Mắt Trái

Chương 15: Q.5 - Chương 15




Tình yêu cho dù có ngọt ngào đến mức nào thì sự thật vẫn mang theo nhiều phiền não, giống như, người trong gương là ảnh ảo không có linh hồn, còn người bên ngoài là thực thể có tư tưởng, biết suy nghĩ.

Tiết Khiêm Quân đến công ty, nhìn thấy văn phòng hỗn độn thì nhíu mày.

“Là ai đã vào văn phòng?” Anh trầm giọng hỏi.

Anh vốn là một cấp trên có tính tình khá tốt, rất ít khi tức giận, là người mà cấp dưới ít khi phải nhìn sắc mặt, nhưng không có nghĩa anh không có nguyên

tắc, không biết tức giận.

“Tổng giám đốc… là, là chủ tịch ạ…” Giám đốc marketing ấp a ấp úng thuyết minh tiền căn hậu quả: “Hôm qua, thấy tổng giám đốc vắng họp nên chủ tịch liền… mượn cơ hội nổi trận lôi đình…”

Toàn bộ tài liệu đều bị xáo tung lên, vô cùng bừa bãi, còn về lời đồn tổng giám đốc và chủ tịch bất hòa, nội trong một buổi chiều đã truyền khắp công ty.

Nghe vậy, vẻ mặt thâm trầm của Tiết Khiêm Quân thoáng hòa hoãn: “Thì ra là vậy.”

Anh cười nhẹ, nhìn vẻ mặt bất an của cấp dưới, nhẹ nhàng nói: “Nếu là chủ tịch thì không có vấn đề gì. Đây là công ty của ông ấy, cũng không có văn kiện gì cơ mật, hẳn là chỉ muốn xem qua chút tài liệu thôi. Anh cứ ra ngoài đi.”

“Tổng giám đốc…” Giám đốc marketing muốn nói lại thôi.

“Còn có chuyện gì?” Tiết Khiêm Quân ôn hỏa hỏi.

Cho dù đã đến bệnh viện bôi thuốc, nhưng hiện tại chỉ cần nói một câu hay cười một cái, hai má vẫn cảm thấy đau.

“Cái này, chủ tịch nói, tổng giám đốc thường ngày rất vất vả, cũng chưa yêu đương gì, lại chưa tìm được đối tượng…”

Anh hiểu, kế tiếp mới là trọng điểm.

“Chủ tịch bỏ trăm vạn tiền lương mỗi năm để mời CEO của một tập đoàn lại đây, vài ngày sau sẽ nhậm chức… Chủ tịch muốn giảm bớt công việc của anh, để anh có thể chuyên tâm yêu đương, ông ấy… hy vọng anh có thể toàn lực phối hợp với đối phương để làm việc.” Giám đốc bộ phận marketing gian nan trình báo.

Tiết Khiêm Quân bỗng cứng người.

Kết quả này quả thật nằm ngoài sức tưởng tượng.

Dù sao năng lực của tổng giám đốc không ai không thừa nhận, hơn nữa lại có quan hệ cha con với chủ tịch, tất cả mọi người đều không ngờ chủ tịch lại vội vã muốn tước đi quyền quản lý của giám đốc như vậy.

Nhưng, Tiết Khiêm Quân hoàn toàn không bất ngờ.

Hoặc là, thời điểm anh lao vào phòng chủ tịch, anh đã biết, tương lai chỉ sợ không thể không thay đổi.

Chỉ là anh không ngờ, Bạch Long tức giận đến mức không kịp thuyết phục Bạch Lập Nhân đã sử dụng chiêu này.

“Tổng giám đốc, anh chuẩn bị xử lý thế nào? Chỉ cần anh nói một câu, toàn bộ nhân viên chúng tôi tình nguyện phối hợp toàn lực với anh!” Giám đốc bộ phận marketing tỏ rõ quan điểm.

Tiết Khiêm Quân trầm mặc hồi lâu cuối cùng cũng khôi phục tinh thần: “Không! Không cần! Chờ giám đốc mới nhậm chức, tôi sẽ cố gắng phối hợp thật tốt với đối phương.”

“Tổng giám đốc!” Giám đốc bộ phận marketing bất bình.

“Anh ra ngoài đi.” Tối hôm qua ngủ không được ngon giấc, anh sớm đã mệt chết rồi.

Nếu đương sự đã không có ý kiến, giám đốc bộ phận marketing cũng đành thôi.

