Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 539: Chương 539: Chương 539: Âm ty chư thần phổ




Tiêu Dật Vân cũng đứng dậy, dẫn bọn họ đi vào rừng trúc, tới bên một cái giếng nước, nước giếng tràn đầy, không ngừng quay cuồng sủi bọt, khí trắng hôi hổi, giống như nước đun sôi.

Tiêu Dật Vân vỗ vỗ bả vai Diệp Thiếu Dương, “Một thời gian nữa ta đi tìm ngươi, đúng rồi, đạo sĩ đó của ngươi bao nhiêu cấp rồi (hắn cày game @@)?”

“Đã sớm không chơi nữa, vô vị.”

Tiêu Dật Vân thở dài nói: “Uổng ta đến âm phủ còn mỗi ngày nhớ thương... Đi thôi, ta sẽ chiếu cố tốt phụ thân ngươi... Còn có con ngươi!”

Hai chân Diệp Thiếu Dương mềm nhũn, thiếu chút nữa đứng không vững, ngay cả Tiêu Lang Quân cũng biết mình có con trai... Lập tức lao đầu vào trong nước giếng, nháy mắt biến mất thân hình.

Đến lượt Tiểu Mã, nhìn nước giếng “sôi”, bắt đầu chần chờ. “Nhảy xuống... Sẽ không biến thành thịt luộc chứ?”

Qua Qua nói: “Đây là ao hoá sinh, chuyên môn chuẩn bị cho chúng ta loại hồn phách hoàn dương này, ngươi đi xuống đi!” Nói xong một cước đem Tiểu Mã đá xuống, quay đầu hướng Tiêu Dật Vân cười hắc hắc.

“Tam ca, ta đi đây.”

Sắc mặt Tiêu Dật Vân lập tức có chút mất tự nhiên, quay đầu đi, lạnh lùng nói: “Đi đi!”

“Tiểu đệ ta đi, Tam ca đừng tiễn!” Qua Qua cũng chui đầu vào trong giếng.

Sau khi tiến vào giếng nước, bên người vẫn chưa cảm giác được nước tồn tại, mà là giống như đi ở trong một cái hang núi thẳng tắp, bốn phía tối đen, chỉ có chỗ cuối có một vòng ánh sáng màu trắng hình tròn, chân đạp xuống, có một loại cảm giác mềm nhũn.

Diệp Thiếu Dương đợi Tiểu Mã và Qua Qua, kết bạn đi về phía trước.

“Từ đây đi ra ngoài, chính là dương gian?” Tiểu Mã hỏi, sau khi được xác nhận, lại hỏi: “Phải đi bao lâu?”

“Thông đạo ao hoá sinh này nối liền âm dương hai giới, nhưng cũng có chút khoảng cách, cần hơn mười phút.” Diệp Thiếu Dương đáp.

Qua Qua vừa đi vừa cảm khái nói: “Nếu chưa từng nghe truyền thuyết ao hoá sinh, ta cũng không biết ao hoá sinh ở trong rừng cây nhỏ đó, giấu cũng thật kỹ.”

Đi một hồi, Tiểu Mã hỏi: “Không đúng nha Tiểu Diệp Tử, lúc trước lão Quách không phải cũng từng đi âm ty sao, giống như trực tiếp lên, không đi nơi này mà?”

“Huynh ấy là từ khe hở không gian đi vào, cũng là từ khe hở không gian đi ra ngoài, chúng ta cách gần, đương nhiên đi nơi này tiện hơn.”

Tiểu Mã “Ồ” một tiếng, đột nhiên lại nghĩ đến một sự kiện, vội hỏi: “Đúng rồi, vừa rồi tiểu bạch kiểm kia nói, hình như là trò chơi online?”

“Truyền Kỳ.” Diệp Thiếu Dương cười cười, “Hắn năm đó đi dương gian khảo sát tình huống đạo môn nhân gian, từng ở lại Mao sơn một tháng, tôi khi đó mười mấy tuổi, thích chơi Truyền Kỳ, hắn mỗi ngày bám vào trên người tôi, theo tôi cùng đi quán net, xem tôi chơi...”

Tiểu Mã kinh ngạc, cảm thấy hỗn độn. “Quỷ sai... Thế mà lại xem cậu chơi game online!”

Diệp Thiếu Dương nhún nhún vai, “Bằng không quan hệ bọn tôi sao lại tốt như vậy.” Nghĩ đến chuyện lúc trước, cảm thấy buồn bực gấp bội nói, “Cũng là tôi xui xẻo, gặp được Nhị Pháp Vương tên ngốc đó, Luân Hồi ti chịu đại đế trực tiếp quản hạt, quỷ sai bên trong đều rất trâu, ai cũng không nể mặt, đổi thành nha môn khác, nào cần đánh nhau.”

Tiểu Mã nghĩ nghĩ, nói: “Tôi nghe tiểu bạch kiểm đó nói...”

Diệp Thiếu Dương quay đầu mắng: “Cậu cứ gọi hắn tiểu bạch kiểm, tôi nói cho cậu, hắn thằng cha này tai dài, nói không chừng nghe được!”

Tiểu Mã nói: “Ặc, hắn còn có thể đuổi theo chém tôi hay sao?”

Diệp Thiếu Dương thản nhiên nói: “Hắn sẽ không tới chém cậu, nhiều nhất tìm được sổ sinh tử của cậu, cho cậu giảm mười năm dương thọ.”

Tiểu Mã đứng lại tại chỗ, ngây người một lúc lâu, nghiêm mặt nói: “Thật ra hắn rất đẹp trai, so với Lý Dịch Phong còn đẹp trai hơn, hơn nữa bình dị gần gũi, tuy mới gặp lần đầu, nhưng tôi đã lập tức sùng bái hắn.” Vừa nói vừa lấy ánh mắt nhìn quét bốn phía, sợ Tiêu Dật Vân trốn ở chỗ nào nghe.

