Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 674: Chương 674: Chương 674: Suối nước nóng gặp tiểu yêu 2




Tiểu Mã không thèm để ý nói: “Thế này có gì đâu, lúc bơi lội, không phải vẫn là nam nữ cùng một chỗ.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Cái đó sao có thể giống, đó đều là bể bơi lớn ngoài trời, đây là nhà tắm.”

Tiểu Mã cũng không muốn tranh luận với hắn sự khác nhau của suối nước nóng và nhà tắm, ngồi ở chỗ nước chảy ra, hưởng thụ dòng nước mát xa, cảm khái nói: “Đã lâu không ngâm suối nước nóng, thoải mái.”

Diệp Thiếu Dương nói: “Cậu trước kia từng ngâm suối nước nóng?”

Tiểu Mã lập tức trừng mắt dựng thẳng: “Cậu nói lời này, ai chưa từng tắm suối nước nóng chứ, cậu có biết suối nước nóng và nhà tắm khác nhau không? Cậu cảm thụ loại nhiệt độ cùng chất nước này, là có yêu cầu nghiêm khắc, hơn nữa trong này bỏ thêm nguyên tố vi lượng, lúc ngâm, sẽ cảm giác được máu lưu thông, làn da rất thoải mái, cậu cảm giác được chưa?”

“Tôi...” Bị Tiểu Mã như vậy nhắc nhở, Diệp Thiếu Dương quả thật có chút cảm giác không giống bình thường, gật gật đầu: “Hình như là cảm giác được rồi.”

Tiểu Mã vỗ tay nói: “Đúng đó, đây là nguyên tố vi lượng đang hướng làn da tiến hành tác dụng.”

Hai người ngâm suối nước nóng, cảm thụ được tác dụng của nguyên tố vi lượng, trên người thống khoái, đang sảng khoái ngâm suối nước nóng gấp bội, bên tai đột nhiên vang lên thanh âm có chút không thoải mái của Chu Tĩnh Như: “Các anh ở đây làm gì thế?”

“Tiểu Như sao em giờ mới đến, đến đến, mau xuống dưới ngâm một chút.” Diệp Thiếu Dương hướng Chu Tĩnh Như đứng ở bên cạnh bể không ngừng vẫy tay.

Chu Tĩnh Như bất mãn nói: “Ở đây ngâm cái gì, đi suối nước nóng đó, em đợi cả buổi các anh cũng không đi.”

Hai người vừa nghe lời này choáng váng, nhìn lẫn nhau một cái, Diệp Thiếu Dương ngập ngừng nói: “Không phải, đây không phải là suối nước nóng sao?”

Chu Tĩnh Như cũng sửng sốt, lập tức hiểu ra, một tay che miệng, cười run rẩy hết cả người.

“Ở chung với hai người các anh, đúng là lúc nào cũng có kinh hỉ mà, cái này nào phải suối nước nóng gì, đây là bể bình thường, bởi vì suối nước nóng ở trên núi, vì trên đường không bị lạnh, cần ở đây ngâm trước một chút làm ấm thân thể mà thôi, đây là nước bình thường, ngâm ở đây có tác dụng gì?”

May mắn thân thể được nước nâng, bằng không Diệp Thiếu Dương muốn quỳ ngay tại chỗ, nhẹ nhàng lắc lắc đầu, quay đầu, dùng một loại ánh mắt đặc biệt nhìn Tiểu Mã: “Ừm, nguyên tố vi lượng, tác dụng cho làn da.”

Tiểu Mã xấu hổ tới cực điểm, thẹn quá hóa giận, kiên trì nói nơi này tuy là bể bình thường, nhưng nhất định bỏ thêm nguyên tố vi lượng, cậu ta là thực sự cảm nhận được cảm giác không giống với nước bình thường.

Diệp Thiếu Dương lười dong dài với cậu ta, đi theo Chu Tĩnh Như, từ một cái cửa nhỏ đi ra ngoài, lập tức tới bên ngoài, phát hiện mình đang ở trên một ngọn núi, dọc theo bậc thang mà lên, ven đường có rất nhiều ao lộ thiên bốc ra hơi nóng, có màu sắc ngả vàng, có chứa mùi lưu hoàng, còn có cái màu trắng sữa, có cái biến thành màu đen, mùi không giống nhau.

Tiểu Mã bởi vì xấu hổ, vì tránh Diệp Thiếu Dương cười nhạo, tùy tiện tìm cái bể xuống. Chu Tĩnh Như mang theo Diệp Thiếu Dương đi mãi tới đỉnh núi, chọn bể nước trong đi xuống, bên mặt nước có một cái bệ đồ ăn rất nhỏ, bên trên bày một ít hoa quả, còn có hai chén rượu vang.

Chu Tĩnh Như đưa cho Diệp Thiếu Dương một ly rượu vang, ngồi ở bên hắn, cười nói: “Đại pháp sư có cảm khái gì?”

“Rất thoải mái.” Diệp Thiếu Dương nhún vai, ngửa đầu nhìn bầu trời, nói: “Vừa tắm rửa vừa có thể nhìn thấy sao trời, như thế này rất đặc biệt.”

Chu Tĩnh Như nói: “Anh biết ngâm loại suối nước nóng này, dưới tình huống nào thích ý nhất không?”

“Bên cạnh vây quanh mười mấy mỹ nữ cùng ngâm với mình?”

