Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 860: Chương 860: Chương 860: Thu phục hồ tinh 2




Hôm sau dậy thật sớm, Diệp Thiếu Dương thay quần áo lao động vệ sinh, đeo mặt nạ da người, đi cao ốc Lisa đi làm.

Quản lý an bài một đồng nghiệp lâu năm dẫn dắt hắn, dạy hắn sử dụng dây thừng bảo hiểm, dù sao cũng là tòa nhà mấy chục tầng, một người mất tập trung sẽ tan xương nát thịt.

Trên sân thượng có trang bị dây thừng sớm cố định sẵn, chỉ cần đem dây thừng bảo hiểm lắp chốt, một đường trượt xuống là được.

Trước khi khởi công, người đồng nghiệp lâu năm kia giúp Diệp Thiếu Dương kiểm tra dây thừng bảo hiểm trước, cùng lúc hỏi: “Tiểu tử, xem cậu tuổi không lớn, nhắc nhở cậu một tiếng, công việc này tuy kiếm ra tiền, nhưng không làm vẫn tốt hơn.”

Diệp Thiếu Dương nghe ra lời hắn nói có chuyện, cố ý cười nói: “Làm sao vậy, nguy hiểm sao?”

“Nguy hiểm thật ra không nguy hiểm, dây thừng có hai bảo hiểm, chỉ cần bản thân cậu không đem dây thừng cắt đứt, muốn chết cũng không chết được.”

Đồng nghiệp có thâm niên giúp hắn cột chắc dây thừng an toàn, thấp giọng nói: “Hôm qua có người vệ sinh nhảy lầu cậu biết không, chính là bức tường cậu cần cọ.”

“Ngoài ý muốn à?”

Đồng nghiệp có thâm niên cười hắc hắc: “Bức mà cậu phải lau, là mặt bên của tòa nhà, chỉ cần một người, nhưng mấy tháng qua, phàm là làm công việc này, không một ai có thể vượt qua ba tháng, có từ chức, cộng thêm Tiểu Trương, đã chết ba người rồi.”

Quả nhiên Trương Tư Đức không phải người đầu tiên gặp chuyện. Diệp Thiếu Dương thử hỏi: “Sao tôi lại chưa nghe nói, cảnh sát không điều tra sao?”

“Hắc hắc, hai người trước một tự sát, một chết ở trong nhà, cho dù là Tiểu Trương, cũng không phải bị người ta hại chết, điều tra như thế nào?”

Đồng nghiệp có thâm niên thấm thía vỗ vỗ bả vai Diệp Thiếu Dương: “Có một số việc người trẻ tuổi các cậu không hiểu, trên một cái cương vị, liên tiếp ba người đều có chuyện ngoài ý muốn, gạt quỷ à?”

“Ý tứ của ông?”

“Tôi cũng không biết, không thăm dò. Công ty cũng không cho nghị luận.” Đồng nghiệp có thâm niên cười cười: “Chỉ là khuyên cậu một câu, nếu có cửa nào tốt hơn, nhanh chóng từ chức, đừng nói là tôi nói cho cậu.”

Diệp Thiếu Dương kéo trang bị hình dạng hồ lô, theo dây kéo trượt xuống, thử lên lên xuống xuống, rất nhanh đã thích ứng.

“Không có vấn đề, đa tạ sư phụ, ông cứ đi làm việc đi.”

“Có tình huống dùng bộ đàm gọi tôi.” Người đồng nghiệp có thâm niên kia chiếu cố vài câu, đi đến trước dây kéo một mặt khác của tòa nhà, đi lau thủy tinh một mặt khác.

Bởi vì khu vực làm việc là mặt bên của tòa nhà, cho nên chỉ cần một người.

Cái này cũng giải thích vì sao Trương Tư Đức mỗi ngày hẹn hò với hồ tinh, cũng chưa bị người ta phát hiện.

Tay cầm một cái chổi lau đặc chế thật dài, Diệp Thiếu Dương từng chút một trượt xuống, học có bài có bản bắt đầu lau tường cùng cửa sổ thủy tinh.

Dưới chân chính là vạn trượng vực sâu, Diệp Thiếu Dương tuy không sợ độ cao, nhưng treo ở giữa không trung như vậy, trong lòng không khỏi cũng có một loại cảm giác lành lạnh.

Từng chút một lau xuống, chổi lau bẩn rồi thì phải đến bên trên đi giặt, tiến độ làm việc rất chậm, nửa giờ sau, Diệp Thiếu Dương cuối cùng lau đến tầng 16.

Một hàng tổng cộng năm cái cửa sổ, Diệp Thiếu Dương từ bên trái bắt đầu lau, xuyên qua thủy tinh cửa sổ, nhìn thấy bên trong bày rất nhiều nhạc cụ cùng ghế ngồi, biết chính là trung tâm huấn luyện của Kiều Ân Kỳ, nhưng bây giờ khóa cửa, không có lấy một ai.

Cuối cùng lau đến 1603, Diệp Thiếu Dương làm bộ lơ đãng bắt đầu đánh giá:

Đây quả thật là một gian phòng kho, trên tường đối diện không có cửa sổ, ánh sáng rất kém, trong phòng chất đầy trang phục linh tinh tạp vật biểu diễn, ở giữa có một cái giường dây thép trải đệm chăn, nghĩ đến Trương Tư Đức chính là ở trên cái giường nhỏ này tằng tịu với hồ tinh, không khỏi có chút buồn cười, điều kiện này cũng quá kém một chút.

