CHƯƠNG 119: Nhiếp hồn.
Dịch Nhiên và Ngao Mộ Thiên liếc nhau, ai cũng không ngờ tới, tang thi ba đầu vừa ăn no sẽ đợi bọn họ ra khỏi thành thị không xa đột nhiên xuất hiện, càng kỳ quái hơn là, bị bầy tang thi vây thành ba tầng.
Chẳng lẽ tang thi này sớm đoán được bọn họ sẽ ra ngoài? Vòng vây hoàn mỹ như thế, Dịch Nhiên không tin đây chỉ là trùng hợp, nhưng, tại sao lại biết rõ bọn họ muốn đi ra ngoài? Có lẽ Lôi Sở nói là sự thật, tang thi này giống như máy giám thị.
Vậy sao đi ra ngoài đây? Đằng sau là tang thi ba đầu, phía trước là một đám tang thi, Dịch Nhiên cảm thấy, đời này từ khi bắt đầu tận thế cậu vẫn ở trong tuần hoàn bị vây và phá vòng vây.
Ngao Mộ Thiên nhìn bốn phía, N thị này khai phá không tồi, cho nên nhà cửa san sát nhau, như vậy, nếu muốn vứt bỏ tang thi cũng không phải việc khó, nhưng phiền toái nhất lại là tang thi ba đầu, hắn sẽ không quên những người kia bị đùa giỡn như con khỉ như thế nào.
“Tiểu Nhiên, một hồi các người tận lực chạy phía sau tang thi ba đầu kia.” Tuy chỉ là cách tương đối, tang thi ba đầu này so với một đám tang thi kia lợi hại hơn, nhưng lợi hại cũng chỉ có một con, cho nên chỉ cần cuốn lấy nó những người khác ngược lại dễ dàng rất nhiều.
“Vậy còn anh?” Dịch Nhiên trầm giọng hỏi.
Không nhìn Dịch Nhiên, Ngao Mộ Thiên hời hợt, “Em cùng mọi người đi trước, anh quấn lấy nó, đến lúc đó lại cùng hội hợp.”
Dịch Nhiên nhìn Ngao Mộ Thiên, “Ừ.”
“…” Một tiếng dứt khoát này khiến Ngao Mộ Thiên mạnh mẽ quay đầu lại nhìn Dịch Nhiên.
“Sao?” Dịch Nhiên nghi hoặc.
“… Không có gì.” Kỳ thật hắn nghĩ Tiểu Nhiên hẳn là sẽ khuyên ngăn hắn gì đó, nói thực ra, khi nghe được chỉ một chữ độc nhất, trong lòng của hắn có chút thất lạc.
Mình làm sao vậy? Tiểu Nhiên đáp ứng không phải thật tốt sao? Ngao Mộ Thiên, ngươi hiện tại cần phải làm là bảo vệ Tiểu Nhiên an toàn chạy khỏi nơi này, mà không phải giống như đàn bà xoắn xuýt tiểu tiết.
Dịch Nhiên nhìn người nào đó trong mắt khôi phục thành một mảnh kiên định thanh minh, cảm thấy vừa buồn cười vừa cảm động, kỳ thật trả lời như vậy là vì cậu căn bản không có định rời đi trước, bất quá nếu như mình thật sự bỏ rơi anh ta không để ý tới, anh ấy cũng nhất định sẽ vì mình ngăn lại hết thảy phải không?
Ngao Mộ Thiên đột nhiên tập kích tang thi ba đầu, ‘cửu thiên lôi long’ gào thét đi qua, đầu nam nhân tang thi ba đầu phun ra dịch thể màu lục, thanh âm nước bốc hơi vang lên, sấm sét cứ như vậy bị ăn mòn!
“!!” Người bên này kinh hãi, tuy sớm biết tang thi lợi hại, lại không nghĩ rằng lợi hại như vậy.
