Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 885: Chương 885: Chương 885: Nữ quỷ tóc dài thần bí 2




Tầm mắt bị tóc không đếm xuể che, Diệp Thiếu Dương cái gì cũng không nhìn thấy, hầu như không thể thở, thống khổ không chịu nổi.

Đột nhiên một khuôn mặt lông xù vươn tới, phun ra một ngụm quỷ khí nồng đậm, tiếp theo một vật ấm áp chạm tới trên trán mình, di động trái phải.

Lưỡi! Ả đang dùng lưỡi liếm ta!

Loại cảm giác trơn trượt bị nước miếng ướt át đó cực kỳ ghê tởm, Diệp Thiếu Dương hầu như há mồm kêu lên.

Đầu lưỡi đó một đường hạ xuống, liếm đến bờ môi của hắn, qua lại ****...

Mẹ nó, biến thái à!

Diệp Thiếu Dương ở trong lòng mắng to, nhưng còn chưa hết, đầu lưỡi quỷ kia ra sức cạy bờ môi của hắn, ý đồ chui vào.

“Tỷ tỷ thương đệ mà, há mồm nào...” Nữ quỷ đó thỉnh thoảng mở lời dụ hoặc.

Diệp Thiếu Dương tâm như bàn thạch, nữ quỷ đương nhiên sẽ không nhìn trúng mình, muốn hôn môi mình, đầu lưỡi thò vào trong miệng, nhất định không phải chuyện gì tốt.

Diệp Thiếu Dương liều mạng lắc đầu, tránh né nữ quỷ ép hôn, nhưng phản kháng là vô vị, sau một phen giằng co, đầu lưỡi quỷ cuối cùng cạy mở được miệng của hắn.

Một cái đầu lưỡi trơn trượt quấy quanh trong khoang miệng, nữ quỷ phát ra thanh âm thỏa mãn, thân thể run lên, đầu lưỡi hướng phía sau rụt một chút, sau đó đột nhiên vươn ra, ý đồ cắm vào khoang bụng Diệp Thiếu Dương.

Diệp Thiếu Dương cười lạnh một tiếng, quét sạch sự mệt mỏi vô lực phản kháng, trong miệng thầm đọc chú ngữ, răng lên xuống khép mở, đem đầu lưỡi cắn chặt.

Nữ quỷ đột nhiên bị biến cố, kinh ngạc một chút, lập tức hừ một tiếng.

Diệp Thiếu Dương cảm thấy đầu lưỡi quỷ đột nhiên ưỡn lên, quỷ khí tràn ra, đầu lưỡi nháy mắt trở nên trơn tuột không thôi, răng không cắn được, hướng về yết hầu lại duỗi ra một khúc.

Diệp Thiếu Dương nổi hung, cắn chót lưỡi, thầm đọc chú ngữ tâm pháp, đầu lưỡi quỷ bị máu thiên sư kích phát, run mạnh lên.

Nữ quỷ quát một tiếng lanh lảnh, muốn đem đầu lưỡi quỷ rút về, nhưng đã muộn.

Diệp Thiếu Dương ngậm chặt một ngụm máu, cằm lên xuống cắn mở, đem đầu lưỡi quỷ cắn chặt, cương khí vận chuyển, trong nháy mắt lao ra kinh mạch, áp chế quỷ khí của đầu lưỡi quỷ cắn trả, dùng hết sức bú mẹ cắn xuống...

Đầu lưỡi quỷ đứt thành hai đoạn!

“A...” Nữ quỷ lớn tiếng gầm rú lên, thân thể lay động, bộ dạng như điên.

Diệp Thiếu Dương cảm giác được áp lực trên người nhất thời giảm bớt, nhắm mắt lại, vận khí thổ nạp, tính gỡ bỏ trói buộc của mái tóc dài đối với thân thể, cho dù chỉ gỡ bỏ được một tay, có thể bắt quyết vẽ ấn là được.

Nữ quỷ hồn thể đã phá, không kiên trì được quá lâu.

“Tiểu sư đệ, thế nào rồi, thế nào rồi!” Phía sau truyền đến tiếng lão Quách, còn chưa mở miệng, liền cảm giác được bên trái một mảng lớn tóc quỷ rụt về, tay trái khôi phục tự do, vội vàng bắt pháp quyết, một chưởng đánh trúng mặt nữ quỷ.

Nữ quỷ xoay người mà đổ, tóc quấn ở trên người Diệp Thiếu Dương cũng nháy mắt co rút lại, đem toàn thân bảo hộ, hướng căn phòng cách vách bay đi.

Diệp Thiếu Dương không đuổi theo, mà là ngồi ở trên mặt đất, một bàn tay bóp yết hầu, gập lưng bắt đầu nôn mửa.

Nửa cái đầu lưỡi quỷ bị kẹt kia, bị hắn nuốt vào trong bụng! Kẹt ở yết hầu, không nôn được, nuốt không xong, khó chịu nói không nên lời.

“Oa...”

Giãy giụa hồi lâu, đầu lưỡi quỷ tính cả một bát mỳ lớn bữa chiều cùng nhau nôn ra.

Tiếp nhận nước sạch lão Quách đưa cho, súc súc miệng, trong lòng Diệp Thiếu Dương nhớ tới nữ quỷ kia, đứng dậy hướng phòng cách vách đi đến.

