Tất cả thứ cần thiết, điều được thu thập vô cùng đầy đủ. Vật tư trong không gian của Mạc Ngân cũng đã chiếm hơn phân nữa. Vật tư y tế, xe, xăng dầu, máy bay trực thăng, và những thùng container đầy hàng to lớn xếp ngay hàng thẳng lối trong không gian. Bên ba Mạc cũng thu thập vô cùng tốt, ông cũng thu hết chúng vào nhẫn Hư Không, chỉ để lại một số ít ở trong nhà. Còn về súng ống đạn dược, nhờ danh tiếng của Mạc ba nên cũng mua không ít, nhưng cũng không nhiều lắm. Bởi vì Mạc Tinh có nói, theo cấp bậc tăng tiến, thân xác tang thi sẽ vô cùng cứng rắn. Súng đạn bình thường không thể gây tổn thương cho chúng, nên Mạc Ngân không muốn lãng phí nhiều tiền vào hỏa dược. Trong cửa hàng hệ thống có một đống đồ chơi dành riêng cho việc giết tang thi rồi, nên Mạc Ngân không cần quá lo về chuyện này.
Nhưng Mạc Ngân lo lắng cho ba mình bị tang thi hóa nên đưa ông một bộ công pháp, nâng cao thể chất, rèn luyện thân thể cùng độ linh hoạt. Cơ thể người thường không thể tùy tiện dùng đan dược, nên cậu thường hay thêm một chút nước ôn tuyền đầy linh khí vào nước trà hoặc thức ăn. Tuy không nhiễm virut nhưng phải tránh viêc bị tang thi cào sẽ không sao. Còn Mạc Khánh, ông rất nghiêm túc mà luyện, dù tuổi có chút cao nhưng sự nhạy bén và nhanh nhẹn lại không giảm. Trong vài tháng ngắn ngủi, ông có thể tay không tát văng vài tên bảo tiêu đó. Mạc Ngân cũng rất kinh ngạc với trình độ này của ông. Nhìn xem, nhìn xem, người đẹp trai, cao to, uy vũ giỏi võ này là lão ba của cậu đó. Hệ thống như đọc hiểu tiếng lòng của Mạc Ngân mà thưởng cho cậu một ánh mắt khinh bỉ thiệt to. May mắn cho tiểu Tinh chúng ta là Mạc Ngân không nhìn thấy được.
Còn khoảng chưa đến hai tuần nữa thì mạt thế theo dự đoán sẽ tới. Hai cha con Mạc Ngân bận rộn việc riêng đến chân không chạm đất. Lão ba thì lo thu gom tiền bạc cùng vật tư giúp Âu Hạo bên kia, bên này Mạc Ngân điên cuồng luyện tập cùng tu luyện. Huyền linh tâm cũng đột phá tầng hai, hôm đó bầu trời giáng xuống hai đạo lôi điện khổng lồ đánh vùng ngoại ô vắng người. Nên không ai biết rõ tình hình lúc đó. Dù đã tấn cấp nhưng điểm số của Mạc Ngân chỉ lên được 5 điểm. Đúng như lời Mạc Tinh tiểu hệ thống nói, càng lên cao thì càng khó tăng điểm.
Mạc Ngân nhìn thông tin của bản thân nhẹ nhếch môi. Tuy không lên điểm nhiều nhưng với thực lực hiện tại của mình, Mạc Ngân tin tưởng, mấy con tang thi cấp cao gì gì kia cút chỗ gốc tường mà chơi.
Hôm nay Mạc Ngân vừa mới làm xong một đợt huấn luyện cường độ cao trong không gian ra, thì nghe thấy Lưu Tam đã trở về. Một tháng trước Mạc Ngân kêu Lưu Tam đi về thành phố K, đón hai đứa con đang học đại học Y dược đến đây. Lưu Tam góa vợ từ 10 năm trước, gà trống nuôi lớn hai đứa long phượng thai. Năm nay cả hai điều 19 tuổi, tuy tuổi nhỏ lại rất có tài năng trong việc khám bệnh và điều trị.
Mạc Ngân nhìn hai chị họ nhiều thêm một cái, Lưu Kim Nguyệt tuy là chị nhưng có thể thấy tính tình rất hoạt bác đáng yêu. Còn đứa em trai Lưu Kim Đan lại trái ngược, trầm tĩnh nội liễm hơn.
-” Thiếu gia đây là con trai và con gái tôi.” Lưu Tam kinh ngạc nhìn, khí chất và uy áp trên người thiếu gia lại tăng lên rồi.
-” Chào Ngân ca ca, em là Kim Nguyệt. Anh có thể kêu em là Nguyệt nhi.” Lưu Kim Nguyệt hoạt bát, mỉm cưởi đưa ra chiếc răng khểnh đáng yêu.
-” Chị phải gọi là thiếu gia.” Lưu Kim Đan quay đầu không vui trách chị gái một câu. Nhìn Mạc Ngân lễ phép giải thích “ Chị em luôn nghĩ gì nói nấy như vậy, thiếu gia đừng trách. Em là Kim Đan.” Hắn lo sợ thiếu gia sẽ trách mắng chị hắn nói năng lỗ mãng. Mấy người nhà giàu không phải luôn tự cao tự đại như vậy sao.