Diệp Thiếu Dương và Qua Qua nôn mửa tại chỗ.

“Khụ khụ, nói chuyện nghiêm túc.” Tiểu Mã cũng có chút xấu hổ, vội đổi đề tài, “Hắn trước đó nói, cậu là... Đệ tử của Phong Đô đại đế?”

“Bằng không cậu cho rằng Phong Đô đại đế vì sao phải giúp tôi?” Diệp Thiếu Dương cười đắc ý, “Phong Đô đại đế, còn có một thân phận là đạo môn Bắc Cực tử vi đại đế, xem như tổ sư gia của tôi, dù thế nào cũng phải giúp đỡ tôi một chút.”

Tiểu Mã cạn lời, trách không được trừ Luân Hồi ti, Diệp Thiếu Dương ở địa phủ có thể hoành hành không kiêng kỵ, hóa ra còn có một tổ sư gia trâu bò bảo kê.

“Nhưng, vậy vì sao lúc Diệp Tiểu Thước đi xuống quấy phá, Phong Đô đại đế không ra tay?”

Diệp Thiếu Dương nói: “Cậu biết người ta là đại đế, sao có thể tùy tiện ra tay với một tiểu quỷ? Âm ty là có quy củ, các nha môn ai làm việc nấy, tuyệt không thể xen vào việc người khác, bằng không nhỡ đâu bị người ta điệu hổ ly sơn thì làm sao? Chỉ cần địa phủ không bị người ta công phá, đừng nói Phong Đô đại đế không thể ra tay, dù là thập điện Diêm vương cũng không thể tùy tiện ra tay với quỷ hồn.”

Tiểu Mã chậm rãi gật đầu, như có điều hiểu ra, đi tiếp về phía trước một đoạn, nhịn không được hỏi: “Hỏi cậu vấn đề lần trước chưa nói, âm ty rốt cuộc ai lớn nhất, Phong Đô đại đế, diêm vương gia, còn có Địa Tạng vương Bồ Tát, đều là quan hệ thế nào? Cậu xem tôi đây cũng đến âm phủ một phen rồi, kiến thức nhiều như vậy, biết nhiều hơn một chút cũng không sao, cậu cứ nói với tôi đi, bằng không tôi ngày nào cũng hỏi cậu.”

Diệp Thiếu Dương lo lắng cậu ta thật sự mỗi ngày lấy vấn đề này bám mình, hơn nữa thấy phía trước còn có một đoạn đường, đi không tôi cũng là đi, không bằng nói chuyện giải buồn, vì thế nói: “Âm phủ Phong Đô đại đế lớn nhất, phía dưới là thập điện Diêm vương, trong đó Sở Giang vương vân vân thất điện lão đại, đều là trông giữ địa ngục hoặc là trấn thủ một phương Quỷ Vực, thật sự quản lý sự việc ở trong nha môn chính là Tần Quảng Vương, Diêm La Vương, Chuyển Luân Vương, xưng là ‘Tam vương’ .

Tương đương tam vương này, chính là Thôi Phủ Quân phán quan, Thôi Phủ Quân tọa trấn Thiên tử điện, chưởng quản sổ sinh tử, cũng chẳng khác nào chưởng quản nhân gian ức vạn sinh linh sinh lão bệnh tử, quyền lực lớn nhất, quỷ hồn bình thường sau khi chết, trước cần tới chỗ hắn đưa tin, nếu thời điểm chết cùng nguyên nhân chết giống trên sổ sinh tử, thì có thể gạch bỏ, nên đầu thai thì đưa đi Luân Hồi ti, nếu có điểm đáng ngờ cần điều tra, thì viết rõ điểm đáng ngờ, đưa đi Thẩm Thận ti.

Tần Quảng Vương sẽ phái quỷ sai đến điều tra, viết ra báo cáo, sau đó đem quỷ hồn đưa đi điện Diêm Vương, do Diêm La Vương đến thẩm vấn, sau khi làm rõ án, ác quỷ căn cứ hành vi phạm tội, đưa đi địa ngục khác nhau chịu hình, thiện quỷ đưa đi Luân Hồi ti, do Chuyển Luân Vương an bài tiến vào luân hồi đạo khác nhau.

Ba ngành này, đại khái tương đương với công an kiểm soát tòa án của nhân gian, chỉ là quyền lực phân phối không quá giống với nhân gian, cậu cũng không cần biết quá rõ. Trong tam vương, Diêm La Vương quyền lực lớn nhất, chưởng quản hắc bạch vô thường, đầu trâu mặt ngựa, bởi vì phụ trách điều tra và thẩm phán, cho nên bận rộn việc công, thường xuyên phái người đến dương gian bắt nhân chứng, đi âm ty đối chứng, sau đó thả về.

Những người sống đó có kẻ sau khi tỉnh lại còn lưu lại ký ức, truyền miệng, cho nên ở nhân gian phán quan nổi tiếng tương tự, hắc bạch vô thường và đầu trâu mặt ngựa nổi tiếng cũng chung một đạo lý.

Trừ ‘Tam vương nhất phán’ này, âm ty còn có một vị đại ca, chính là Chung Quỳ Thiên Sư, gã này chưởng quản mười vạn thiên binh, cái gì cũng không làm, chỉ phụ trách đánh trận, lúc không đánh trận, ngẫu nhiên cũng hiển linh đến nhân gian đi dạo, khảo sát tình huống pháp sư nhân gian, nhân tiện bắt quỷ hàng yêu...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.