Lúc này đầu phụ nữ phát ra tiếng khàn nghiêm nghị, bầy tang thi đứng bất động ngăn ở đầu phố như được sai sử, tập trung đánh tới thức ăn, đồng tử màu đỏ phá lệ khủng bố, móng tay sắc nhọn tím thẫm.
Tang thi ba đầu không nhúc nhích, đứng ở đó, tựa hồ như xem cuộc vui, thưởng thức thủ hạ làm sao để xé rách thức ăn này.
Ngao Mộ Thiên tập trung tinh thần lực, hình thành lưới điện, bao phủ trên người tang thi ba đầu, “Đi mau!”
Tang thi ba đầu không có phòng bị, bỗng chốc bị bao lại, liều mạng giãy dụa, mà dựa vào tinh thần lực, Ngao Mộ Thiên đau khổ chèo chống, mồ hôi chảy như nước.
Đám người Tiếu Bắc vừa nghe lời này, vượt qua tang thi bị lưới điện bao phủ xuất ra xe hơi chui vào.
Mới bắt đầu chưa có mở xe hơi thì lo lắng thanh âm động cơ quá lớn sẽ đưa tới tang thi, mà hiện tại nếu như đã bị phát hiện, còn không bằng lái xe luôn, ít nhất tốc độ nhanh chút ít.
“Dịch Nhiên?” Tiếu Bắc quay đầu lại, Dịch Nhiên không có cùng đi với bọn họ.
“Các người đi.” Dịch Nhiên ném ba chữ, tầng băng bắt đầu ngưng kết trên người tang thi ba đầu.
Tiếu Bắc nhìn hai người này, biểu hiện trên mặt khó lường, “Lái xe.”
Tiếu Nam đạp chân ga, xe chạy đi ra ngoài.
Dịch thể màu lục xuất hiện lần nữa, ăn mòn tầng băng, ăn mòn lưới điện, tang thi ba đầu vừa thấy thức ăn chạy mấy cái, đầu phụ nữ tức giận lại bắt đầu gào rú, tang thi đang muốn đánh về phía Ngao Mộ Thiên cùng Dịch Nhiên ngược lại đuổi theo bọn người Tiếu Bắc.
Xem ra tang thi này không cho một người lọt lưới, Ngao Mộ Thiên nhìn Dịch Nhiên, mặc dù đối với việc Dịch Nhiên không đi có chút tức giận, nếu như Dịch Nhiên đi, dù cho có đám tang thi kia đuổi theo cũng nhất định có thể chạy thoát, mà không phải như hiện tại, cùng hắn giằng co tang thi ba đầu.
Dịch Nhiên mới không để ý suy nghĩ của Ngao Mộ Thiên, dù sao cậu mới không cần cùng Mộ Thiên tách ra, hơn nữa đánh không lại bọn họ cũng thoát được mà, còn có không gian đó thôi.
Ngao Mộ Thiên xoay mặt về phía Dịch Nhiên gật gật đầu, “Dẫn đi bên kia.”
Dịch Nhiên gật gật đầu, bọn họ chậm rãi đi đến đầu đường, không biết vì sao, cậu tin tưởng, tang thi này chắc là không biết cách rời đi thành thị, về phần tại sao tin tưởng như vậy, chỉ có thể nói là trực giác, mà sau tận thế, trực giác của cậu cứu cậu rất nhiều lần.
Sáu đạo băng nhận trên tay Dịch Nhiên trực tiếp đánh về phía tang thi ba đầu, theo sát lấy, là hai đạo lôi long của Ngao Mộ Thiên đánh về phía chân nó.
Tang thi ba đầu phản ứng không kịp, chỉ tránh thoát băng nhận, lại bị lôi điện đánh trúng chân, màu da tím bị cháy đen.
Thừa dịp hiện tại, hai người nhanh chóng chạy tới đầu đường.
