Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 577: Chương 577: Chương 577: Lâm vào nguy cơ




Các vong hồn trước đó do dự bất an, ở dưới tác dụng của Hồi Hướng Siêu Độ Kinh, từng cái cất bước, hướng về điểm cuối của dẫn hồn đạo bước đi.

Đột nhiên, hai bên xa xa truyền đến tiếng quỷ hồn kêu thảm thiết, Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn, thì ra là hai bên kết giới mở ra, vô số quỷ tốt đang mạnh mẽ xuyên vào, đám người Nhạc Hằng và Tiểu Bạch buông tay ra chân, liều mạng giết địch.

“Chúng ta cũng khởi động!” Diệp Thiếu Dương nói xong, lao ra khỏi kết giới, chen qua trong đám lệ quỷ kia, tay cầm Câu Hồn Tác, ở trong đại quân quỷ tốt xung phong qua lại, đám người Nhuế Lãnh Ngọc bám sát theo.

Diệp Thiếu Dương mở một đường máu, đi thẳng đến mấy tên quỷ tướng cùng tiếp dẫn tiên nữ kia.

Mấy kẻ này trước đó từng chịu thiệt bởi Diệp Thiếu Dương, biết hắn không dễ chọc, lập tức hướng vào giữa tập kết, dựa theo quỷ trận đồ nào đó, hình thành một cái cùng loại hình dạng Kim Tự Tháp, vô số đạo quỷ khí ở phía trước ngưng tụ thành hình khiên.

Diệp Thiếu Dương hừ một tiếng, rút ra Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, làm việc nghĩa chẳng nề hà xông lên, cắt qua ngón giữa, dùng máu lau lên thân Long Tuyền kiếm, một tay kết ấn, run lên trên không, một luồng tử khí hình rồng hướng hình khiên do vô số quỷ khí hình thành kia đánh tới.

“Bốp bốp bốp!”

Nhuế Lãnh Ngọc cũng giết ra vòng vây, vượt ở trước khi Diệp Thiếu Dương tiến công, tay cầm súng diệt hồn, nhằm khiên quỷ khí bắt ba phát.

Khiên quỷ khí thoạt nhìn không gì phá nổi đã xuất hiện một tia khí tức hỗn loạn.

Sơ hở trong nháy mắt này, Long Tuyền Kiếm phóng ra tử khí hình rồng đánh vào trên khiên quỷ khí, thân khiên dễ dàng sụp đổ, nháy mắt tan rã, sóng xung kích thật lớn đem quỷ tướng hàng đầu tiên của quỷ trận đồ phá vỡ, không chờ bọn hắn bắt đầu tập kết, Diệp Thiếu Dương đã phi thân chạy tới, cầm kiếm bổ vào giữa.

Vốn tưởng chúng nó tụ tập kết phòng thủ, nhưng trường kiếm hạ xuống, các quỷ tướng cùng tiếp dẫn tiên nữ đó đột nhiên hướng hai bên tách ra, một quỷ ảnh tóc dài rối tung, cầm trường côn màu xanh từ phía sau lao ra, lấy gậy trong tay cản Thất Tinh Long Tuyền Kiếm một phát, khí tức tan hết, đều tự lui về phía sau.

Diệp Thiếu Dương nhìn chăm chú, là Diệp Tiểu Thước hiển lộ chân thân, đang sững sờ, đột nhiên từ bên người Diệp Tiểu Thước nhoáng lên một bóng hình xinh đẹp, bắn cực nhanh về phía dẫn hồn đạo, trong tay nâng một cái gương có tay cầm, soi hướng đám quỷ hồn đang tiến vào dẫn hồn đạo kia, “Các ngươi đã chạy đi đầu thai, vậy lưu các ngươi lại đã vô dụng!”

Một ánh sáng mạnh mẽ hạ xuống, đánh vào trên thân mấy quỷ hồn, quỷ thân lập tức bị ánh sáng mạnh mẽ bốc hơi thành sương khói, tiếng kêu thảm thiết chỉ phát ra một nửa đã biến thành tinh phách, hồn phi phách tán.

Tuyết Kỳ!

“Dừng tay!” Diệp Thiếu Dương xoay người hướng Tuyết Kỳ chạy đi, trước mắt bóng người chợt lóe, Diệp Tiểu Thước cản đường, hai tay cầm thân côn Quỷ Tâm Nhân Ngẫu của mình, cuốn theo quỷ lực hùng hậu nhằm vào đầu đánh xuống.

Diệp Thiếu Dương đành phải vung kiếm ngăn cản, quay đầu nhìn lại, Nhuế Lãnh Ngọc đã giao thủ với Tuyết Kỳ, lúc này mới thoáng yên lòng, cùng Diệp Tiểu Thước vừa đánh vừa lui, kêu tên của hắn: “Diệp Tiểu Thước!”

Liên tục kêu vài tiếng, Diệp Tiểu Thước đều là vẻ mặt lạnh lùng, không chút phản ứng. Diệp Thiếu Dương mới đầu cho rằng hắn là đang ngụy trang, sợ quỷ mẫu biết, sau đó dần dần nhìn thấy hình dáng Diệp Tiểu Thước, hắn hôm nay không quá giống với lúc bình thường, tuy đều là chân thân, nhưng trước đây mắt hắn là đỏ như máu, hôm nay lại bao phủ hai luồng khí đen, nhìn qua giống hai cái hố đen.

Quanh thân hắn khí tức vận chuyển, không giống như trước: tuy khí phách, nhưng đâu vào đấy, mà là trở nên cuồng loạn và tàn bạo, xuyên thấu qua quỷ thân của hắn, Diệp Thiếu Dương thấy được một linh hồn tàn nhẫn mà điên cuồng.

