Kỷ Ninh Tâm đã sưu tầm và tải xuống mấy bài viết có đầy đủ lời giải thích chi tiết, ngoại trừ thảm họa núi lửa ra, các loại hàng khô sinh tồn của các thảm họa khác trong diễn đàn cũng rất nhiều, cô sưu tầm hai, ba mươi bài viết này - - , sau đó mở các bài có nhiều phản hồi nhiều nhất và like nhiều nhất tỉ mỉ xem xét và tải xuống.
Sau khi xem tài liệu gần nửa tiếng, cô nhận thấy sự thay đổi thứ ba của mình, đó là trí nhớ của cô cũng tăng cường.
Những tư liệu và tri thức chưa từng tiếp xúc này, cô chỉ đơn giản xem qua một lần, là có thể ghi nhớ rõ ràng trong đầu.
Lần này, cô không còn cảm thấy bất an nữa.
Hai tiếng sau, cô cúp điện thoại đi xuống lầu.
Phòng khách đang bật tivi, bên trong đang phát sóng trực tiếp tin tức về các quốc gia trên khắp thế giới đang tổ chức các đoàn người và vật tư đến cứu trợ cho đảo quốc.
Bởi vì diện tích một tầng của biệt thự không lớn, cho nên phòng khách, phòng ăn và bếp mở đều nằm cùng một khu vực. Ba và anh trai của cô đang nấu ăn trong bếp, thỉnh thoảng lại quay đầu nhìn vào tivi, vẻ mặt đều rất nghiêm túc.
Một thảm họa như vậy là thảm họa của toàn nhân loại, nó không phải chỉ vì xảy ra ở một quốc gia nào đó mà khiến người dân các quốc gia khác không liên quan.
Bởi vì trận động đất, buổi sáng bọn họ chỉ ăn vội vàng vài chiếc bánh ngọt và bánh bích quy. Lúc này, họ nhận ra đã quá trưa, quyết định làm một bữa ăn đơn giản.
Kỷ Ninh Tâm sốt ruột đi ra ngoài, không quan tâm ăn cái gì, nhưng cuối cùng vẫn bị anh trai nhét một phần bánh rán trứng gà, biết cô sẽ đi cùng Dương Nhẫm Nhiễm ra ngoài, anh ấy hơi yên tâm một chút, anh ấy lại thêm một phần bánh bánh rán trứng gà đưa cho cô, để cho hai cô ăn trên đường.
Cô lái chiếc xe jeep của mình đến biệt thự đối diện để đón người, Dương Nhẫm Nhiễm tâm lớn, lúc cô gọi điện thoại qua thì cô ấy đang ngủ bù, ngủ đến trời tối, chỉ mơ hồ nghe được Kỷ Ninh Tâm bảo cô ấy ra ngoài mua đồ, sau khi lên xe ngáp một cái, tiếp tục ngủ.
Cho đến hơn nửa giờ sau, Kỷ Ninh Tâm đến nơi dừng xe, cô ấy mới phát hiện đối phương đã lái xe vượt qua một nửa Tô Thành, chỉ để mua đồ dùng sinh tồn.
“Tâm Tâm, tớ nghĩ cậu hơi quá khoa trương đấy, chẳng qua chỉ là một trận động đất nhỏ thôi mà…” Dương Nhẫm Nhiễm ở trong xe cùng Kỷ Ninh Tâm đợi khoảng 20 phút thì chủ cửa hàng mới vội vàng chạy ra.
Cửa hàng trang bị đồ dùng sinh tồn này có cửa hàng trên mạng, nhưng cửa hàng thực tế đã đóng cửa nghỉ ngơi bởi vì gần tới lễ mừng năm mới.
Lần này là theo yêu cầu của Kỷ Ninh Tâm, anh ấy tạm thời tới cửa hàng lấy hàng cho cô -- chủ yếu là vì Kỷ Ninh Tâm mua nhiều, một vụ làm ăn lớn như vậy, không ép giá, cũng không cần anh ấy giao hàng, anh ấy không muốn bỏ lỡ.