Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 616: Chương 616: Chương 616: Địa phủ phong quan




“Người nào!” Tiểu Thanh từ bên người Diệp Thiếu Dương đi qua, lập tức muốn lao tới, Diệp Thiếu Dương đưa tay ngăn lại hắn, nhìn chằm chằm bóng đen thân hình cao lớn đối diện, đưa tay đến trong ba lô lấy ra một nắm giấy hoàng phiếu, ném ra.

Sau khi giấy hoàng phiếu rơi xuống đất, một làn gió âm thổi bay, đem giấy hoàng phiếu cuốn hết lên, tập trung lại, rơi ở trong tay bóng đen trước mặt kia.

Bóng đen bay về phía trước hai bước, bóng người hiện lên, là một hán tử mặc áo bào đỏ, râu quai nón, phía dưới hốc mắt vẽ một vệt sáng màu đỏ, tướng mạo rất uy nghiêm, hướng Diệp Thiếu Dương ôm quyền, cười cười nói: “Đa tạ Diệp Thiên sư thưởng.”

Diệp Thiếu Dương cũng chắp tay nói: “Làm phiền quỷ sứ đại nhân, nên vậy mà.”

—— người tới chính là một trong bốn đại quỷ sứ ngự tiền Phong Đô đại điện: quỷ sứ áo đỏ. Phong Đô đại điện có bốn đại quỷ sứ, áo đỏ, áo đen, áo trắng, áo xanh. Chấp hành mệnh lệnh khác nhau, do quỷ sứ khác nhau quần áo tới, tỷ như tuyên bố chiến tranh và truy bắt tội phạm quan trọng, cần phái quỷ sử đồ đen ra trận, bởi vì đồ đen tượng trưng nghiêm túc, có cảm giác pháp luật nghiêm ngặt;

Nếu là thông báo tất cả tin tức có liên quan với giết chóc, thì do quỷ sứ áo trắng tới, tượng trưng việc tang lễ. Tuyên bố bổ nhiệm và lên chức, quỷ sứ áo đỏ ra mặt, biểu hiện vui mừng.

Về phần quỷ sứ áo xanh, không sai biệt lắm là tồn tại trong truyền thuyết, cực ít lộ diện, chỉ ở lúc tuyên bố đại sự cực quan trọng mới sẽ xuất hiện.

Quỷ sứ tuy là chạy chân cho Phong Đô đại đế, quan chức không lớn, nhưng rất có thực quyền, mặc kệ là quan lại lớn nhỏ của âm phủ hay là pháp sư dương gian, đều phải nể mặt hắn mấy phần, lại thêm người ta là tới tuyên bố chuyện tốt, cho nên Diệp Thiếu Dương vừa nhận ra hắn, vội vàng thưởng chút tiền, để người ta dính chút không khí vui mừng.

Hàn huyên hai câu, Diệp Thiếu Dương hỏi: “Không biết quỷ sứ đại nhân tìm ta có chuyện gì?”

Quỷ sứ áo đỏ cười nói: “Hắc hắc, Diệp Thiên sư lầm rồi, bản sứ lần này tới đây, quả thật không phải tới tìm ngươi.” Ánh mắt lướt qua đầu vai Diệp Thiếu Dương, nhìn về phía Tiểu Thanh Tiểu Bạch đứng ở phía sau hắn, ngữ khí ra vẻ thân thiết nói: “Hai vị còn nhận ra ta chứ?”

Tiểu Thanh nhìn hắn một cái, gật đầu nói: “Biết, ngươi không phải chính là năm đó cùng Ngưu tướng quân và Vương đại nhân, sắc phong chúng ta âm thần linh vị sao?”

“Chính là bản sứ. Lần này, vẫn là ta đến.”

Quỷ sứ áo đỏ từ trong tay áo rộng lấy ra một ống giấy màu đỏ, kéo ra hai bên, đem cuộn giấy mở ra, đổi một giọng đọc diễn cảm nói:

“Phụng dụ lệnh đại đế, đặc biệt đến sắc phong hai vị yêu phó dưới trướng Diệp Thiếu Dương, hai vị Thanh Bạch âm thần là Oan Tình ti chính phó đề hạt sứ, ngự chỉ tới, mời mau đi bản bộ phục mệnh, không thể đến trễ... Hai vị, chúc mừng.”

Tiểu Bạch và Tiểu Thanh hai người nhìn nhau, vẻ mặt giật mình.

“Có ý tứ gì, bảo chúng ta đi âm ty làm quan?” Tiểu Thanh hỏi.

Quỷ sứ áo đỏ nói: “Không sai, Oan Tình ti đề hạt sứ, lục phẩm quỷ giai, chúc mừng hai vị.” Xoay mặt nói với Diệp Thiếu Dương. “Cũng chúc mừng Diệp thiên sư, hai vị yêu phó của ngươi đều phong quan, thật đáng mừng.”

Diệp Thiếu Dương nhíu mày nhìn hắn, hỏi: “Hai bọn họ cũng chưa từng làm việc gì cho âm ty, sao đột nhiên cho phong quan, cái này không hợp đạo lý?”

“Cái này nói tới, còn là vì Diệp thiên sư ngươi.” Quỷ sứ áo đỏ giải thích. “Nay âm ty bởi vì một số nguyên nhân nào đó, chính là lúc dùng người, cho nên bên trên lên tiếng, đoàn kết tất cả lực lượng có thể đoàn kết, lập công cho âm ty, hai người họ là xà yêu ngàn năm, tu vi cực cao, tuy chưa từng làm việc gì cho âm ty gì, nhưng bởi vì là yêu phó của Diệp thiên sư ngươi, vậy cũng đáng tin, nhân phẩm của ngươi, bên trên vẫn yên tâm.”