-” Không quan trọng. Kim Nguyệt muốn gọi như thế nào cũng được. Anh biết hai em đang trong kỳ thi lại phải chạy đến đây. Nhưng thành phố K vài ngày tới không an toàn. Nếu đã là con của Tam thúc, như người một nhà vơí nhau. Anh đây không thể bỏ mặc, nên mới kêu Tam thúc đón hai em. Ở đây dù sao cũng sẽ an toàn hơn nơi khác, với lại cũng có thể bên cạnh Tam thúc.” Đã xem là người nhà lại có tài trong y học, Mạc Ngân dù công hay tư cũng không thể không làm gì. Nếu đã chọn bảo vệ họ, thì cậu cũng không dấu giếm làm gì. Nhưng chỉ nói những điều cần nói.
-” Thiếu gia, sẽ phát sinh chuyện gì sao?” Thấy Mạc Ngân nghiêm túc như vậy, trong lòng Lưu Tam lo lắng và nhiều thêm một phần cảm động vì cậu suy nghĩ cho cả hai đứa con của mình.
-” Bên bác Âu Hạo có người thấy trước được tương lai. Sẽ phát sinh tai họa diệt vong của nhân loại, mạt thế.” Mạc Ngân lấy Âu Linh ra nói. Đỡ cho cậu phải giải thích thêm.
Nghe Mạc Ngân nói rõ ràng ba cha con Lưu Tam trầm mặc, Kim Nguyệt lại sợ hãi nắm góc áo của em trai mình. Kim Đan sắc mặt không thay đổi nhưng nhìn kỹ sẽ thấy tay hắn run run, nắm ngược lại tay chị gái. Tai họa diệt nhân loại, cái loại mạt thế này chỉ nghe trong truyền thuyết. Hắn quả thật không tin lắm, nhưng người như Mạc Ngân sẽ không đem chuyện này ra đùa bọn họ.
-” Thiếu gia yên tâm, dù xảy ra chuyện gì cha con chúng tôi sẽ bảo vệ cậu. Dù liều luôn cái mạng già này.” Thật lâu sau đó Lưu Tam mới mở miệng. Nhưng không phải những lời hoang mang hoảng hốt, mà là vỗ ngực dõng dạc nói.
Hai người kia không nói, họ bất ngờ với tình nghĩa của thiếu gia dành cho cha họ. Cũng cảm động với phần tình nghĩa này, cụp mi mắt xuống nhưng không khó nhìn thấy được kiên định cùng mạnh mẽ trong mắt hai chị em đã rũ bỏ sợ hãi lo lắng, sóng lưng thẳng tắp từ bao giờ.
Còn cách mạt thế bốn ngày, bên các nước lận cận và vùng núi bắt đầu xảy ra việc kì lạ, núi lửa đồng loạt phun trào. Nhấn chìm những vùng trong phạm vi hoạt động của nó. Truyền hình lúc này đang lục đục dùng máy bay trực thăng đưa tin này khắp nơi, Mạc Ngân nhìn trên màn hình, những dòng nham thạch nóng đỏ đang chảy chậm chạp vào đất liền, những nơi nó đi qua điều chỉ còn lại một mảnh cháy đen và phế tích đen đỏ nóng rực. Rất nhiều người dân không kịp sơ tán mà bị nham thạch nuốt chìm, những người còn sống lại rối loạn chạy trốn. Bỏ lại nhà cửa, xe cộ, đường phố, quán xá bị bao trong lòng nham thạch nóng bổng. Quân đội cùng chính phủ phải dùng đến bom mạnh để nổ ra một cái khe sâu, dẫn những dòng nham thạch đó đi xuống, rơi vào biển cả mênh mông. Lúc này mới ngăn chặn được một kiếp nạn cho thế giới.
Mạc Ngân nhìn một lát rồi thu hồi ánh mắt, cậu biết đây là dấu hiệu của mạt thế giáng lâm. Cậu dặn tất cả người trong nhà, khoảng thời gian này không cần ra ngoài. Bị nhiễm phóng xạ virut sẽ ít đi, như vậy sẽ không bị tang thi hóa. Sau khi dặn dò kĩ mọi chuyện, Mạc Ngân khóa chặt cửa phòng chui vào không gian tu luyện. Những môn cần học cậu đã nắm chắt, Huyền linh tâm cũng ở cấp 2 đỉnh phong.
Còn về hai mẹ con nào đó, không nghe lọt tai lời dặn của cậu vẫn chạy ra ngoài ăn chơi mua sắm, làm đẹp thì, Mạc Ngân tỏ vẻ không liên quan tới cậu. Còn ba Mạc thì thở dài không quản. Nói cũng đã nói, không nghe thôi. Ai cũng có số phận định đoạt.
Chuyện núi lửa vừa lắng xuống được một ngày, hôm nay Mạc Ngân đang cùng Phách là tử tiên của mình quơ tay quơ chân trong không gian, thì phát hiện tiếng đập cửa dồn dập bên ngoài. Cậu lắc mình ra khỏi, mở cửa nhìn thấy vẻ mặt Lưu Tam trắng xanh, liền cau mày.