Tiểu Mã tiếp nhận đề tài, nói: “Tôi cũng không rõ, dựa theo ý kiến trước đó của Tiểu Diệp Tử, quỷ mẫu này là vì không bị cậu hốt cả ổ, mới chủ động tiến công, muốn tiên hạ thủ vi cường phải không, nhưng ả vì sao nhất định phải đối đầu triệt để với cậu, ả tu vi sâu như vậy, vì sao không bỏ đi?”
“Bởi vì ả tu vi rất sâu, cho nên mới không muốn đi.”
Đối mặt mọi người nghi ngờ, Diệp Thiếu Dương chậm rãi giải thích, “Ả không muốn bỏ lũ thủ hạ này, mà mang theo chúng nó, mặc kệ đi đến đâu, cũng rất dễ dàng bị người ta phát hiện, trừ phi đi Quỷ Vực... Ả biết cho dù ả trốn đi, tôi cũng sẽ tiếp tục truy tra, sớm muộn gì có thể tìm được ả, cho nên còn không bằng quyết đấu một hồi, giết tôi, thuận tiện lại cầm tù một đám quỷ hồn, đảm đương quỷ tốt.”
Diệp Tiểu Manh nghe xong, chớp mắt hỏi: “Cái này cùng ả tu vi sâu hay không có gì quan hệ đâu?”
“Quan hệ chính là: nếu ả không đủ cường đại, biết rõ chạy không thoát, cũng sẽ ôm tâm lý may mắn đào tẩu, nhưng ả quá mạnh, ả có lòng tin giết chết anh, cho nên mới lựa chọn tiến công.”
“Ả... Rất mạnh, ngay cả anh cũng không phải đối thủ sao?” Diệp Tiểu Manh khó có thể tin nhìn hắn.
Diệp Thiếu Dương bất đắc dĩ nhún vai, nói: “Anh trước đó đoán, ả có lẽ là một la sát quỷ mẫu, hoặc u linh quỷ mẫu, anh cũng không ngờ, ả thế mà lại là một Tu La quỷ mẫu...”
Nghênh đón ánh mắt khó hiểu của đám người Tiểu Mã liền giải thích: “Quỷ mẫu có ba loại, la sát quỷ mẫu lấy yêu pháp nhập đạo, u linh quỷ mẫu lấy quỷ thuật nhập đạo, nhưng Tu La quỷ mẫu, lại là xông qua sinh tử quan, tiến vào Tu La đạo, xem như nửa thần linh, tu vi bản thân cũng không sâu hơn quỷ mẫu loại hình khác, nhưng bởi vì ả có một nửa hồn thân chính là thân thể Tu La, cho nên kháng tính đối với pháp thuật rất mạnh, bản thân cũng có thể thi triển một ít tiên pháp.”
Diệp Tiểu Manh vẫn không hiểu, nhíu mày hỏi: “Anh làm sao biết ả là Tu La quỷ mẫu?”
“Quả cầu sóng khí như vầng mặt trời phía sau ả gọi là quỷ huyết nhãn, quỷ huyết nhãn của ả là màu vàng, có chứa đặc tính Tu La đạo.” Diệp Thiếu Dương nói xong, thở dài, “Quỷ thần đồng thể, loại hình thái biến thái này, anh chỉ từng thấy ở trên sách, không ngờ lúc còn sống lại gặp phải một con, thật sự là cuộc đời bất hạnh...” “
Tiểu Mã vỗ vỗ vai hắn nói: “Cậu nên vì có thể gặp được kẻ địch cường đại mà cảm thấy may mắn mới đúng, như vậy mới có thể biểu hiện ra cậu không phải người bình thường.”
Diệp Thiếu Dương lườm cậu ta nói: “Mau cút đi, tôi chỉ là người bình thường, tôi còn muốn sống lâu thêm mấy năm, tôi còn chưa lấy vợ đâu.”
Tiểu Mã cười hắc hắc, vụng trộm hướng Nhuế Lãnh Ngọc ở bên liếc một cái.
Kết quả bị Nhuế Lãnh Ngọc nhìn thấy, vỗ một phát, lạnh lùng nói: “Cũng lúc nào rồi, hai người các anh có thể đứng đắn chút không, đánh không, không đánh bọn tôi sẽ đi.”
“Đánh, đương nhiên đánh.” Diệp Thiếu Dương tay nâng cằm, quan sát trấn nhỏ bị tử khí bao vây, nói: “Tà Thần kia không biết đã đi đâu, nhưng hắn dù sao bị thương, đã không phải đối thủ, đối thủ chủ yếu của chúng ta bây giờ chính là Tu La quỷ mẫu. Còn lại như Diệp Tiểu Thước... Mọi người đều hiểu, để nghĩ cách sau, tạm thời không nói bọn họ.
Bây giờ vấn đề là như vậy, Tu La quỷ mẫu này thật sự là hầu tinh, đem các quỷ hồn chết ở trong thôn bày ở hàng trước nhất, chúng ta nếu lao ra tìm quỷ mẫu quyết đấu, nhất định phải xông qua chúng nó bao vây, những kẻ này đã bị lệ khí che mắt thần trí, sẽ hạ tử thủ với chúng ta, hơn nữa ít nhất đều là tu vi lệ quỷ, đến lúc đó cùng đám người quỷ mẫu trong ngoài giáp công chúng ta, khá phiền toái, cho nên chỉ có thể giải quyết chúng nó trước.”
