Lão Quách kinh ngạc nhìn ông ta, lắc lắc đầu, “Xin lỗi, nam không được... Chí thân này, phải là nữ, âm khí vào máu, dung hợp máu thuần dương, mới có thể cởi bỏ hồn đinh.”
“Cái này...” Diệp Bá cạn lời.
“Tôi thì sao. Quách đại sư, tôi và... Hắn, tính là chí thân không?” Diệp Tiểu Manh run giọng hỏi, hiện tại, cô còn chưa từ trong sự chấn động đoạn lời nói vừa rồi của phụ thân mang đến phục hồi tinh thần lại, nhưng sự tình gấp gáp, cô cũng không rảnh để ý việc khác.
Lão Quách hiểu ý tứ của cô, liếc Diệp Bá một cái, nói với Diệp Tiểu Manh: “Nếu các người thật sự là anh trai em gái cùng cha khác mẹ, đương nhiên có thể, nhưng, muốn hòa tan bảy cây hồn đinh, cần lượng lớn máu, cô rất có thể... Sẽ chết.”
“Tôi không sợ!”
“Tiểu Manh đừng mà!” Diệp Bá giữ chặt tay con gái, nước mắt lão nhân giàn giụa, “Cha đã mất đi Tiểu Thước, tuyệt đối đừng để ta lại mất thêm con!”
Diệp Tiểu Manh vẻ mặt phức tạp nhìn Diệp Bá, thở dài nói: “Chuyện này con rất tức giận, con... Có chút không tiếp nhận nổi, nhưng cha có thể chủ động thừa nhận, con cũng không hận cha, con đi đây...” Nói xong đẩy tay Diệp Bá, hướng dưới núi chạy đi.
“Tiểu Manh, Tiểu Manh!” Diệp Bá thất thanh kêu to, ý đồ đuổi theo, bị lão Quách ngăn lại.
“Cô ấy đã đi xuống, ông bây giờ đi qua, sẽ chỉ hỏng việc, tôn trọng lựa chọn của cô ấy đi.” Lão Quách thở dài, nói.
Diệp Tiểu Manh chạy mãi đến dưới núi, trước hướng quỷ mẫu bên kia nhìn lại, phát hiện quỷ mẫu vẫn đang hai tay nắm mệnh đăng do thân thể An Tĩnh Phong hóa thành, từng luồng oán khí mạnh mẽ theo hai tay hội tụ đến trên mệnh đăng, mệnh đăng phân giải từng chút một thành bột vàng, phóng ra linh lực cường đại, một bộ phận chém giết lẫn nhau với oán khí, một bộ phận lao đi bốn phía, không ngừng giết chết quỷ tốt thử đi tới, đem đại quân ngăn cản.
Nhưng mệnh đăng ở dưới sự đối kháng của quỷ mẫu, đang tắt từng chút một.
Diệp Tiểu Manh biết như vậy không chống đỡ được lâu, vì thế không chút do dự chạy đến phía sau Diệp Thiếu Dương, hô một tiếng: “Thiếu Dương ca!”
Diệp Thiếu Dương đang chiến đấu bám trụ đám lệ quỷ Diệp Tiểu Thước, trải qua một đoạn thời gian, cuối cùng chiếm thượng phong, lấy sức một người áp chế Diệp Tiểu Thước trạng thái bùng nổ cùng các lệ quỷ khác cấp quỷ thủ, đúng là không dễ, nhưng trong khoảng thời gian ngắn cũng không có khả năng thủ thắng.
Nghe thấy tiếng Diệp Tiểu Manh, Diệp Thiếu Dương ở giữa lúc đánh nhau quay đầu nhìn cô một cái, trách mắng: “Nguy hiểm, em tới đây làm gì, nhanh trở về, nói cho Tiểu Bạch giết địch nhanh chút, giết xong đến thay cho anh, anh đi đối phó quỷ mẫu!”
Diệp Tiểu Manh vội vàng nói: “Thiếu Dương ca, nghe Quách đại sư nói, nếu có người thân nguyện ý hiến ra máu bản thân, dùng Mao Sơn Huyết Quy Thuật, có thể làm Diệp Tiểu Thước khôi phục ý thức phải không?”
Diệp Thiếu Dương hơi kinh ngạc, nói: “Cần chí thân mới được, tam nương hiện tại bị phong ấn, không thể làm phép.”
Diệp Tiểu Manh cắn cắn môi, cúi đầu nói: “Tiểu Thước là anh cùng cha khác mẹ của em, em có thể...”
Diệp Thiếu Dương cảm giác như là bị sét đánh một phát, trở tay múa cái kiếm hoa, ngăn trở thế công của Diệp Tiểu Thước, quay đầu nhìn cô nói: “Em không phải nói giỡn chứ?”
“Em cũng vừa mới biết được, chuyện này hoàn toàn chính xác, bằng không cha em cũng sẽ không có dũng khí nói ra.” Diệp Tiểu Manh gấp đến độ nước mắt sắp rơi xuống, “Thiếu Dương ca anh đừng hỏi nữa, mau làm phép đi!”
Diệp Thiếu Dương lúc này mới chính thức nghiêm túc tự hỏi chuyện này, nếu đây là thật, mình đương nhiên muốn, chỉ cần Diệp Tiểu Thước có thể tỉnh táo lại, tất cả còn có hy vọng, nhưng... “Tiểu Thước bị đánh vào bảy cây hồn đinh, muốn hòa tan toàn bộ cần lượng lớn máu tươi, thiếu một chút cũng là uổng phí, nhưng nhiều một chút... Em rất có thể sẽ chết.”