Chu Tĩnh Như biết hắn là nói giỡn, giận liếc xéo hắn một cái, nói: “Thích ý nhất là tuyết rơi, vừa ngâm suối nước nóng, uống rượu vang, thưởng thức cảnh đẹp bông tuyết vào nước, đó mới gọi là đỉnh cấp hưởng thụ.”

Diệp Thiếu Dương tưởng tượng một phen, hình ảnh đó quả thật đẹp, nhất là bên cạnh còn có một mỹ nữ cùng nhau tắm suối nước nóng với ngươi...

Cười cười, nói với Chu Tĩnh Như: “Bất cứ chuyện gì, bao gồm hưởng thụ, đều không thể quá mức cực hạn, bằng không nhất định thịnh cực mà suy, việc nào quá tận, duyên phận chắc chắn sớm cạn, vẫn là giữ lại một chút chờ mong mới tương đối tốt.”

Chu Tĩnh Như kinh ngạc nhìn hắn, nói: “Anh nói lời này, cứ như đại sư, không giống phong cách của anh.”

“Khụ khụ.” Diệp Thiếu Dương vuốt vuốt tóc: “Thật ra anh là rất nội hàm, chỉ là rất ít biểu đạt, nhìn mà không nói.”

Chu Tĩnh Như bật cười. “Ở chung với anh đúng là vui, anh luôn có thể chọc cười người ta.”

“Anh chẳng lẽ khiến em khóc?”

Chu Tĩnh Như nghiêng đầu nhìn hắn, nửa thật nửa giả nói: “Không chừng thực có một ngày như vậy.”

Hai người cùng nhau ngửa mặt nằm ở trong nước, nhìn tinh tú trên trời, đột nhiên một ngôi sao băng lướt qua, Chu Tĩnh Như vội vàng siết chặt hai tay, cầu một điều ước, quay đầu nhìn Diệp Thiếu Dương, lại là ánh mắt kinh sợ, rất không thích hợp, vội vàng hỏi: “Làm sao vậy?”

“Ngôi sao băng vừa rồi!” Diệp Thiếu Dương âm thầm hít khí, đưa tay chỉ vào phương hướng ngôi sao băng đó biến mất, nơi đó có mấy ngôi sao tụ tập cùng một chỗ. “Em xem mấy ngôi sao này, giống cái gì?”

Chu Tĩnh Như tập trung nhìn một hồi, nói: “Cảm giác có chút giống động vật.”

“Là dê, đây là ‘Quỷ Kim Dương’ trong Chu Tước thất túc phía nam, nơi ngôi sao băng vừa rồi đến, là Khuê Mộc Lang trong tây phương Bạch Hổ thất túc, sói vào đàn dê, sẽ xảy ra gì kết quả gì?”

Chu Tĩnh Như kinh ngạc nhìn hắn, nói: “Chẳng lẽ còn có cái gì chú ý hay sao?”

“Đương nhiên là có, đạo lý tinh tượng, vốn chính là một loại đoán trước lành dữ, sói vào đàn dê, chủ giết chóc, sói đến từ hướng đông bắc, biến mất ở tây nam...” Diệp Thiếu Dương muốn đứng dậy đi tìm la bàn, mới nhớ tới bị khóa ở trong tủ quần áo, đành phải bỏ cuộc, ngẩng đầu nhìn trời, lẩm bẩm: “Tây nam, nhìn đại khái khoảng cách sao, ngay tại vùng này của chúng ta, hướng tây nam của chúng ta...”

“Là Cương Thành.” Chu Tĩnh Như thốt ra, đột nhiên nghĩ đến cái gì, nhìn chằm chằm Diệp Thiếu Dương: “Sẽ không là có liên quan với chuyện anh đang điều tra chứ?”

Toàn thân Diệp Thiếu Dương nổi lên một tầng da gà, một lúc sau mới nói: “Chỉ mong... Là ứng ở trên việc của anh.”

Chu Tĩnh Như ngẩn ra, vốn tưởng hắn sẽ nói ra lời nói trái ngược, vội vàng hỏi: “Vì sao, anh không sợ?”

“Làm hết sức mình, ngăn cơn sóng dữ, tuy anh chưa chắc có thực lực như vậy, nhưng nếu là sự kiện linh dị, anh còn có thể gánh vác một chút, nếu ứng ở trên việc khác, anh liền không có cách nào cả. Tử thương không tính, sắp là một tràng kiếp nạn lớn!”

Chu Tĩnh Như nghĩ nghĩ, hiểu ý tứ của hắn, còn muốn nói cái gì, đột nhiên cách đó không xa truyền đến một người la to: “Người đâu mau tới đây, có người phát bệnh rồi!”

Diệp Thiếu Dương đứng dậy nhìn xuống phía dưới, nhìn thấy ở giữa sườn núi, rất nhiều người đang chạy, hướng một ao nước nóng chạy tới, tiếng người ồn ào, trong đó còn kèm theo cái giọng chiêng vỡ của Tiểu Mã: “Tiểu Diệp Tử, xuống dưới, Tiểu Diệp Tử —— “

Trong lòng Diệp Thiếu Dương hơi kinh hãi, còn tưởng là Tiểu Mã xảy ra chuyện gì, vội vàng lên bờ, lấy khăn tắm khoác ở trên người, hướng dưới núi chạy đi, tới trong đám người nhìn qua, nhất thời ngây người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.