Trong lòng hồi tưởng một chút sự tình: nữ quỷ kia dùng một vũng máu đen dẫn mình mắc câu, thừa dịp mình nhìn mặt đất, đột nhiên tập kích, một chiêu này thật ra rất thông minh, đáng tiếc mình từ đầu tới đuôi không thấy được bộ dáng nữ quỷ, chỉ biết toàn thân đều là tóc, trong lòng nghi hoặc không thôi:

Bất cứ quỷ hồn nào, cũng có thể mô phỏng ra ảo giác dùng tóc giết người, nhưng bởi vì là hư hóa ra, không có tu vi gì, nhiều nhất cũng chỉ là dọa người một chút.

Nhưng vừa rồi tóc của nữ quỷ kia, thật sự là quỷ khí quanh quẩn, linh tính rất mạnh, tám phần là hồn khí hoặc là một bộ phận thân thể của nữ quỷ đó.

Đây rốt cuộc là cái quỷ gì?

Cách vách là một gian phòng ngủ, trống rỗng, chỉ có vài món đồ gia dụng cũ, một cái giường, nhìn qua như là phòng ngủ của người già hiểu được tiết kiệm.

Trong tay lão Quách xách một cái đèn hoa sen ba màu, theo ở phía sau, chiếu sáng cho Diệp Thiếu Dương.

Đèn hoa sen ba màu là ở trong đèn đuốc hương nến bỏ thêm bột phấn thơm ba màu, sau khi thắp sáng, chiếu ra ánh lửa ba loại màu sắc đỏ lục lam, trong phạm vi ánh nến thấy, có thể ngăn chặn biến hóa của quỷ hồn bình thường, hơn nữa có đặc tính khu ma nhất định.

Vừa rồi lão Quách ở bên ngoài nghe thấy tiếng đánh nhau, xông vào sân, thấy Diệp Thiếu Dương bị một đống tóc quấn quanh, biết là quỷ tượng, vội vàng làm một cái đèn hoa sen ba màu, thiêu hủy một bộ phận tóc, giúp Diệp Thiếu Dương sớm khôi phục tự do.

Diệp Thiếu Dương lấy ra la bàn âm dương, vừa đo lường tính toán trình độ âm khí trong phòng, vừa đi lại quan sát.

Ngoài tường có Huyết Tinh Phù mình dùng Mao Sơn Diệt Linh Đinh trấn áp, nữ quỷ kia tuyệt đối không chạy ra được, huống chi mình thấy ả vào, nhưng không biết vì sao, nữ quỷ đó thế mà lại không thấy đâu nữa.

Trong phòng âm khí tràn ngập, la bàn âm dương không định ra được vị trí xác thực, chỉ có thể tra tìm từng chút một.

Diệp Thiếu Dương biết quỷ quái am hiểu biến hóa ẩn nấp, cho nên điều tra rất cẩn thận, cùng lão Quách dùng bút chu sa chấm nước phép, quét hết ở trên tường cùng đồ gia dụng, nếu nữ quỷ nấp ở trong đó, tất nhiên sẽ lộ tẩy.

Phòng không lớn, đồ cũng ít, hai người lặp đi lặp lại kiểm tra mấy lần, thế mà lại chưa tìm được.

“Không có đạo lý nha...” Diệp Thiếu Dương buồn bực gãi đầu.

Lão Quách đem cửa đóng lại, nhìn nhìn phía sau cửa, cái gì cũng không có, đang muốn đóng lại, Diệp Thiếu Dương bảo hắn đợi một chút, đi qua, nhìn về phía bức tranh tết dán trên cửa.

Trên tranh tết là tài thần, trong tay cầm kim nguyên bảo, tươi cười dễ mến.

Diệp Thiếu Dương nhìn thoáng qua, nhịn không được bật cười: “Ta cho rằng đi đâu rồi chứ, thì ra ở đây.”

Lão Quách sửng sốt, nhìn lướt qua cao thấp, nói: “Nơi nào?”

Diệp Thiếu Dương chỉ vào hai mắt tài thần nói: “Huynh từng thấy tài thần bộ dạng này sao?”

Lão Quách nhìn một lần nữa mới phát hiện vấn đề: trong hai mắt tài thần bò đầy tơ tóc!

Nữ quỷ thế mà lại bám vào trong bức họa tài thần.

“Nó biết đệ phát hiện nó, vì sao không ra?”

“Ả bị đệ đánh trọng thương, đi ra chính là chết, tại sao phải ra?” Lời tuy như thế, Diệp Thiếu Dương vẫn dùng bút chu sa ở trên trán bức họa vẽ một chữ “Từ”, kết thành phong ấn, khiến ả hoàn toàn không ra được.

Lão Quách suy nghĩ một chút, chậm rãi gật đầu, lẩm bẩm: “Hiểu rồi, ả biết chúng ta ném chuột sợ vỡ đồ, không dám có hành động.”

Muốn đem nữ quỷ kia từ trên bức tranh kéo xuống, nhất định phải hủy hoại bức tranh tết tài thần này.

Đối với người thường mà nói, tượng thần chính là tượng thần. Cái gọi là người không biết không có tội, chỉ cần không phải hết lòng tin thờ, bất cứ tượng thần nào cũng có thể hủy hoại, như loại tranh tết này, trực tiếp xé xuống là được.

Pháp sư lại không được.

Mặc kệ xuất phát từ bất cứ nguyên nhân nào, đạo sĩ tuyệt đối không thể làm bẩn tất cả đồ án hoặc tượng đúc có chứa thần linh đạo gia, hòa thượng với rất nhiều phật tượng cũng tương tự.

Bởi vì nguồn gốc căn bản của pháp thuật chính là thần linh, bất kính đối với tượng thần, sẽ mất đi thần linh phù hộ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.