Cửa văn phòng vừa được đóng lại, Tiết Khiêm Quân liền trầm mặc.

Xem ra, kế hoạch của anh phải gia tốc thật nhanh.

Anh gõ một dãy số không nằm trong danh bạ, nhưng lại vô cùng quen thuộc, dùng tiếng Anh trao đổi với đối phương: “Jame, chuyện tôi nhờ anh đăng kí công ty ở Mỹ đến đâu rồi?”

Đối phương trả lời.

Anh gật đầu: “Tốt lắm, mấy hôm nữa tôi sẽ chuyển khoản qua bên đấy, sau đó anh giúp tôi chuyển đến công ty tài chính mà chúng ta vẫn lui tới, báo họ trong vòng ba ngày hẵng chuyển đến công ty tôi chỉ định.”

Vừa cúp điện thoại, lại nhận được cuộc gọi của mẹ, Tiết Khiêm Quân vừa bắt máy, đối phương đã mắng xối xả: “Con đang làm cái quái gì thế hả? Mẹ mới đi vài ngày thôi mà đã khiến quan hệ với lão già kia căng thẳng như vậy là sao?”

“Con sẽ thu xếp, mẹ không cần lo lắng.” Anh bình tĩnh trấn an.

“Làm sao không lo được? Hiện tại chưa phải lúc để trở mặt với ông ta!” Tiết Lệ Viện giận điên.

“Công ty bên Hồng Kông của chúng ta thế nào rồi?” Nhưng anh vẫn thản nhiên chuyển chủ đề.

“Yên tâm, mọi chuyện đều ổn thỏa.”

Kể từ hai năm trước, anh và Tiết Lệ Viện đã cùng nhau thành lập công ty riêng ở Hồng Kông.

Chuyện này chỉ có hai người họ biết, chưa từng có người thứ ba nào có thể khiến họ yên tâm mà thông báo bí mật.

Ở Đằng Long, mẹ anh là tổng giám đốc phòng tài vụ, còn anh là tổng giám đốc, thuận tiện làm rất nhiều chuyện.

Hằng năm, lợi nhuận của công ty đều rất nhiều, nhưng không có nghĩa toàn bộ đều vào túi người đàn ông kia.

Anh chẳng qua chỉ lấy những gì thuộc về mình mà thôi.

“Nếu tình huống có biến, khả năng phải điều chỉnh kế hoạch một chút.”

Con kiến chuyển nhà, phương thức này chỉ sợ không còn thích hợp với tình thế hiện tại.

“Nếu không phải con bị con bé kia làm cho đầu óc u mê thì chúng ta phải chật vật vậy sao?” Tiết Lệ Viện cười lạnh: “Con trai bảo bối của ta cuối cùng cũng trưởng thành rồi, vậy mà cũng làm việc theo cảm tính, anh hùng cứu mỹ nhân cơ đấy, thực sự là rất giỏi!”

Trong công ty vốn có cơ sở ngầm của họ, chuyện tình ngày hôm qua đương nhiên sẽ có người tự động thông báo.

Ánh mắt bà lần đầu tiên nhìn thấy Liêu Diệu Trăn đã không thoải mái.

Không ngờ lại thực sự xảy ra chuyện.

Hơn nữa, lần gặp “chuyện ngoài ý muốn” này căn bản không nằm trong dự kiến của bà.

“Lúc trước lúc con nói muốn cùng mẹ mở công ty bên này không hề nói qua chuyện yêu đương gì kia mà.”

Tiết Khiêm Quân lẳng lặng nghe mẹ mình châm chọc.

“Hiện tại lão già kia đã phòng bị chúng ta, con nói xem nên xử lý như thế nào?” Tiết Lệ Viện bực dọc hỏi.

Hồi lâu, anh mới thản nhiên đáp: “Yên tâm, con ắt có cách xử lý cục diện rối rắm này!”

“Xử lý, con xử lý kiểu nào?! Con có biện pháp di dời tài chính chắc?!” Tiết Lệ Viện lạnh lùng trào phúng: “Tên giám đốc mới kia một khi nhậm chức, lúc hắn quen thuộc thao tác công việc cũng chính là lúc mẹ con ta phải cuốn gói đi khỏi đó đấy biết chưa!?”

Nguyên bản mỗi một bước đi đều rất khó khăn, sự tình be bét như hiện tại lại càng không thể vãn hồi.

Cúp điện thoại, ánh mắt Tiết Khiêm Quân càng thêm thâm trầm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.