Mạt Thế Trọng Sinh Chi Tang Thi Hoàng Đích Phục Cừu

Chương 5: Chương 5: Chúng Ta Cùng Nhau Đi




Chương 5: Chúng ta cùng nhau đi

Edit: Zombie cưỡi Lợn

Beta: Khanhky

photo.jpg

Mộ Lê Thần đối diện với công kích như vậy mà vẫn làm như không thấy, vốn tưởng rằng hắn sẽ bị tang thi cào trúng mọi người lại đột nhiên phát hiện, móng vuốt lợi hại của tang thi vậy mà dừng trước mặt Mộ Lê Thần, không nhúc nhích, tựa như ấn nút tạm dừng vậy.

An Dương lo lắng xông tới lại thấy Mộ Lê Thần vẫn vô sự mới nhẹ nhàng thở ra, sau đó nhìn về phía Mộ gia gia đã bị biến thành tang thi: “Gia gia…… Muốn xử lý thế nào đây?”

Mộ Lê Thần trực tiếp đem tinh thần lực cừơng đại của mình xâm nhập vào tinh hạch trong đại não của Mộ gia gia, sau đó đặt tinh thần dấu vết vào.

Tinh thần dấu vết này là một loại giống như cận vệ trung thành của hoàng đế vậy, tang thi nào bị hạ dấu vết sẽ nghe theo mệnh lệnh của Mộ Lê Thần vô điều kiện, còn tuỳ thời mà bảo hộ an nguy cho hắn, cái ưu việt nhất chính là dựa theo sự tăng trửơng thực lực của Mộ Lê Thần mà tăng trưởng.

Mộ Lê Thần cấp cho Mộ gia gia tinh thần dấu vết này đương nhiên không phải là muốn xem ông trở thành thủ hạ mà sai sử, mà là muốn trói buộc chính mình với ông để ông gia tăng thực lực.

Tang thi nếu muốn gia tăng thực lực chỉ có vài biện pháp. Ăn thịt tươi sống hoặc là dị đan của dị năng giả, ăn tinh hạch của đồng loại cũng có thể.

Nhưng mà ăn thịt sống thì thăng cấp rất chậm, ăn dị đan cùng tinh hạch cũng không nhanh bao nhiêu, đương nhiên sẽ không giống với Mộ Lê Thần có dị năng Thôn phệ, phi thường nguy hiểm.

Mộ Lê Thần muốn Mộ gia gia trở thành tang thi cao cấp có trí tuệ, lại không muốn ông ăn dị đan cùng tinh hạch mà phát sinh nguy hiểm. Cho nên chỉ có thể hạ cho ông tinh thần dấu vết, như vậy Mộ gia gia có thể an toàn tăng trưởng thực lực.

Có kí ước tinh thần dấu vết, Mộ gia gia dù ngửi đựơc mùi vị của thịt tươi nồng nàn cũng không thuận theo bản năng mà nhào lên.

Mộ Lê Thần thấy ông bởi vì bị người sống vây xung quanh trở nên nôn nóng bất an, liền truyền một ít năng lượng tinh thần lực trong cơ thể qua, làm cho Mộ gia gia vốn đang đói bụng đựơc bổ sung năng lượng.

An Dương nhìn ông trở nên an tĩnh, thập phần ngạc nhiên: “A Thần, chuyện gì xảy ra vậy?”

Mộ Lê Thần thản nhiên giúp ông sửa sang lại quần áo hỗn độn, nói: “Là dị năng của tôi, trấn tĩnh tang thi.”

Hắn cứ như vậy giải thích, làm cho những người nghi hoặc hắn tại sao khinh thủ mà xông tới tang thi cũng bừng tỉnh.

Lúc này, có một thằng nhóc trẻ tuổi thoạt nhìn cùng Mộ Lê Dật không khác nhau là mấy đột nhiên nói với Mộ Lê Thần: “Nếu anh đã trấn tĩnh được tang thi thì thừa dịp bọn nó không công kích được mà giết hết đi!”

Mộ Lê Thần vẫn sửa sang quần áo của gia gia nhà hắn, không thèm nhìn tới thằng nhóc kia, tiếp tục công việc chỉnh đốn đồ đạc, bộ dáng chính là không để vào tai mấy lời thằng nhỏ nói.

“A—–”

Một nữ nhân cách hắn đứng gần thằng nhóc nhất đột nhiên kinh hãi thét lên the thé, tất cả mọi người đều nhất loạt xoay qua nhìn xem, chỉ thấy nữ nhân rất xinh đẹp lúc trước nay trên mặt tràn đầy máu tươi..

Nhưng mà máu đó không phải của nữ nhân kia. Bởi vì bên người của cô ta có một khối thi thể không đầu ngã xuống, đầu của thằng nhóc chết không nhắm mắt ấy lăn vài vòng, lăn đến giữa đám người, bọn họ nhất thời đều né ra bốn phía.

Chỉ còn lại khối thi thể không trọn vẹn cùng với nữ nhân dính đầy máu đang sợ tới mức dại ra.

Ánh mắt kinh hoàng của mọi người đều rơi xuống trên người Mộ Lê Thần.

Tuy rằng không ai thấy hắn động thủ, nhưng tất cả đầu cảm giác được cậu nhóc kia chính là bị hắn giết.

Lúc trước, Mộ Lê Thần lơ lửng trên không ngoài cửa sổ, cái đó, hắn hẳn là dị năng giả hệ Phong, sau đó cũng không biết hắn lại dùng thủ đoạn gì khiến cửa sổ thủy tinh biến mất, đấy là một hệ dị năng. Đẩy chiếc tủ lớn ngăn cửa phòng với khí lực cực đại, đấy là lực lượng dị năng. Hơn nữa, vừa nãy hắn còn chính miệng nói ra một cái loại dị năng nữa…. Như vậy, tính ra thì hắn có ít nhất bốn hệ dị năng, khả năng còn có nhìu hơn.

