Cảnh sát đã tìm được chiếc xe đồng lõa của Vương Chiến Đông lái, nhưng người ta đã bỏ xe mà đi, chẳng biết đi đâu, mà máy quay của khách sạn và đầu đường phụ cận tuy quay được hắn ta, nhưng bởi vì bọn họ đều đeo khẩu trang cùng mũ lưỡi trai, căn bản không có cách nào phán đoán tướng mạo, hiện tại chỉ có thể thông qua Vương Chiến Đông miêu tả, đi thử phục hồi diện mạo của hắn ta...
“Về phần sau lưng người nọ, năng lực phản trinh sát rất mạnh, chi tiết tôi không nói, dù sao thông qua chiếc xe cùng điện thoại, cũng chưa thể tìm ra dấu vết của hắn.” Tạ Vũ Tình nói, “Bọn họ sẽ vẫn điều tra, có manh mối sẽ nói cho tôi biết.”
Diệp Thiếu Dương gật gật đầu, kết quả này, cũng là ở trong đoán trước của hắn, lập tức không chú ý chuyện này nữa, dựa theo dãy số Ngô Hải Binh để lại gọi tới, bày tỏ có chuyện quan trọng cần gặp mặt nói, Ngô Hải Binh cũng không hỏi kỹ, bảo bọn họ đi văn phòng gặp mặt.
Hai người thu thập một chút, rời khỏi, đi bộ qua.
Nửa đường Tạ Vũ Tình đột nhiên hỏi: “Đúng rồi Thiếu Dương, pháp thuật lúc trước cậu triệu hồi Qua Qua, là mời quỷ sai à, nếu đến không phải Qua Qua, là một quỷ sai thật sự, sẽ giống với lúc trước làm phép với Vương Chiến Đông mời đến tên kia, nghe cậu phân phó sao?”
“Vì sao sẽ không? Đó là tôi làm phép mời đến!”
Tạ Vũ Tình khó hiểu nói: “Nhưng chị nhớ rõ trước kia có quỷ sai mang đi hồn phách của chị, cậu sau khi đuổi kịp, còn nói hết lời tốt với người ta. Tôi lúc ấy đã nghĩ, quỷ sai hẳn là cậu đắc tội không nổi, nhưng lúc trước cậu câu hồn đối với Vương Chiến Đông, sau khi mời đến quỷ sai, hò này hét nọ, đối phương cũng không có ý kiến, cho nên chị có chút không hiểu...”
Tuy cô giải thích không tốt lắm, Diệp Thiếu Dương vẫn nghe hiểu, nói: “Nếu tôi vô duyên vô cớ đi mệnh lệnh một quỷ sai làm việc, hắn khẳng định không làm, bởi vì hắn không thuộc tôi quản lý, nếu tôi đi địa phủ cầu hắn làm việc, hắn làm hay không làm cũng là nhân tình, tôi không thể làm gì hắn cả. Nhưng nếu tôi làm phép triệu hắn đến, hắn nhất định phải phục tùng tôi an bài, nếu không tôi cho dù giết hắn ngay tại chỗ cũng không nói được gì.”
“Vì sao, bởi vì cậu là làm phép mời bọn họ đến?”
“Pháp lực của đạo sĩ, đến từ Tam Thanh, cho nên lúc tôi thi pháp, đại biểu là Tam Thanh xá lệnh, chỉ cần tôi đủ pháp lực, trên nguyên tắc ngay cả thiên binh thiên tướng cũng mời tới được, huống chi là một quỷ sai nho nhỏ, nếu mệnh lệnh của tôi có sai, sau này tự nhiên có Tam Thanh trừng phạt, nhưng hắn từ chối không chấp hành, vậy là lỗi của hắn, tương đương cãi pháp chỉ Tam Thanh, tôi thiên thụ linh uy, xử hắn trong nháy mắt.”
Thấy Tạ Vũ Tình còn có chút không hiểu, Diệp Thiếu Dương nghiêng đầu nghĩ nghĩ, làm cái so sánh: “Nhạ, thái giám chức quan rất nhỏ nhỉ, nhưng chỉ cần có thánh chỉ trong tay, ngay cả quan to nhất phẩm cũng có thể ra lệnh, thấy hắn cũng phải quỳ, bởi vì người ta quỳ là thánh chỉ, không phải thái giám. Nhưng cho dù thái giám không cầm thánh chỉ, chỉ có khẩu dụ, lại có quan viên nào dám hoài nghi tính chân thật?”
Tạ Vũ Tình lúc này mới giật mình “Úc” một tiếng, nói: “Hiểu rồi, thì ra cậu chính là tên thái giám đó!”
Diệp Thiếu Dương thiếu chút nữa ngất, biết cô là cố ý trêu mình, mặt đanh lại muốn lý luận, đột nhiên nghĩ đến một câu lời kịch phản dame phi thường tốt, mặc dù có tổn hại hình tượng của mình, vẫn nhịn không được nhếch miệng cười lên, nói: “Tôi có phải thái giám hay không, chị hôm nay không phải từng thấy rồi.”
Nói xong vội vàng chạy vút đi, sau khi chờ Tạ Vũ Tình phục hồi tinh thần lại, một đường chửi mắng đuổi theo.