Chẳng ai ngờ rằng, đầu phụ nữ lại thét lên, đầu đường xuất hiện bầy tang thi.
“…” Xem ra dị năng đầu phụ nữ kia là triệu hoán tang thi.
Hai người cũng không dừng lại, trên tay Dịch Nhiên xuất ra vài đạo băng nhận, Ngao Mộ Thiên cũng vậy, điện lôi giống như rắn quét đám tang thi kia.
Bầy tang thi bị hai người công kích lập tức tạo ra một con đường, nhưng lập tức, đầu nữ nhân lại gọi ra một đám tang thi khác.
Thật vất vả tạo ra vết nứt lại bị lấp, hai người không thể không dừng lại, vốn cho là có thể mở một con đường kết quả lại không được, mà hiện tại nếu như bọn họ trực tiếp xông ra, tốc độ sẽ biến chậm, đến lúc đó tang thi ba đầu đằng sau cũng đuổi kịp, huống chi đầu đứa bé còn chưa có phát uy, vẫn nên cẩn thận một chút.
Thấy hai người ngừng lại, tang thi ba đầu đắc ý mở miệng gào rú.
Đột nhiên, tang thi ba đầu dừng lại một chút, sau đó đầu nữ nhân vòng 180°, hướng về sau thét lên, nghe được tiếng thét, bầy tang thi từ trong ngõ đi ra đuổi tới.
Dịch Nhiên và Ngao Mộ Thiên tập trung nhìn, chỗ tang thi đuổi theo có ba bóng người, ba người kia bọn họ rất quen thuộc, là đám người Lôi Sở. Chắc là ba người kia thấy bọn họ cuốn lấy tang thi ba đầu, mà tang thi còn lại bị Tiếu Bắc dẫn đi, cho nên nghĩ rằng không có tang thi, nhưng không nghĩ tới tang thi ba đầu này có thể triệu hồi ra tang thi khác truy đuổi bọn họ.
Quả nhiên ba người kia thấy tang thi đuổi tới, chạy trốn nhanh hơn.
“Hắc hắc hắc hắc ~~”
Tiếng cười non nớt mà quỷ dị đột nhiên vang lên, Dịch Nhiên và Ngao Mộ Thiên rùng mình, đột nhiên choáng váng, tinh thần tựa hồ rời xa thân thể, nhưng lập tức, lại có một mảnh lam quang bao phủ hai người, kéo tinh thần về, ý thức khôi phục, vừa vặn thấy một tang thi vươn lợi trảo tới.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Dịch Nhiên trực tiếp cho một cái băng nhận, đánh nát đầu tang thi.
Trên tay Ngao Mộ Thiên xuất hiện một vòng lôi điện, đánh lui tang thi tới gần.
Mà ở xa xa, ba người kia đứng tại chỗ, không nhúc nhích, tùy ý tang thi tới gần đem bọn họ xé nát phân thây.
Hai người âm thầm kinh hãi, không thể ngờ được dị năng đầu đứa bé này lợi hại như thế, có thể làm cho người ta mất tinh thần, không hề có sức chống trả, mà bọn họ sở dĩ không có việc gì, phỏng chừng cùng lam quang có quan hệ, nếu không, chỉ sợ khi thất thần đã bị tang thi giết chết.
Một tang thi, có ăn mòn, điều khiển, nhiếp hồn, ba dị năng, đây không thể không nói là tồn tại khủng khiếp.
Đầu đứa bé híp mắt, tuy gò má đầy thịt thịt, nhưng sắc mặt tái nhợt ngược lại làm cho người ta càng sợ hãi, nó thấy hai thức ăn không có việc gì, học đầu nữ nhân khoe tiếng kêu.
Hai người vốn đang cho rằng sẽ hoảng thần như lúc nãy, nhưng lần này lại kinh hỉ phát hiện không hề thay đổi, cái này nói rõ bọn họ đã đối loại dị năng này miễn dịch! Không thể không nói đó là một tin tức tốt, không cách nào khống chế họ, dù cho có mạnh cỡ nào cũng chỉ có thể thúc thủ chịu trói.