Còn cái thằng nhóc vừa rối kia chính là dị năng giả hệ Hỏa.

Bởi vì sống sót, mấy người này lại cần dị năng hệ Hỏa của hắn cùng với hệ Băng của An Dương để tạo ra nước uống, cho nên thằng nhỏ bị cái mộng niên kỉ làm cứu thế chủ vây quanh, không tránh khỏi tự cao tự đại.

Cảm thấy chính mình là dị năng giả, chính mình rất quan trọng, thằng nhóc tội nghiệp liền bởi vì một câu mà mất mạng.

Ngoại trừ An Dương, những người khác đều cảm thấy Mộ Lê Thần quá mức tàn khốc, thế nhưng không ai dám nói ra, bởi vì bọn họ cũng sợ chết.

An Dương đối với hành vi của Mộ Lê Thần chỉ thấy đau lòng.

Từng là một thiếu niên ôn nhu cười như ánh dương quang, đến lúc này cũng vì trải qua bao nhiêu đau khổ và thống khổ mà biến thành tảng băng, tâm can lạnh lẽo, bộ dáng tàn bạo!

Mộ Lê Thần vẫn như trước, giúp Mộ gia gia sửa sang lại quần áo, đem quần áo hỗn độn rách rưới sửa lại cho chỉnh tề.

Rất nhanh, từ một Mộ gia gia hai mắt đò bừng, làn da xám xanh, lợi trảo biến hình cùng với mùi hôi thối trên người chuyển thành một bộ áo mũ chỉnh tề, đến mức tựa như Mộ lão gia tử cái thời vài thập niên trước, khi còn hoành hành trên thương giới của N thị vẫn còn tại đây.

Mộ Lê Thần quay đầu nhìn về phía An Dương, nói: “Cậu đi thu thập một chút, muốn đi đâu thì chúng ta cùng nhau đi.”

An Dương lập tức minh bạch ý tứ của Mộ Lê Thần, liếc mắt nhìn sang Mộ gia gia, sau đó xoay người đi thu thập quần áo và ít thức ăn

Hắn biết, Mộ Lê Thần lần này chỉ định dẫn hắn cùng với tang thi Mộ gia gia đi, mấy người khác cũng chưa có ý định mang theo.

Tuy không biết chắc, nhưng trong lòng An Dương vẫn cảm thấy cao hứng.

Chỉ có hai người bọn họ….

~ ○ ~ ○ ~ ○ ~

An Dương nghe hiểu được ý của Mộ Lê Thần, nhưng cái đám người “tốt” kia nghe không có hiểu.

An Như cũng vội vàng đi thu thập thứ của mình, còn chỉ huy Phó Nghiên: “Nhanh lên, đừng quên đem cái vòng cổ kia, khoảng vài trăm vạn đó. Bên trong chiếc hộp kia còn có vòng ngọc mấy chục triệu, cẩn thận một chút! Tay chân thật vụng về thật, làm hỏng rồi đền được thứ khác tốt hơn không?”

Phó Nghiên khẽ cắn môi, trong lòng ủy khuất, hai hốc mắt ửng đỏ, nhưng vẫn làm theo lời của An Như đi thu thập đồ đạc.

Phó Nghiên cũng là thiên kim đại tiểu thư, cô cùng Mộ Lê Thần coi như là môn đăng hộ đối đi, thậm chí Phó gia so với Mộ gia còn có chỗ tốt hơn một ít.

Bởi vì cha của cô là thương nhân lợi hại, so với Mộ Dung chỉ biết nháo chuyện xấu đương nhiên giỏi hơn nhiều.

Cho nên đối với An Như, Phó Nghiên này có thể mang đến cho mình đứa con dâu tương lai ưu việt, cũng giống như bản thân mình là một khuê nữ vậy.

Đáng tiếc, mạt thế bùng nổ, Phó gia thế nhưng chỉ còn lại có một mình Phó Nghiên, mẹ và cha cô ta đều biến thành tang thi.

An Như đối với thái độ lập tức thay đổi của Phó Nghiên khi biết Mộ Lê Thần là dị năng giả lợi hại, càng đem cô ta trờ thành người hầu mặc sức mà sai sử.

Phó nghiên hiện tại chỉ là một nữ nhân xinh đẹp thông thường, người duy nhất cô ta có thể dựa vào chỉ có vị hôn phu Mộ Lê Thần, cho nên thời điểm Mộ Lê Thần làm lơ cô ta, điều bây giờ cô làm được cũng chỉ có thể lấy lòng An Như.

Bởi vì trước kia Mộ Lê Thân phi thường kính trọng An Như.

Song, đó cũng chỉ là trước kia…

Mộ Lê Thần nhìn bộ dáng khoa tay múa chân của An Như, cùng cái vị hôn thê Phó Nghiên đang vụng trộm diễn một màn ủy khuất cho mình xem, bên môi liền nổi lên một nụ cười lạnh: “Tôi chỉ nói cùng A Dương đi, các người vội vàng thu thập đồ đạc làm cái gì?”

Đang cao hứng vội vàng đến khí thế ngất trời, người Mộ gia nghe thấy một câu như vậy nhất thời ngây ngẩn cả người….

———————————————

Zombie: Anh Thần, anh rất phủ, cơ mà em rất thích (づ  ̄ ³ ̄)づ~♥

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.