo vội vàng đuổi theo.

Quỷ Quân Sư nhìn quét đám người Diệp Thiếu Dương một cái, lấy chỉ số thông minh của nó, căn bản không biết mình đã trúng kế, Diệp Thiếu Dương vội vàng chắp tay nói: “Sai gia, mục tiêu cả chúng ta cũng là đối phó hắn, hắc hắc, xem như cùng đường.”

“Ai cùng đường với các ngươi, cút ngay!” Quỷ Quân Sư ngoài miệng nói như vậy, căn bản là khinh thường nhiều lời với bọn họ, hướng Âm Khôi tướng quân nhìn thoáng qua, gật gật đầu, cùng nhau đuổi theo.

“Chúng ta cũng lên, để ý chút.” Diệp Thiếu Dương nói xong, mang theo Mã Thừa và Trương Tiểu Nhị cẩn thận theo sau, một hơi tới bên cạnh giếng nước, lúc này mới thấy ở phía trên giếng nước bao phủ một mảng khí trắng tạo thành vòng xoáy như tinh vân, không ngừng xoay tròn, càng đến sâu bên trong, khí trắng càng dày đặc, mơ hồ có bóng dáng một nửa người đứng ở bên trong, dang đôi tay, theo khí trắng cùng nhau xoay tròn.

Từng luồng âm khí từ bốn phương tám hướng tuôn trào mà đến, bị năng lượng trên thân người màu trắng chuyển biến thành khí trắng, càng lúc càng đậm...

Người áo trắng! Năng lượng trên thân nó, chẳng lẽ chính là hỗn độn chi lực trong truyền thuyết?

Âm Khôi tướng quân đứng bên cạnh, như có chút đăm chiêu nhìn bóng dáng người áo trắng, bên cạnh, Hồ Uy và Tứ Bảo cùng nhau đối kháng Quỷ Quân Sư tiến công, Tứ Bảo nhìn qua thế công rất mãnh liệt, nhưng chỉ có Diệp Thiếu Dương nhìn ra, hắn căn bản chưa bỏ sức gì.

Quỷ Quân Sư cũng không đem hắn để vào mắt, đối tượng chủ công là Hồ Uy, Câu Hồn Tác và Sinh Sát Lệnh cùng lên, đánh cho hắn không thể chống đỡ được, thỉnh thoảng trúng chiêu, chốc lát thời gian đã phun ra mấy ngụm máu.

Hồ Uy ngay từ đầu còn luôn muốn tìm cơ hội giải thích, nhưng Quỷ Quân Sư này mãnh liệt bá đạo, một câu nói nhảm cũng không có, chỉ có đánh.

Sau mấy lần bị đả thương, trong lòng Hồ Uy cũng cháy lên một ngọn nghiệp hỏa vô minh, con bà nó, đã nghiện phải không, nương cơ hội đón đỡ, lui đến bên tường, hừ lạnh một tiếng nói: “Tượng đất cũng có ba phần thổ tính, các hạ đừng có khinh người quá đáng!”

Quỷ Quân Sư ngông cuồng cười phá lên, “Pháp sư nhân gian, muốn giết thì giết, không cần nói nhảm nhiều như vậy.”

Hồ Uy nổi giận, nói: “Các hạ cuồng vọng quá độ rồi đó, ta hôm nay cho ngươi xem một chút thực lực của pháp sư nhân gian!”

Diệp Thiếu Dương lập tức hưng phấn kêu to lên: “Hồ sư huynh uy vũ, đại biểu pháp sư nhân gian, xử nó! Đánh bại nó!”

Hồ Uy khẽ hừ một tiếng, trong nháy mắt này, hắn quả thật đã tìm được một chút cảm giác phát ngôn thay pháp sư nhân gian, không chút do dự bày ra tư thế thỉnh thần, bắt đầu thỉnh Tà Thần nhập vào...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.