Giết chết nó! Thần sắc trên mặt Dịch Nhiên biểu đạt ý đồ rõ ràng, trải qua giao thủ, cậu có thể đoán, tang thi này tuy thoạt nhìn rất lợi hại, nhưng lại chỉ có cấp 4, ban đầu suy đoán sai lầm là bởi vì thấy nó là tang thi có ba đầu, tuy trong đó có một cái đầu có chút thông minh, nhưng hai đầu khác lại kéo chân sau, cho nên đẳng cấp thấp xuống, hơn nữa, trong mắt Dịch Nhiên hiện lên một vòng lợi hại, cậu lúc nãy cũng nhìn lầm, thông minh nhất thật ra là đầu đứa bé, hai đầu kia chỉ là con rối.
Thừa dịp hiện tại đẳng cấp không cao giết chúng nó, nếu như về sau đẳng cấp cao, dị năng cũng tăng lên tương ứng, khi đó mình còn miễn dịch với nhiếp hồn sao? Dịch Nhiên không dám đánh cuộc cũng không thể đánh cuộc, tiền đặt cược quá lớn, thua bồi không nổi.
Thần sắc Ngao Mộ Thiên cũng ngưng trọng, hắn và Dịch Nhiên nghĩ giống nhau, giết tang thi này, nếu không hậu hoạn vô cùng.
Bọn họ so với những người khác có ưu thế hơn là có một không gian, mà nước trong không gian có thể trị bệnh độc T, cho nên, cũng không cần bởi vì sợ bị cắn mà luống cuống tay chân.
Không để ý tang thi đằng sau, hai người trực tấn công tang thi ba đầu.
Một người công trái, một người công phải.
Đầu đứa bé tuy lợi hại nhất, nhưng bọn họ miễn dịch với dị năng của nó, cho nên ngược lại không lo lắng, Dịch Nhiên đi lên, tay vừa lộn ra sau, đao xuất hiện trên tay, vừa mới tới gần sau đó đột nhiên cậu tránh thoát, như cậu đoán, chỗ lúc nãy bị ăn mòn thành cái hố, lại trốn một hồi, ăn mòn đuổi theo không bỏ.
Thừa cơ hội này, Ngao Mộ Thiên nhảy lên bổ về phía đầu nữ nhân, không có đầu nam nhân bảo vệ, đầu nữ nhân chịu một kích này, cạch một tiếng, như Ngao Mộ Thiên đoán, loại tang thi này da đều thực cứng, một kích không thành công lập tức xoay người, lôi long cùng lửa gào thét phát qua, đầu nữ nhân thét lên.
Tang thi đằng sau càng bạo động đuổi theo, chân Ngao Mộ Thiên đau xót, chắc là bị cắn trúng, hắn cũng không sợ, một cước đá văng tang thi đằng sau, sau đó lại liên tục bổ sung sấm sét về phía trước.
Đầu nam nhân bị Dịch Nhiên cuốn lấy không rảnh phân thân, đành phải trơ mắt nhìn đầu nữ nhân bị đốt thành than cốc.
Thấy đầu nữ nhân chết, đầu đứa bé kia nhăn lại khuôn mặt thịt thịt, mắt càng híp chặt, trong miệng phát ra thanh âm không rõ, giống như khóc nỉ non giống như vui cười giống như thét dài giống như gấp gáp, nghe được thanh âm này, đầu nam nhân dừng lại công kích, sau đó…
Ngao Mộ Thiên cảm thấy không tốt, bổ nhào vào trước Dịch Nhiên kêu một tiếng đau đớn, sau đó ngay tại chỗ lăn vài vòng mới dừng lại, mồ hôi lạnh chảy ròng.
