Mật Yêu 100%: Bảo Bối Thuộc Về Nam Thần

Chương 29: Chương 29: Căn bản là gai mắt Cố Tử Thần




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Cha Tô Niên Niên qua đời sớm, Sở Tố Tâm tính cách lại dịu dàng, nhưng không có nghĩa Tô Niên Niên là quả hồng mềm! Trước kia tại cao trung Thần Giang, quan hệ giữa cô và bạn bè không tệ, nào có người bắt nạt cô như thế.

Nhưng thế này không có nghĩa là Tô Niên Niên sẽ sợ.

Huống chi là loại nữ sinh cãi nhau đấu võ mồm ác ý hãm hại?

Tô Niên Niên trừng mắt: “Tôi thấy cậu thật kỳ quái, bọn họ là thanh mai trúc mã thì liên quan gì đến tôi? Chẳng lẽ bọn họ đã kết hôn rồi, vẫn đang cuồng nhiệt trong tình yêu? Đã không có cái gì, thì cậu nói chuyện tiểu tam từ đâu ra?” Thấy sắc mặt Lưu Doãn Nhi trắng bệch, Tô Niên Niên tiếp tục nói: “Sẽ không phải trong lòng cậu có quỷ đi, châm ngòi ly gián tình cảm bạn bè giữa chúng tôi. Không sai tôi là học sinh chuyển trường, thế nhưng cũng muốn ở chung vui vẻ với cậu, thế mà hết lần này đến lần khác cậu nhằm vào tôi, mà mỗi lần đều có liên quan đến Cố nam thần, tiểu tam chân chính chỉ sợ là người khác.”

“Cậu...Tô Niên Niên...Cậu mới là tiểu tam, bớt nổi loạn ở chỗ này đi!” Lưu Doãn Nhi tức giận thở hổn hển, trong lòng Tô Niên Niên hừ lạnh một tiếng, thế mà còn dám đấu cùng cô, cô mới nói vài câu đã không chịu được?

Bạn học vây xem cười trên nỗi đau người khác, còn có một nam sinh chế giễu Lưu Doãn Nhi: “Lưu Doãn Nhi, cậu không phải nói với tôi cậu thích nhất Cố Tử Thần, nói cậu ta đẹp trai nhất trong mắt cậu sao?” Người nói chuyện chính là nam sinh nổi danh gây chuyện trong lớp, Hà Tiếu.

Mặt Lưu Doãn Nhi đỏ bừng, cảm giác bị vạch trần tâm sự trước mặt mọi người không dễ chịu gì, huống chi bạn tốt của cô ta, Doãn Sơ Hạ cũng thích Cố Tử Thần.

Quả nhiên, Doãn Sơ Hạ nghe nói thế, hung hăng trừng mắt nhìn Lưu Doãn Nhi, nghiến răng nghiến lợi.

“Còn nữa, cho dù Cố nam thần muốn đi cùng tôi, sao không hỏi tôi có đồng ý hay không. Mọi người coi anh ta là bảo bối thì mang đi đi, đừng có chuyện gì cũng lôi tôi vào.” Tô Niên Niên trừng mắt một cái, cầm cặp sách ngồi xuống vị trí của mình.

Nam sinh trong lớp lập tức cùng nhau huýt sáo, trước đó khi nữ sinh trong lớp nhắc đến Cố Tử Thần, người nào cũng la hét say mê vô cùng. Bây giờ Tô Niên Niên vừa đến, căn bản liền chướng mắt Cố Tử Thần, quả thực là quá rung động!

Tống Dư Hi mở miệng nói nhỏ, vẻ mặt kinh ngạc: “Niên Niên...”

“Sao thế?” Tô Niên Niên dọn dẹp đồ đạc, nghe thấy Tống Dư Hi yếu ớt bát quái: “Cậu và Cố nam thần thật sự yêu đương sao?”

Nghe đến cái tên làm người ta ghét bỏ kia, Tô Niên Niên bĩu môi: “ Làm sao có thể, cậu đừng nghe bọn họ nói loạn.”

Tống Dư Hi hiểu rõ gật đầu, tỏ thái độ nói: “Mình tin tưởng cậu!”

Chúc Thành cũng lấy lòng: “Đúng thế, mình cũng khó chịu với Cố Tử Thần từ rất lâu rồi, không phải chỉ đẹp trai trắng trẻo một chút thôi sao, hừ!”

“Không ngờ cậu cũng nghĩ thế, Trư ca, cậu đẹp trai nhất đó!” Tô Niên Niên vỗ vai Chúc Thành, cười thoải mái với cậu ta, Chúc Thành ngượng ngùng sờ đầu, không nói gì nữa.

Mở sách giáo khoa ra, trong lòng Tô Niên Niên oán thầm, đưa ra hai kết luận.

Một: nữ sinh trong trường học này đầu óc nhất định không bình thường, cao trung Thần Giang cũng có hot boy, nhưng nghỉ giữa tiết nhiều nhất cũng chỉ bàn luận vài câu, nào có điên cuồng như cao trung Thánh Âm. Hoàn toàn coi tam đại nam thần như minh tinh, thậm chí hăng quá hóa cuồng.

Hai: Cố Tử Thần là heo, Cố Tử Thần là heo, Cố Tử Thần là heo.

Đem suy nghĩ thứ hai mặc niệm trong đầu ba lần, Tô Niên Niên mới cảm thấy cả thể xác và tinh thần đều sảng khoái, thở dài nhẹ nhõm.

Lớp 12A.

Cố Tử Thần lấy sách phải học cho buổi sáng ra, ngón tay thon dài tùy ý vuốt trên sách vở, khí chất tuấn tú lạnh lùng giống như bức họa, khiến cho người khác không khỏi rời mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.