Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 522: Chương 522: Chương 522: Độc kế của quỷ mẫu




Tiểu Mã và Diệp Tiểu Manh nghe thấy hắn gọi như vậy, lập tức đốt ngọn nến lên, bắt đầu đốt tiền giấy.

Linh phù tiến vào trong trận, một hơi thở phun ra, toàn bộ tơ hồng đều run rẩy một cái. Sau đó từng luồng âm khí từ dưới chân những người giấy kia dâng lên, trong gió âm gào thét, từng con người giấy sống lại, toàn thân tản ra âm khí bức người, loạng choạng đi về phía trước.

Sau vài bước, chân thân người giấy biến mất, biến thành những bóng người cao lớn mặc giáp trụ, phía dưới mũ giáp lại là một bộ xương khô, trong hốc mắt lóe ra hai luồng lửa xanh lục, trong tay kẻ nào cũng cầm quỷ kiếm, ở dưới linh lực trận pháp khống chế hướng phía khe núi chạy đi.

Đám âm binh lúc đi qua bên cạnh Diệp Thiếu Dương, thân thể Diệp Thiếu Dương loạng choạng, ‘Phốc!’ phun ra một ngụm máu.

Triệu hồi âm binh, tuy là pháp thuật chuyên thuộc Thiên Sư, nhưng cần hao phí pháp lực cực lớn, pháp sư bình thường căn bản không chống đỡ nổi.

Đám người Quỷ Vương cùng quỷ tốt dưới trướng chúng vừa thấy âm binh đánh tới, đứa nào cũng chấn động không chịu nổi, nhưng đối phương đã vào khe núi, cũng không thể đứng ngây ra nhìn, ở dưới nghiêm lệnh của Quỷ Vương ùa lên đánh.

Một bên là âm binh, một bên là quỷ tốt đều bộc lộ thần thông, bùng nổ chém giết, chỉ một thoáng máu quỷ tung tóe, đánh đặc biệt thảm thiết, sức chiến đấu của âm binh mạnh hơn so với đám quỷ tốt, theo quỷ tốt bị giết, Quỷ Vương và tiếp dẫn tiên nữ một đám thủ lãnh cũng chỉ đành tự mình ra trận, không rảnh để ý tới Diệp Thiếu Dương.

Diệp Thiếu Dương thở phào một cái, hiện tại không có thời gian nhìn hai đám quỷ chiến đấu, bởi vì... Kim Đồng Ngọc Nữ còn chưa xuất hiện, bọn hắn một khi xuất hiện, lũ âm binh kia nhiều nhất cũng chỉ có thể ngăn cản một lúc, mình phải nắm chặt thời gian, vì thế lấy Câu Hồn Tác mở đường, lại lần nữa lao vào khe núi, chạy một lúc, đem thím ba thả ra, hỏi cô chỗ ở của Vương lão tứ.

Thím ba quay đầu nhìn trường hợp chiến đấu thảm thiết kia, sợ tới mức nói không ra lời. Diệp Thiếu Dương thúc giục mãi, mới dẫn theo hắn đi, đi qua trước cửa một loạt phòng xá, Diệp Thiếu Dương liếc qua, mỗi nhà đều là cửa nhà khép hờ, có người ở phía sau vụng trộm quan sát, nhưng không ai dám đi ra.

“Chính là một nhà này.” Thím ba chỉ vào một cánh cửa nói. “Vương lão tứ và lão bà hắn ở cùng nhau.”

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, dùng linh phù đem thím ba thu trước, đi lên phía trước, vốn tưởng trên cái cửa này cũng có cấm chế, cần pháp thuật mới có thể mở ra, kết quả nhẹ nhàng đẩy đã mở.

Một nữ quỷ nhìn qua bốn mươi mấy tuổi ngồi ở trên giường, tay cầm một chiếc khăn tay, đang lau nước mắt, ngẩng đầu nhìn thấy Diệp Thiếu Dương, ngây ra một phen, “Là ngươi!” Vội vàng đứng dậy, lui đến góc tường, cả kinh nói: “Ngươi, ngươi muốn làm gì!”

Diệp Thiếu Dương nhìn quanh phòng ốc, chỉ có một mình nữ quỷ này, liền hỏi: “Cái gì cũng không làm, đến tìm Vương lão tứ, hắn ở đâu?”

Nữ quỷ sửng sốt, “Ngươi... Tìm lão Tứ?”

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu.

Nữ quỷ méo mồm, quỷ lệ từ trong mắt rơi xuống, thấp giọng nỉ non: “Hắn chết rồi...”

Diệp Thiếu Dương ngây ra tại chỗ, Vương lão tứ là quỷ, lại đã chết?

“Chuyện khi nào?”

“Chính là vừa rồi, bị người ta giết rồi.”

Diệp Thiếu Dương lại ngẩn ra, nói: “Ai giết?”

“Không biết, ta chỉ nhìn thấy một đạo hắc quang tiến vào, cái gì cũng không thấy rõ, lão Tứ chết rồi, hồn phi phách tán.” Nữ quỷ hai tay ôm mặt khóc lên, “Đáng thương chồng ta mới làm Quỷ Tiên mười năm, đã rơi vào cảnh này, một mình ta về sau làm sao bây giờ, hu hu...”

Diệp Thiếu Dương an ủi vài câu, nói: “Lão Tứ trước đó có phải từng nhặt được một miếng vảy hay không, còn không?”