Ở trong tòa nhà làm việc gặp được Ngô Hải Binh, Tạ Vũ Tình đem ý đồ đến nói rõ, Ngô Hải Binh tỏ vẻ, Lưu Ngân Thủy đã phái người tới, muốn xem xét video giám sát chung quanh tòa nhà giải phẫu, nhưng tiếc nuối là phụ cận nơi đó thiết bị cũ kỹ, lại nằm ở nơi hẻo lánh, cho nên mãi chưa sửa chữa...
Tạ Vũ Tình không có tâm tình đi phản bác lý do của hắn, trực tiếp đem video Diệp Thiếu Dương đối phó cương thi truyền phát một lần, Ngô Hải Binh sau khi xem xong, trán toát ra mồ hôi lạnh, sắc mặt cũng trở nên trắng bệch.
Tạ Vũ Tình mắt thấy, làm một trinh thám đầy kinh nghiệm, cô biết thời cơ tiến công đã chín muồi, dùng thanh âm nghiêm khắc mà lạnh lùng, phát biểu một chuỗi diễn thuyết vừa ép vừa dọa, triệt để đánh sập phòng tuyến tâm lý của Ngô Hải Binh, ngẩng đầu lên, nhìn Tạ Vũ Tình nói: “Cảnh quan, tôi chỉ muốn hỏi một câu, cảnh sát mấy người cũng tin tưởng trên đời có quỷ sao?”
Tạ Vũ Tình nói: “Nói thật với anh, tôi là trưởng phòng ban điều tra hiện trường thần quái trên tỉnh điều xuống, tra chính là cái này, hơn nữa người quay video chính là tôi, tôi tận mắt nhìn thấy, bằng chứng vô cùng xác thực, chẳng lẽ anh còn muốn cãi?”
Ngô Hải Binh thở dài một hơi, bắt đầu thổ lộ cõi lòng, nói cho bọn họ, trên thực tế thành viên ban quản trị trường học đều biết trường học có ma quỷ quấy phá, nhưng bởi vì thân phận hạn chế, cũng vì không muốn mở rộng ảnh hưởng, cho nên một mực không thừa nhận.
“Tòa nhà giải phẫu số ba có cương thi, thật ra, bọn tôi không chỉ có biết, hơn nữa... Con cương thi này là bọn tôi thả vào.” Ngô Hải Binh chậm rãi nói.
“Cái gì!” Tuy đã sớm đoán được con cương thi này có thể có liên quan với phía nhà trường, nhưng nghe được Ngô Hải Binh sảng khoái thừa nhận như vậy, hai người bọn Diệp Thiếu Dương vẫn cảm thấy có chút ra ngoài dự liệu, tuy Ngô Hải Binh vẻ mặt tê dại, hai người vẫn không chớp mắt theo dõi khuôn mặt hắn, nghe hắn tiếp tục nói.
“Chuyện này, còn cần bắt đầu nói từ rãnh nước đen kia, trước nói sơ qua một chút, cái rãnh này rất sâu, bọn tôi từng mời chuyên gia, từng dùng dụng cụ dò xét, cái rãnh này tuy không dài, có đầu có đuôi, nhưng lại là một con sông ngầm trong lòng đất, khảo chứng hẳn lên đại khái là năm đó động đất, ở trong thân núi dẫn lên chấn động nào đó, làm sông ngầm trong lòng đất tìm được một cửa để phát tiết, tới mặt đất;
Về phần nước hiện ra màu đen, chuyên gia nói, cái này là vì trong nước có một loại thành phần địa chất đặc thù, chuyên gia còn nói...”
“Dừng dừng dừng dừng!” Diệp Thiếu Dương vội vàng xua tay, “Đừng nghe đám chuyên gia đó nói láo, trừ đập gạch cái gì cũng không biết, anh cứ việc nói thẳng đi, như thế nào nhấc lên quan hệ với cương thi.”
“Ừm, là như vậy, nghe chú của tôi nói, ở sau khi rãnh nước đen xuất hiện không lâu, trong trường học bắt đầu có cương thi, về sau tra được cương thi là trong rãnh nước đen bò ra, đối với loại chuyện này, người thường chúng tôi không có cách nào, đành phải xây dựng đê đập và lan can cao, nhưng nơi đó tựa như có một loại ma lực, ở trong mấy tháng thời gian, hấp dẫn mấy học sinh đến tự sát.
Đương nhiên, vì danh dự của trường học, lúc ấy việc này chưa công bố đối với bên ngoài, trong hồ sơ cũng không có ghi lại. Chú của tôi không có cách nào, liền dùng nhiều tiền, từ Thái Lan mời tới một đại pháp sư, đến hàng phục cương thi trong rãnh nước đen, pháp sư đó sau khi xuống nước thăm dò, nói phía dưới có một cổ mộ, cương thi đến từ cổ mộ, hắn có năng lực đem cổ mộ phong ấn lại, nhưng mà...
Thuật ngữ chuyên nghiệp tôi cũng không hiểu, giống như ý tứ là nói, phong ấn dưới nước, phải có một cửa phát tiết, bằng không khí tức tích lũy, một ngày nào đó sẽ bùng nổ, sau đó càng không thể vãn hồi...”
Diệp Thiếu Dương chậm rãi gật đầu, điều này không sai, nếu phía dưới thật sự là thi sào cổ mộ, thi khí tích úc bành trướng, mặc kệ là phong ấn cường đại cỡ nào, sẽ luôn có một ngày giải khai, cái này giống nước lũ bùng nổ, chặn càng hung, thế bùng nổ sẽ càng mãnh liệt. Vì thế ngẩng đầu hỏi: “Sau đó thì sao, pháp sư kia làm như thế nào?”