Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 869: Chương 869: Chương 869: Kế trong kế 2




Tôn Ánh Nguyệt ngập ngừng nói: “Đó là tôi dựa theo ý tứ chúng nó, từ trên chợ đen mua được tiêu bản cơ thể người...”

Chân tướng rõ ràng, Diệp Thiếu Dương thở phào một cái.

“Cô nói thủ lĩnh hồ tinh kia, là lục vĩ yêu hồ sao?”

“Tôi không biết thứ anh nói là cái gì, nhưng hồ tinh thủ lĩnh kia, quả thật mọc sáu cái đuôi, còn có một con mọc năm cái đuôi, hình như là em gái của nó, cũng rất lợi hại.”

Ngừng một chút, Tôn Ánh Nguyệt dùng ánh mắt cầu xin nhìn Diệp Thiếu Dương, nói: “Diệp tiên sinh, xin xem ở trên phần tôi cũng là người bị hại, đừng giết tôi, hiện tại hồ tinh cũng đã bị anh diệt trừ, tôi là thật sự rất cao hứng, tương lai tôi sẽ dùng tiền mình kiếm làm nhiều việc thiện, làm việc thiện tích đức, van anh đó Diệp tiên sinh!”

“Chỉ mong cô là nghiêm túc.”

Diệp Thiếu Dương xin số cô, sau này nhỡ đâu nghĩ ra chỗ nào chưa hiểu được, còn phải tìm đến cô. Sau đó theo Tạ Vũ Tình cùng nhau rời đi.

“Hồ tinh, thật sự có thể giúp người ta phát tài?” Tạ Vũ Tình tò mò hỏi.

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu: “Đây là thật, ví dụ nổi tiếng nhất chính là Đỗ Nguyệt Sanh đầu lĩnh Thanh bang Thượng Hải năm đó, ở trong sòng bạc của hắn cũng có một hồ tinh, cung phụng linh vị, giúp hắn phát tài. Về sau hồ tinh quấy phá, cũng mời cao nhân làm phép trấn áp, chuyện thật.”

Tạ Vũ Tình càng thêm giật mình: “Giống như nuôi tiểu quỷ sao? Cái nào tác dụng phụ lớn hơn?”

“Ác quỷ và mị yêu đều không phải thứ tốt, xem tu vi bản thân.”

Tạ Vũ Tình trầm ngâm một hồi, nói: “Tôn Ánh Nguyệt này gián tiếp hại chết vài người, nhưng pháp luật cũng không thể làm gì được cô ta, cậu cũng không quản phải không?”

“Tôi cũng không có quyền lực làm gì người sống. Trước Diêm vương điện có một quyển sổ, cô ta thiếu nợ mạng người, sau khi chết đi âm ty, sẽ lần lượt thanh toán, tuyệt đối trốn không thoát, nhưng cô ấy nếu thật sự làm việc thiện tích đức, cũng có thể triệt tiêu một bộ phận, về phần bao nhiêu, thì xem cô ấy làm bao nhiêu việc thiện.”

Trở lại phòng, Chu Tĩnh Như đã không có việc gì.

Diệp Thiếu Dương kể quá trình nói chuyện với Tôn Ánh Nguyệt, Nhuế Lãnh Ngọc nghe xong, cũng thở phào một cái: “Tôi vốn cho rằng chuyện này sẽ có liên quan với đại yêu xuất thế, hiện tại xem ra là quá lo rồi, hồ tinh cũng đã bị anh diệt, chuyện này cũng coi như kết thúc.”

Diệp Thiếu Dương trầm ngâm không nói, luôn cảm thấy chỗ nào đó không đúng, nhất thời cũng không nghĩ ra, đang định cân nhắc từ đầu một lần nữa, Tạ Vũ Tình ồn ào muốn Diệp Thiếu Dương mời khách, đi ăn cơm chúc mừng.

Diệp Thiếu Dương đi buồng vệ sinh tắm rửa qua, đem máu bẩn trên người rửa sạch, thấy trên người nhất là trên đôi chân có thêm rất nhiều vết thương, cũng may đều là bị thương ngoài da, loại vết thương trình độ này, mình cũng sớm đã quen rồi.

Rời khỏi khách sạn, Diệp Thiếu Dương không thật sự dẫn mọi người đi ăn quán ven đường, tốt xấu cũng tìm một quán đồ nướng ra dáng, sau đó gọi điện thoại đem Tiểu Mã và lão Quách cũng gọi tới.

Sau khi gặp mặt, Diệp Thiếu Dương đem tình huống nói với lão Quách, bảo hắn trước ngày mai đi phòng ống dẫn làm pháp sự, thanh trừ yêu khí một phen, thuận tiện cũng đem cái ao máu nuôi thủy thi kia phá hủy đi.

Hồ tinh bị Diệp Thiếu Dương hữu kinh vô hiểm tận diệt, mọi người đều rất vui vẻ, ăn thịt xiên uống bia, ăn mừng lớn.

“Thiếu Dương trong mấy sự kiện thần quái cậu xử lý, một vụ này là nhẹ nhàng nhất đã xử lý xong, đến đến đến, chị với cậu cụng chai một cái!”

Mấy cốc bia xuống bụng, Tạ Vũ Tình phát huy phong cách nữ hán tử, nhấc lên một chai bia, cụng với Diệp Thiếu Dương một lần, một hơi uống cạn nửa chai, thấy Diệp Thiếu Dương cầm chai rượu, không uống lấy một ngụm, đứng ở nơi đó như kẻ ngốc, trong lòng nổi giận, đi lên tìm hắn gây sự.