“Em không sợ.” Diệp Tiểu Manh không đợi hắn nói xong, dùng sức lắc đầu, nói: “Bây giờ là lúc cần em, em sẽ không lùi bước, Thiếu Dương ca, van anh động thủ đi, bằng không chậm mọi người đều sẽ chết đó.”
Diệp Thiếu Dương nghiến răng, hạ quyết tâm, cắn chót lưỡi, phun một búng máu ở trên thân Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, mặc niệm một lần chú ngữ, sau đó đem bảo kiếm hướng trên đất cắm xuống, dùng máu thiên sư kích phát linh lực Long Tuyền Kiếm, hình thành một kết giới đơn giản, nhắm chừng có thể ngăn cản mười mấy giây, mười mấy giây, cũng là đủ rồi.
Diệp Thiếu Dương bước một bước đến bên người Diệp Tiểu Manh, một bàn tay bắt lấy cổ tay cô, đem tay áo xắn lên trên, lộ ra cánh tay trắng như tuyết, lấy ra Mao Sơn Diệt Linh Đinh, cắn răng nói: “Anh bắt đầu, sẽ có chút đau.” Nói xong lấy Diệt Linh Đinh ở trên làn da của cô rạch xuống một đường ngang, máu tươi lập tức trào ra.
Diệp Thiếu Dương nổi hung, dùng Diệt Linh Đinh nhanh chóng vẽ ra phù ấn thi triển Huyết Quy Thuật sử dụng, sau đó đâm phá mệnh môn động mạch của cô, bắt chỉ quyết, niệm: “Huyết quy tầm thân, tâm hoàn băng thanh, thiên thượng lão quân cấp cấp như luật lệnh!”
Đưa tay nhấn một cái ở miệng vết thương, dẫn một làn sương mù máu, vội vàng dùng giấy vàng đón, phi thân dẫn tới bên ngoài kết giới. Diệp Tiểu Thước đang tiến công kết giới lâm thời Diệp Thiếu Dương bố trí, đột nhiên nhìn thấy một tờ giấy vàng đánh tới trước mặt, lật tay đánh ra, giấy vàng vừa lúc dán trên tay hắn.
Tay kia của Diệp Thiếu Dương kẹp chỉ đỏ, nhanh chóng buộc ở trên tay Diệp Tiểu Thước, dùng sức kéo, không đợi hắn giãy ra, tay đã cầm bút chu sa, ở trên giấy vàng nhanh chóng vẽ một cái phù ấn giống trên tay Diệp Tiểu Manh như đúc, máu Diệp Tiểu Manh từ trên giấy vàng thẩm thấu ra, theo phù ấn trên tay cô cùng nhau trào ra huyết quang, gặp nhau ở không trung.
Toàn thân Diệp Tiểu Thước run lên một cái, hắn bị Diệp Tiểu Manh huyết phá tan cây hồn đinh đầu tiên đánh vào chỗ đại huyệt cổ tay, toàn thân lâm vào trong hôn mê.
Thành công rồi! Diệp Thiếu Dương hít sâu một hơi, thực không ngờ, Diệp Tiểu Manh quả nhiên là em gái của Diệp Tiểu Thước.
Trong lúc nhất thời, các tiếp dẫn tiên nữ cùng quỷ thủ bên người Diệp Tiểu Thước đều ngây ngẩn, bọn chúng không hiểu đạo thuật, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, ngây ngốc đứng, ngay cả công kích phong ấn lâm thời cũng đã quên.
“Giết Kim Đồng, giết hắn!” Hai tay quỷ mẫu nắm mệnh đăng, còn chưa hoàn toàn tiêu hao hết uy lực của mệnh đăng, không dám rời tay, đành phải hạ đạt mệnh lệnh cho các quỷ tốt bên người Diệp Tiểu Thước.
Đám quỷ tốt ngẩn ra, lập tức không chút do dự chấp hành mệnh lệnh, hướng Diệp Tiểu Thước kẻ một phút đồng hồ trước còn là thượng cấp hạ thủ.
Diệp Thiếu Dương từ trên mặt đất rút ra Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, đứng ở bên người Diệp Tiểu Thước, bảo vệ hắn.
Không còn Diệp Tiểu Thước tạo áp lực, các quỷ thủ này ở trước mặt pháp sư khác một con cũng khó mà đối phó, ở chỗ Diệp Thiếu Dương cũng chỉ là tiểu lâu la.
Lập tức vung Thất Tinh Long Tuyền Kiếm, phàm là tiến vào phạm vi công kích, không tha cho một ai.
Không thấy trên người Diệp Tiểu Manh có máu chảy ra, nhưng phù ấn khắc trên cánh tay cô cùng dán trên bàn tay Diệp Tiểu Thước luôn luôn lóe lên.
Kiên trì một hai phút, Diệp Thiếu Dương quay đầu nhìn Diệp Tiểu Thước, đã có ba chỗ quỷ huyệt hồn đinh bị gỡ bỏ, lại nhìn Diệp Tiểu Manh, sắc mặt đã trở nên có chút tái nhợt.
Trong lòng Diệp Thiếu Dương kinh hãi, không ngờ hồn đinh trong cơ thể Diệp Tiểu Thước cắm sâu như vậy, chỉ mở ra ba chỗ, đã làm Diệp Tiểu Manh có chút chống đỡ hết nổi, tiếp tục như vậy Diệp Tiểu Manh làm sao chịu được?