Diệp Tiểu Manh vừa nghe hắn nói như vậy, lập tức khuyên nhủ: “Thiếu Dương ca không cần, chúng nó đều là đột tử, đã rất đáng thương rồi, lại bị quỷ mẫu lợi dụng, tuy biến thành như bây giờ, nhưng lỗi không ở trên người chúng nó.”
Uông Ngư nghe xong lời này, trầm giọng nói: “Nhưng không giết chúng nó, chúng ta sẽ không cách nào tiếp xúc đến quỷ mẫu, đến lúc đó bị chúng nó đánh vào thôn trấn, toàn bộ mọi người đều phải chết. Nếu thật phải lựa chọn, vậy chỉ có thể hy sinh chúng nó, để đổi lấy trên sinh mệnh những người trấn, dù sao những vị đó mới là người sống.”
Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn hắn, lạnh lùng nói: “Nhiều oan quỷ như vậy, nói giết là giết?”
Uông Ngư buông tay nói: “Tôi đương nhiên không muốn, cậu nếu có biện pháp khác, coi như tôi chưa nói.”
Diệp Thiếu Dương trầm ngâm nói: “Biện pháp là chậm rãi nghĩ, còn chưa tới tình trạng đó.”
Lúc này Tứ Bảo đề nghị: “Tôi có cách, những quỷ hồn này không thể giết, biện pháp bình thường cũng không gọi tỉnh bọn họ được, nhưng có thể trực tiếp mở ra Âm Dương đạo, dẫn bọn họ đi Luân Hồi ti...”
Diệp Thiếu Dương nhíu mày nói: “Bọn họ sao có thể ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ?”
Tứ Bảo nói: “Có thể dùng siêu độ mà.”
Diệp Thiếu Dương trầm ngâm nói: “Biện pháp này tôi đã sớm nghĩ tới, pháp thuật đạo gia bọn tôi thiện sát không thiện độ, phương diện này không bằng phật gia các cậu, bảo tôi một hơi siêu độ nhiều vong hồn lệ khí sâu nặng như vậy, tôi không làm được. Cậu là đệ tử cửa Phật, nhưng pháp lực của cậu cũng còn chưa đủ siêu độ nhiều vong hồn như vậy nhỉ.”
Tứ Bảo nói: “Tôi đương nhiên không được, nhưng chúng ta tìm người đến hỗ trợ, việc này tuy không dễ làm, nhưng mà có đại năng phật tông có thể làm được.”
Diệp Thiếu Dương nói: “Từ đâu tìm người, Lạc Già sơn hay là Ngũ Đài Sơn? Đợi tới đây, đồ ăn cũng nguội rồi. Tung sơn cách chỗ này thật ra không xa, nhưng Thích Vĩnh Tính con heo đó nếu là đại năng, đánh chết tôi cũng không tin.”
Tứ Bảo lắc đầu nói: “Tung sơn có bảy đỉnh, Thiếu Lâm chỉ là đứng Thiếu Thất ngọn núi cao nhất, trên mấy đỉnh còn lại còn có không ít người ẩn tu. Tôi có sư thúc tên là An Tĩnh Phong, là đại năng đương thời, linh căn đạt tới cấp tông sư, ẩn tu ngay tại Thiếu Hoa sơn, tôi đi tìm hắn đến.”
Diệp Thiếu Dương nghe hắn nói như vậy, tựa như làm được, liền hỏi: “Cậu gọi điện thoại cho hắn sao?”
“Gọi điện thoại vô dụng, sư thúc tôi tính tình quái, tôi phải tự đi một chuyến.” Tứ Bảo suy nghĩ một chút nói, “Từ đây đến Lạc Dương hẳn là không xa, tôi đi nhanh về nhanh, nhiều nhất hai ba ngày sẽ trở lại.”
Diệp Thiếu Dương quan sát đường, nói: “Vậy bọn tôi chống đỡ trước, cậu nắm chặt đi, đi ngay đi.”
Tứ Bảo đáp ứng một tiếng, bước nhanh đi về phía dưới núi.
Nhìn bóng lưng hắn xuống núi, Diệp Tiểu Manh có chút lo lắng nói: “Anh ta từ giữa các quỷ hồn lao ra, không có vấn đề chứ?”
“Lấy pháp lực của hắn, lũ quỷ đó còn chưa làm gì được hắn.” Diệp Thiếu Dương nói, “Vẫn là quan tâm chính chúng ta đi, phải nghĩ cách chống đỡ tới lúc hắn trở về.”
Diệp Tiểu Manh buồn bực hỏi: “Tượng thần Diệp Pháp Thiện lão tổ chẳng lẽ không thể luôn phóng thích cương khí sao?”
Diệp Thiếu Dương chậm rãi lắc đầu, chỉ vào các lệ quỷ phía dưới không ngừng thổ nạp tử khí, nói: “Những kẻ này đang không ngừng thúc dục tử khí, hướng kết giới tạo áp lực, tiếp tục như vậy, kết giới sẽ từng chút một thu nhỏ lại, đến thời điểm không thể nhỏ hơn nữa, khí tức trong ngoài mất cân bằng, quỷ mẫu một khi phát lực, rất dễ dàng có thể đánh vỡ kết giới, cho nên kết giới này chỉ có thể bảo hộ chúng ta một thời gian, cho dù bổ sung, cũng chỉ có thể kéo dài thêm một đoạn thời gian.”