Nữ quỷ giật mình nhìn hắn, nói: “Quả nhiên là vì vật đó!” Ngừng một chút nói: “Cái vảy kỳ quái đó có thể tăng tu vi, lão Tứ luôn mang ở trên người, sau khi hắn bị giết, vảy từ trên người rớt xuống, một bàn tay từ ngoài cửa thò vào, đoạt đi rồi.”

Thế mà... Có người nhanh chân đến trước! Diệp Thiếu Dương ngoài kinh ngạc, thở dài trong lòng, mình muộn một bước.

Nữ quỷ đột nhiên nói: “Diệp Thiếu Dương, ngươi có thể giúp lão Tứ báo thù hay không?”

“Cái gì?” Diệp Thiếu Dương ngẩn ra.

“Ngươi nếu đáp ứng ta giúp hắn báo thù, ta nói cho ngươi một chuyện ngẫu nhiên nghe được về ngươi...”

Trong lòng Diệp Thiếu Dương khẽ động, “Không có vấn đề, ngươi nói đi.”

Nữ quỷ hạ giọng, nói: “Ta lúc trước đi dưới tiên sơn xuất công, nghe thấy mấy tiếp dẫn tiên nữ nghị luận, nói đêm nay phải đề cao phòng vệ, bởi vì Kim Đồng Ngọc Nữ hôm nay không có mặt, đi địa phủ tìm người thân của ngươi...”

Cả người Diệp Thiếu Dương run lên, tóm chặt cổ tay cô ta, giọng run run nói: “Tìm người thân của ta?”

Nữ quỷ gật gật đầu, “Nghe nói là muốn đem bọn họ vời lên, dùng để uy hiếp ngươi... Ta chỉ nghe được có thế, ngươi nhanh đi địa phủ cứu người thân của ngươi đi, nhớ kỹ ngươi đáp ứng ta, phải giúp lão Tứ báo thù.”

Diệp Thiếu Dương nhất thời cảm thấy thở gấp hẳn lên, đáng hận quỷ mẫu này, vì đối phó mình, thế mà nghĩ ra biện pháp ác độc như vậy!

Lập tức thẫn thở đi ra ngoài, đến cửa, đột nhiên nghĩ đến cái gì, quay đầu, nói với nữ quỷ: “Ngươi nói cho ta biết chuyện này, không sợ bọn họ trả thù ngươi?”

Nữ quỷ thở dài, lặng lẽ nói: “Lão Tứ đã chết, ta mới biết được cái gì là quan trọng nhất, nếu không thể ở cùng với người mình thích, làm Quỷ Tiên lại có có ý tứ gì?”

Lời của cô đã sinh ra một loại xúc động đối với Diệp Thiếu Dương, chậm rãi gật đầu, nói: “Ngươi có tuệ căn, đi theo ta đi.”

Bàn tay khẽ động, đem nữ quỷ cũng thu vào linh phù, xoay người ra khỏi cửa, hướng phía khe núi nhìn thoáng qua, chiến đấu còn đang tiếp tục, một mảng đông nghìn nghịt, cũng không biết tình hình chiến đấu thế nào.

Diệp Thiếu Dương rút ra Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, lao tới trước mặt, lớn tiếng hướng bên ngoài khe núi hô: “Đoạn giấy, thu binh!”

Tiểu Mã và Diệp Tiểu Manh vẫn luôn hoá vàng mã, nghe thấy lời này, lập tức dừng tay, ở lúc một tờ giấy cuối cùng đốt xong, Diệp Thiếu Dương vái hướng bốn phương, nói với đám âm binh kia: “Đa tạ các vị, xin cầm tiền lên đường.”

Giữa sân, người giấy số lượng còn lại không nhiều lắm lập tức ngã xuống đất, từng đạo âm hồn bay về phía ngoài khe núi, xếp đội tới bên cạnh hai người Tiểu Mã, hít một hơi tro giấy, bóng người liền chui vào trong lòng đất, biến mất vô tung.

Diệp Thiếu Dương cúi đầu nhìn, trên đất một vũng máu quỷ, còn có mảnh người giấy bị giết chết, cùng một số sơn tinh thụ quái sau khi tử vong lưu lại chân thân sỏi đá cùng rễ cây, ngẩng đầu, đối mặt các quỷ tốt cùng Quỷ Vương phán quan chưa chết kia, không nói hai lời, nhấc Long Tuyền Kiếm chém tới.

Lòng hắn nghĩ tới chuyện nữ quỷ nói với mình, muốn nhanh chóng trở về, để làm phép đi âm ty, bởi vậy mới tiễn bước các âm binh kia, muốn tự mình động thủ nhanh chóng giết địch, ra tay căn bản không để lối thoát.

Tiểu Mã và Diệp Tiểu Manh từ cửa khe nhìn lại, chỉ thấy các luồng ánh sáng màu tím lóe ra, làm người ta hoa cả mắt, tiếng kêu thảm thiết thay nhau nổi lên, chỉ chốc lát, tất cả an tĩnh lại, thấy Diệp Thiếu Dương thu hồi Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, đi tới từng bước, trên thân tràn đầy máu quỷ xanh xanh đỏ đỏ.

Diệp Thiếu Dương thở hồng hộc đi đến trước mặt bọn họ, gọi bọn họ cùng nhau thu thập pháp khí bày trận dùng, vội vã nói: “Mau trở về, còn có việc gấp cần làm.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.