“Đợi chút!” Diệp Thiếu Dương bị cô bắt lấy bả vai, vẻ mặt dại ra như cũ, cau mày.

“Chờ cái gì, uống trước!”

“Uống cái quỷ!” Diệp Thiếu Dương trừng mắt nhìn cô một cái: “Không đúng, chuyện này không đúng!”

Trong lúc nhất thời, mấy người đều nghi hoặc nhìn tới, Tạ Vũ Tình cũng nhìn ra manh mối, không quấy nữa, nhấc chai bia, chờ nghe câu dưới.

Ánh mắt Diệp Thiếu Dương đảo qua trên mặt mọi người, phun ra một câu làm toàn bộ mọi người giật mình: “Sự tình không đúng! Đây là bẫy của hồ tinh, tôi bị tính kế rồi!”

Đoàn người chấn động.

“Sao có khả năng!” Tạ Vũ Tình là người đầu tiên phát ra nghi vấn: “Cậu không phải nói hồ tinh bị cậu giết hết rồi sao?”

“Tôi lại không biết một ổ này tổng cộng có bao nhiêu hồ tinh, làm sao dám nói đã giết hết?”

Diệp Thiếu Dương nói: “Mấy người cẩn thận ngẫm lại, chuyện này ngay từ đầu, có phải quá thuận lợi hay không? Tôi ngày đầu tiên giả mạo người vệ sinh đi làm, đã vừa vặn gặp được hồ tinh kia, sau đó diệt ả, liền tìm được Yêu Tinh Thạch, thông qua Yêu Tinh Thạch, tra được Tôn Ánh Nguyệt, sau đó hồ tinh thiết kế dẫn tôi đi qua, cuối cùng để tôi xử lý toàn bộ hồ tinh...

Các người không cảm thấy, sự tình có chút quá thuận lợi sao, tựa như bị người ta an bài sẵn.”

“Cậu vừa nói như vậy, quả thật có chút... Nhưng có lẽ là trùng hợp, cậu chung quy không thể bởi vì như vậy liền kết luận âm mưu của đối phương, lũ hồ tinh kia dù sao đều đã chết, chẳng lẽ chúng nó lấy tính mạng của mình để làm bẫy sao?”

“Cái này vừa vặn là chỗ cao minh nhất!” Diệp Thiếu Dương nói: “Vốn những cái này đều chỉ có thể là đoán, nhưng... Chị chú ý tới một sự kiện không, vật nghiệp cao ốc Lisa là Tôn Ánh Nguyệt nhận thầu, lúc trước tôi giả mạo người vệ sinh, là chị tìm quản lý vật nghiệp an bài.

Quản lý vật nghiệp đó không có đạo lý không hướng Tôn Ánh Nguyệt báo cáo, bên người Tôn Ánh Nguyệt trường kỳ có hồ tinh đi theo, cô ta đã biết, lũ hồ tinh kia cũng biết! Nhưng vẫn có hồ tinh đến câu dẫn tôi, chẳng lẽ là sống đủ rồi tự mình đi tìm chết?”

Lời vừa nói ra, toàn bộ mọi người chấn động.

Cái này quả thật là sơ hở lớn nhất trong cả câu chuyện!

Chuyện này là khởi điểm của một loạt sự kiện sau đó, từng vòng lồng vào nhau, một khi chuyện này có vấn đề, chuyện còn lại tự nhiên cũng sẽ không thành lập.

Đoàn người đều bắt đầu tự hỏi.

Tạ Vũ Tình nói: “Cho dù đây là âm mưu của hồ tinh, nhưng mục đích là cái gì, cậu hiện tại khỏe mạnh, lũ hồ tinh kia lại đã chết, chúng nó chẳng lẽ là sống đủ muốn chết sao?”

Diệp Thiếu Dương lắc đầu: “Hồ tinh cực kỳ đoàn kết, chỉ cần làm như vậy, hiến thân vì đồng bạn cũng sẽ không nhíu mày một lần, đương nhiên, nếu thủ lĩnh cho ngươi nhiều như vậy, ngươi không tuân mệnh cũng là chỉ còn đường chết.

Thủ lĩnh đám hồ tinh này, nhất định có thủ lĩnh khác, không phải lục vĩ yêu hồ, lục vĩ yêu hồ cũng là một nước cờ, tôi đoán ý tưởng của chúng nó là:

Tôi đã phát hiện chúng nó tồn tại, hơn nữa diệt hai con hồ tinh, khiến chúng nó nhận thấy được nguy cơ, chúng nó biết tôi là thiên sư, không dễ đối phó, cho dù tập thể tránh né, tôi cũng nhất định sẽ truy tra tiếp, cho nên, chúng nó dùng một biện pháp tuyệt nhất: liều mạng.”

Diệp Thiếu Dương nói cực nhanh: “Nhưng cũng không phải thật sự liều mạng. Thủ lĩnh chọn lựa ra một bộ phận hồ tinh, dùng để thiết kế cạm bẫy, đem tôi dẫn vào tầng hầm ngầm, liều chết vây công, mục tiêu có hai: thứ nhất đương nhiên là giết chết tôi, lợi dụng Tiểu Như dẫn dắt, hợp sức vây công, đây là cơ hội tuyệt hảo.

Nếu không giết nổi tôi, bị tôi giết ngược, vậy bọn hồ tinh kia chẳng khác nào là hiến thân, do đó khiến tôi cho rằng chúng nó chính là toàn bộ đàn cáo, sẽ không truy tra tiếp nữa.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.