Kéo Ngao Mộ Thiên ra, Dịch Nhiên thấy một lớp da bị ăn mòn, cùng với vết cắn ở chân, máu tươi nhuộm đỏ quần áo, mặt Dịch Nhiên càng lạnh, nếu không phải Mộ Thiên, chỉ sợ người bị ăn mòn là cậu, vừa rồi dị năng ăn mòn của đầu nam nhân tăng lên, diện tích ăn mòn tăng lớn, bầy tang thi trong phạm vi ba thước tang thi ba đầu tất cả đều là bị ăn mòn, mà cậu có Mộ Thiên bảo vệ mới may mắn thoát khỏi, bất quá bởi vậy, tang thi tới gần bọn họ cũng chết toàn bộ, hiện tại không có đầu nữ nhân triệu hoán, nhất thời sẽ không có tang thi mới xuất hiện.
“Tiểu Nhiên…” Ngao Mộ Thiên cố nén đau đớn, hắn từ trong mắt Dịch Nhiên thấy được một quyết định hắn không muốn tiếp nhận, nhưng hắn vừa mới nói hai chữ này, trước mắt choáng một cái, tình cảnh thê lương biến thành thanh sơn lục thủy.
Mặc dù biết Ngao Mộ Thiên sẽ hung hăng mắng mình, nhưng cậu thầm nghĩ anh nên mau chóng tẩy vết thương bị tang thi cắn, chỗ bị tang thi cắn xuất hiện chất dịch đen vàng, cậu sợ vạn nhất tốc độ lây nhiễm của bệnh độc đột nhiên nhanh hơn thì sao, cho nên Dịch Nhiên không chút suy nghĩ coi như không để ý Ngao Mộ Thiên mà để anh vào không gian.
Kế tiếp, không có đầu nữ nhân cùng tang thi khác quấy nhiễu, mình lại miễn dịch với dị năng đầu đứa bé, cho nên, Dịch Nhiên tin tưởng, một mình đối phó với đầu nam nhân, không thành vấn đề.
Cho nên, khi Dịch Nhiên vào không gian, Ngao Mộ Thiên thấy trên người đối phương đầy bụi đất cùng vết thương nhỏ, hắn cũng không cười với cậu, đương nhiên, cuối cùng bị Ngao Mộ Thiên cường bách đẩy vào nước suối.
Hai người từ không gian đi ra, Ngao Mộ Thiên nhìn ba cái đầu nằm trên mặt đất, “Tiểu Nhiên, nếu cứ tiếp tục như vậy, không bằng em nuôi anh đi?” Rõ ràng năng lực của mình không tồi, vì sao vừa gặp phải Tiểu Nhiên thì không bằng chứ.
Dịch Nhiên nhảy lên lưng Ngao Mộ Thiên, để đối phương cõng mình, “Tốt, Mộ Thiên mỹ nhân, về sau anh giúp cưng đánh tang thi, cưng ngoan ngoãn đi theo nha.”
Nhìn phía xa tang thi ngửi được mùi thịt đuổi theo, Ngao Mộ Thiên cõng Dịch Nhiên chạy đến đầu đường, “Tiểu Nhiên, không có xe sao?”
Dịch Nhiên an tâm nằm ở phía trên, “Có, còn cỗ xe thể thao màu đỏ anh mua cho em.”
“… Quên đi, chúng ta tìm tiếp vậy.” Dù cho Ngao Mộ Thiên chưa từng lái, cũng biết sàn xe có bao nhiêu thấp, quả thực chỉ có thể lái trên đường phẳng, hơn nữa, tốc độ đã bị mình kêu người ta giảm xuống, không có biện pháp, hắn lúc trước sợ Tiểu Nhiên gặp chuyện không may cho nên động tay chân, aiz, ai sẽ nghĩ tới có hôm nay?
Lúc không có người chú ý, đầu đứa bé bị chặt xuống mở ra con mắt màu lục.
Hết chương 119.