Mọi bất thường đều bắt đầu đêm đó.
Đêm khuya Kỷ Khương Tâm rời giường đi vệ sinh, xuống giường đi vài bước mới phát hiện xung quanh không đúng lắm.
Cô bị cận hơn ba độ, buổi tối đi ngủ đương nhiên không đeo kính, xung quanh tối đen không nhìn thấy rõ, nhưng cô cứ cảm thấy không giống phòng của mình, dù sao phòng có tối đến đâu cũng sẽ có đường nét loáng thoáng.
Huống hồ, lúc ngủ cô có thói quen bật đèn ngủ, dưới sàn ở cửa gần phòng toilet, luôn để một chiếc đèn nhỏ lờ mờ.
Nhưng bây giờ xung quanh cô lại là một mảnh đen kịt, không hề có chút tia sáng.
Cô đang ở đâu!
Một tia hơi lạnh chạy từ sống lưng lên đầu, sau gáy Kỷ Khương Tâm có chút tê dại, tay theo bản năng duỗi ra, dựa theo trí nhớ muốn sờ đèn điện trên tường, nhưng rất nhanh đầu ngón tay của cô đã chạm phải một mảnh kim loại lạnh như băng, đây hoàn toàn không phải là cảm giác vách tường phòng cô!
Cô giật mình một cái, bừng tỉnh từ trong mộng, lúc này mới phát hiện mình đang an ổn nằm trên giường.
Cô đứng dậy bật đèn bàn trên bàn cạnh giường, ánh sáng dìu dịu tỏa ra, chiếu sáng cả căn phòng. Hơn bốn giờ sáng, xung quanh là đều thứ mà cô quen thuộc, phòng nằm ở phía nam khoảng tầm 40 mét vuông, bên ngoài cửa sổ sát đất là ban công, giấy dán tường màu xám hồng, cửa toilet đóng kín, giống hệt cô trước khi đi ngủ.
Rõ ràng là hoàn cảnh quen thuộc khiến cho cô an tâm, nhưng lại không xua tan được loại cảm giác chân thật vừa nãy ở trong mộng, đầu ngón tay cô thậm chí còn lưu lại cảm giác lạnh lẽo của kim loại. Cảm giác. Chạm vào. Cứng.
Là... mơ ư?
Nhưng mà mấy ngày tiếp theo giấc mơ này lặp đi lặp lại liên tục nhiều lần.
Ban đầu là ban đêm khi khi cô ngủ, sau đó thậm chí lúc chiều cô nằm trên ghế sofa trong phòng khách, cô cũng chìm vào giấc mơ kỳ lạ như vậy.
Cùng là không gian xa lạ, đưa tay ra không thấy năm ngón, yên tĩnh chìm vào trong bóng tối, sau đó là bừng tỉnh.
Cô biết, người ta cũng sẽ mơ các loại giấc mơ kỳ lạ cổ quái, khi người ta nằm mơ, cho dù chuyện xung quanh có hoang đường đến đâu cũng sẽ cảm thấy rất chân thật.
Cho đến khi tỉnh dậy ý thức quay về, đầu óc tỉnh táo lại, cảm giác chân thật trong mộng lúc trước mới có thể dần dần biến mất.
Nhưng tình huống của cô lại không phải như vậy, cô có thể nhanh chóng phát hiện ra sự khác thường trong mộng, sau đó tỉnh lại, sau khi tỉnh lại cảm giác trong mơ còn có thể lưu lại thật lâu.
Huống hồ tới bây giờ cô chưa từng nghe có người sẽ liên tục mơ cùng một giấc mơ trong thời gian ngắn.
Cô có nên đến bệnh viện kiểm tra không?
Không đợi cô sắp xếp chuyện đến bệnh viện, một chuyện kỳ lạ khác lại xảy ra. Đồ ăn và lều trại mà cô để trong chiếc xe RV nhỏ của mình cho buổi cắm trại cuối tuần đã biến mất.
Chiếc RV này cũng được mấy năm rồi, là lúc mẹ còn sống mua cho cô, khi đó mỗi cuối tuần ba mẹ sẽ lái xe dẫn hai anh em bọn họ đến ngoại ô cắm trại.
Chiếc RV này là loại C một tầng rất phổ biến, đầu xe bán tải, chiều dài thân xe 5m9, chiều cao hơn 3 mét. Bên trong có hệ thống sữa ấm, bởi vì không thể mở rộng, không gian không tính rất lớn, nhưng giường, giường tầng, phòng vệ sinh phòng bếp, ghế dài ngồi ăn uống đều có đủ.