Một ý bi thương ở trong lòng Diệp Thiếu Dương lan tràn ra, kết hợp nội dung gã trước đó dùng tâm ma hướng mình truyền lời, hắn đã đại thể đoán được ở trên người Diệp Tiểu Thước đã xảy ra chuyện gì, quay đầu lại, hướng về phía Tuyết Kỳ quát: “Tiểu Thước làm sao vậy!”

“Hắn phản bội tiên nương, trên người bị đánh vào bảy cây hồn đinh, đã hoàn toàn mất đi ý thức.” Tuyết Kỳ dùng ánh mắt cực độ thù hằn nhìn Diệp Thiếu Dương, giận dữ nói, “Tất cả đều là ngươi làm hại, là ngươi dụ dỗ hắn làm phản đồ, là ngươi muốn truy tra Quỷ Tiên thôn, bằng không ta và Tiểu Thước có thể hạnh phúc với nhau, đều là ngươi, hại ta mất đi hắn! !”

Diệp Thiếu Dương nhìn cô, trong lòng nổi lên một tia bi thương. Hắn biết, Diệp Tiểu Thước sở dĩ bị quỷ mẫu đánh hạ hồn đinh, tất nhiên là quỷ mẫu lấy Tuyết Kỳ để áp chế hắn, mới sẽ cam tâm tình nguyện đi vào khuôn khổ, bằng không lấy tu vi của hắn, đánh không lại quỷ mẫu, thực lực tự bảo vệ mình đào tẩu vẫn là có.

Cho nên, gã biến thành bộ dạng bây giờ, trên thực tế là bị Tuyết Kỳ làm hại, cô lại đem đầu mâu chỉ về người khác.

Diệp Thiếu Dương không đi giải thích với cô cái gì, thừa dịp kẽ hở Diệp Tiểu Thước tiến công, lui qua một bên, nhìn hắn chậm rãi nói: “Tuy cảm thấy ngươi chết rất không đáng giá, nhưng, ta sẽ thực hiện hứa hẹn đối với ngươi, khi cần thiết, giết ngươi!”

Diệp Tiểu Thước căn bản chưa nghe thấy hắn nói cái gì, trong miệng phát ra tiếng gầm rú phẫn nộ, cầm hồn khí mộc côn, lại lần nữa lao lên.

Diệp Thiếu Dương thở dài, trong mắt hắn, Diệp Tiểu Thước đã chết.

Hắn chỉ có vung kiếm đánh trả, vốn định tìm cơ hội đem gã bức lui, sau đó lao tới trước mặt Tuyết Kỳ, dựa theo kế hoạch trước đó của mình, đem cô cứu ra, nhưng sau khi đối công vài hiệp, Diệp Thiếu Dương giật mình phát hiện, đại khái là bởi phát điên, kích phát tiềm năng, hôm nay Diệp Tiểu Thước xuống tay cực ác, thực lực cũng tăng lên một cấp bậc, quấn lấy hắn tử chiến không dừng.

Lại thêm các quỷ tướng cùng tiếp dẫn tiên nữ ở sau người hợp vây, Diệp Thiếu Dương vài lần rút đi, đều bị bọn đáng ghét đó ngăn lại, sau đó Diệp Tiểu Thước liền lao lên... Căn bản không có cơ hội tiếp cận Tuyết Kỳ.

Tâm tình Diệp Thiếu Dương từng chút một vội vàng xao động hẳn lên, thật sự là xuất quân bất lợi, vốn kế hoạch chế định sẵn bây giờ rối loạn hết, Diệp Thiếu Dương tìm một cơ hội quay đầu nhìn lại, Nhuế Lãnh Ngọc và Tuyết Kỳ vẫn đang đánh quấn lấy nhau, Uông Ngư và Long Hổ sơn đạo sĩ Trương Thi Minh kia thì bị đàn quỷ bao vây, tử chiến không dừng.

Về phần đám người Tiểu Bạch và Nhạc Hằng thực lực mạnh nhất, không cần xem cũng biết, đang ngăn cản đại quân quỷ tốt tiến công đối với kết giới.

Đột nhiên, trong lòng Diệp Thiếu Dương lộp bộp một cái, nghĩ đến một vấn đề mấu chốt: quỷ mẫu đi đâu rồi?

Suy nghĩ này mới xuất hiện, từ bên trái kết giới, phương hướng Thiên môn trong thiên địa môn truyền đến một tiếng rống to, tiếp theo là tiếng kết giới tan vỡ.

Diệp Thiếu Dương sợ hãi cả kinh, xoay người nhìn lại, bởi vì đường địa thế khá cao, ánh mắt lướt qua đỉnh đầu đám quỷ tốt, có thể rõ ràng nhìn thấy chuyện đang xảy ra bên kia:

Vị trí Thiên môn của kết giới xuất hiện một lỗ thủng thật lớn, đàn quỷ ùa vào, Nhạc Hằng và Qua Qua tuy liều mạng ngăn cản, nhưng khí tức công kích của họ hơn phân nửa bị một ánh sáng màu lam hấp thu, chủ nhân của ánh sáng màu lam chính là Tu La quỷ mẫu.

Ả bao trùm ở đỉnh đầu trên không đám quỷ tốt, dùng oán khí cường đại đối kháng Nhạc Hằng và Qua Qua, để càng nhiều quỷ tốt hơn tiến vào.

Các quỷ tốt không biết từ đâu đến, số lượng thế mà mấy trăm hơn một ngàn, sau khi tiến vào kết giới thì trào ra đường, tìm kiếm khắp nơi, rất nhanh bọn nó phát hiện tất cả mọi người đều chạy trốn tới trên đỉnh núi đối diện, vì thế xếp thành hàng hướng tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.