“Ta thế mà còn có nhân phẩm...” Diệp Thiếu Dương gãi gãi đầu, nói với quỷ sứ áo đỏ. “Chỉ mong các ngươi không phải cài bẫy ta.”

Quỷ sứ áo đỏ cười cười, nói với hai người bọn Tiểu Thanh: “Hai vị đề hạt sứ, theo ta đi xuống phục mệnh nhỉ?”

“Ta không đi.”

“Ta cũng không đi.”

Huynh muội hai người trả lời rất dứt khoát.

Quỷ sứ áo đỏ ngây người, chuyện tốt như vậy, đổi thành quỷ yêu khác, quả thực tranh nhau vỡ đầu, hai vị này làm sao thế, có quan mà không làm?

Tiểu Thanh nhìn thoáng qua Diệp Thiếu Dương, ngạo nghễ nói: “Trên trời dưới đất, ta chỉ có hắn một chủ nhân, các ngươi quan chức gì đó, ta cũng không thèm, dù cho ta làm diêm vương ta cũng không đi.”

Tiểu Bạch dùng sức gật đầu, nói: “Đúng vậy đại thúc, ngươi trở về nói cho ông chủ của ngươi, chúng ta muốn theo lão đại hàng yêu trừ ma, nơi khác thế nào cũng không đi, đừng nghĩ đào được chúng ta.”

Quỷ sứ áo đỏ lập tức cảm thấy rất xấu hổ, rất khó xử, xem thái độ kiên định của hai người này, sợ là dọa cũng dọa không được, đành phải xin giúp đỡ hướng Diệp Thiếu Dương nhìn lại, chắp tay nói: “Diệp thiên sư, thế này không được, ngươi là chủ nhân của bọn họ, giúp ta khuyên bọn họ một chút.”

Tuy mình trên danh nghĩa là chủ nhân, nhưng hắn từ trước tới giờ chưa từng nghĩ can thiệp người khác lựa chọn, chẳng qua chuyện này tình huống đặc thù, nghĩ nghĩ, quay đầu nhìn huynh muội hai người Tiểu Thanh, nói: “Pháp chỉ của đại đế, không thể cãi lời, đây là thứ nhất. Thứ hai, các ngươi đi âm ty làm quan, kiến công lập nghiệp, chậm rãi lăn lộn lên trên, tiền đồ vô lượng...”

Tiểu Thanh lắc đầu nói: “Có thể theo ngươi lăn lộn là được rồi. Không thèm quan chức gì đó của hắn.”

“A...” Diệp Thiếu Dương nghe xong lời này, trong lòng rất hưởng thụ, nhưng thuyết phục vẫn phải thuyết phục, vì thế tiến lên một bước, nhỏ giọng nói.”Là như vậy, các ngươi đi trước đi, thay ta ở âm ty chiếm vị trí, tương lai ta có chuyện gì cần nhờ âm ty hỗ trợ, các ngươi cũng có thể ra mặt, cái này đối với ta cũng rất có lợi.”

Tiểu Thanh nghe thấy lời này, trên mặt hiện ra vẻ do dự, nói: “Nếu ngươi bảo chúng ta đi, chúng ta phải đi, nhưng như vậy, một khi ngươi gặp được nguy hiểm, không phải không có người giúp ngươi sao?”

Vừa dứt lời, Qua Qua từ trong đai lưng chui ra, trợn mắt nói: “Lão Tứ, ngươi nói thế, không tính ta là người?”

—— ở sau khi Tiểu Thanh nhận chủ, giữa mấy vị quỷ phó cùng yêu phó đã sắp xếp vị trí: Qua Qua nhập môn sớm nhất, là lão đại, nhưng bởi vì Diệp Thiếu Dương là lão đại, cho nên hắn chỉ có thể gọi là lão Nhị, Chanh Tử là lão Tam, dựa theo thứ tự Tiểu Thanh ở sau Tiểu Bạch, nhưng hắn dù sao cũng là anh của Tiểu Bạch, cho nên để hắn làm lão Tứ, Tiểu Bạch lão ngũ.

Hà cơ tên Mỹ Hoa kia tuy nhận chủ rất sớm, nhưng bởi vì nàng không có mặt, không thể biểu đạt ý kiến, vì thế bị đại biểu, làm lão lục... Tương lai lại có người mới, thì theo thứ tự hướng phía sau sắp xếp. Đối với mấy người bọn họ càn quấy lung tung, Diệp Thiếu Dương cũng không tham dự, chỉ có thể mặc kệ cho bọn họ đi nháo.

Tiểu Thanh nghe thấy Qua Qua nói, trả lời: “Ngươi vốn đã không phải người!”

“Ta kháo, ngươi thế mà dám mắng lão... Nhị ca!”

“Ai mắng ngươi chứ!” Tiểu Thanh rất ủy khuất.

Diệp Thiếu Dương mạnh mẽ đem Qua Qua nhét vào ba lô, nói với Tiểu Thanh: “Ngươi bình thường ở bên dưới làm quan, làm tốt tiếp ứng cho ta, ta nếu thật có chuyện gì không xử lý được, còn có thể triệu hồi các ngươi đi lên, cái này không phải nhất cử lưỡng tiện sao?”

Tiểu Thanh nhíu mày nói: “Lúc ngươi cần hỗ trợ, ta còn có thể đi lên?”

Diệp Thiếu Dương quay đầu, nhìn về phía quỷ sứ áo đỏ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.