Trong phòng không có người, Diệp Thiếu Dương trái lại không cảm thấy thất vọng, hắn cũng không nghĩ ngày đầu tiên đến đã gặp được hồ tinh, nếu thực gặp, vậy mới là không thích hợp.

“Em là quả táo nhỏ của anh...”

Theo tiết tấu lau thủy tinh, trong miệng Diệp Thiếu Dương hát, đem tầng 16 lau xong, hướng xuống dưới tới tầng 15.

“Này!” Trên đỉnh đầu đột nhiên truyền đến một giọng nữ nũng nịu, Diệp Thiếu Dương ngẩng đầu nhìn, một cô nương ghé vào trên cửa sổ, hướng mình mỉm cười.

Kiều Ân Kỳ! Trái tim Diệp Thiếu Dương thoáng cái treo lên.

“Sư phụ, anh biết sửa máy tính không sao, giúp chút được không?”

Câu này làm Diệp Thiếu Dương âm thầm kích động hẳn lên, Kiều Ân Kỳ cho dù dễ quên nữa, cũng không có khả năng một ngày thời gian đã quên mình, cho nên... Đây là hồ tinh không thể nghi ngờ.

Nhanh như vậy... Đã xuất hiện?

Diệp Thiếu Dương hầu như có chút không dám tin tưởng, Nhưng vẫn giả bộ nghi hoặc, lại có chút vui sướng, cố ý nói: “Máy tính à, tôi không hiểu lắm.”

“Anh cứ giúp tôi xem một chút đi, cũng không tốn thời gian lắm.” Kiều Ân Kỳ chớp chớp mắt, rất mị hoặc.

“Thời gian đi làm không tiện lắm...” Diệp Thiếu Dương liếm liếm môi: “Thôi được, chỉ một lát thôi.”

Bò lên, thời điểm ở trên cửa sổ cởi dây thừng bảo hiểm, Diệp Thiếu Dương lén đánh giá: hồ tinh trước mắt này tướng mạo giống Kiều Ân Kỳ như đúc, mặc một cái váy liền áo bó sát người màu đen, dáng người hiển lộ hết đường cong, chỉ là bề ngoài mang theo một tia khí chất mị hoặc, điểm ấy không giống với Kiều Ân Kỳ.

Kiều Ân Kỳ dẫn hắn tới trước bàn máy tính, mở ra máy tính, đỡ hắn ngồi xuống, mở máy tính.

Diệp Thiếu Dương lấy ra di động, gọi một cuộc điện thoại, sau đó buông xuống, lẩm bẩm: “Không có ai tiếp.” Thực tế đây là ám hiệu định ra với Kiều Ân Kỳ, vừa gọi điện thoại, cô ấy sẽ chạy tới bên này.

Kéo bàn trượt máy tính ra, nhìn thấy khe hở bàn phím đều là bụi, Diệp Thiếu Dương cười lạnh trong lòng, máy tính như vậy, có người dùng mới là lạ.

Thừa dịp máy tính khởi động, Diệp Thiếu Dương nhìn quanh, thấy cửa phòng khóa trái từ bên trong, thuận miệng hỏi: “Cô làm việc ở đây sao?”

“Làm việc ở đây, cũng ở chỗ này, tôi cãi nhau với chồng, hiện tại ở một mình.” Kiều Ân Kỳ cắn cắn môi, lộ ra bộ dáng làm cho người ta thương tiếc.

“Anh là mới tới sao?”

“Ừm, tôi trước kia ở ban khác. Quản lý là cậu hai của tôi, tiểu tử làm việc này trước đây hôm qua xảy ra chuyện ngoài ý muốn đã chết, tôi đến làm thay, tiền lương cao.” Diệp Thiếu Dương cười hắc hắc, khí chất thấp hèn hiển lộ hết.

Lúc này máy tính đã mở, Diệp Thiếu Dương hỏi chỗ nào của máy tính có vấn đề, Kiều Ân Kỳ trả lời tốc độ có hơi chậm, bảo hắn chậm rãi dùng một chút thử xem.

Nói xong vươn mình hướng phía trước nhích lại gần, nửa thân trên cố ý vô tình dán cánh tay hắn, ghé vào tai hắn nhẹ nhàng bật hơi, mang theo một tia mùi thơm thoang thoảng.

Quả thực... Khó có thể kháng cự.

Diệp Thiếu Dương cố ý mắt không nhìn nghiêng, làm ra bộ dáng cố gắng khắc chế.

“Trên thân anh thiệt nhiều cơ bắp nha.” Kiều Ân Kỳ đưa tay ở trên cánh tay hắn sờ một cái.

Diệp Thiếu Dương hít thở bắt đầu ồ ồ.

Kiều Ân Kỳ mỉm cười, vươn tay đến trên cổ hắn.

“Đừng, đừng như vậy.” Tuy thủ đoạn rất trực tiếp, cũng không hợp logic, nhưng nam nhân bình thường một khi tinh trùng lên não, căn bản không chống lại được loại dụ hoặc này.

Diệp Thiếu Dương bắt lấy một tay của ả, xoay người hướng vào ả, vẻ mặt rất khẩn trương: “Như vậy... Không ổn đâu.”

Kiều Ân Kỳ dùng ánh mắt tràn ngập khiêu chiến nhìn hắn.

Diệp Thiếu Dương đột nhiên dang đôi tay, muốn đem ả ôm vào trong lòng.

Kiều Ân Kỳ lại nhẹ nhàng trượt ra, kiều mỵ cười, lui về phía sau, miệng nũng nịu nói: “Sư phụ anh xem máy tính đi, nhìn tôi làm gì, tôi lại không cần sửa... Anh sửa máy tính đi, tôi muốn ngủ một lát.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.