Chương 256: Chỉ ước hàng năm như hôm nay (8)
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Tô Niên Niên nhìn Cố Tử Thần một lát, phát hiện sắc mặt anh vẫn như thường, nhưng cô lại không đoán được tâm tư của Cố Tử Thần, cũng không biết anh có tức giận không.
“Cố Tử Thần, em thật sự không có gì với anh ta, vừa rồi anh ta cố tình nói thế thôi.”
Cố Tử Thần cúi đầu “ừm” một tiếng, trong ánh mắt nhìn Tô Niên Niên chất chứa những cảm xúc không rõ.
Là áy náy, là đau lòng, cũng càng ngày càng thấy bất hòa.
Anh tình nguyện lựa chọn vĩnh viễn không cần biết tới bí mật ấy, nhưng thời gian không cách nào quay trở lại, đã xảy ra chuyện gì thì dù thế nào cũng không thay đổi được.
Xa xa, Diệp Tư Vân mặc một chiếc váy dạ hội lộng lẫy đang đứng cạnh Cố Ngôn Chuẩn, tầm mắt vẫn luôn chú ý hai người Cố Tử Thần.
Bà hừ một tiếng: “Con gái của nhà họ Tô lại vọng tưởng dụ dỗ Tử Thần, cũng không nhìn lại thân phận của mình xem. Còn cả Tử Thần nữa, không sợ nói chuyện với cô ta sẽ hạ thấp thân phận sao.”
Cố Ngôn Chuẩn cất giọng không vui: “Đây đều là chuyện của bọn nhỏ, tội gì em phải xen vào.”
Diệp Tư Vân hết sức khinh thường: “Em chỉ nghĩ cho nhà họ Cố thôi, từ khi em về nhà họ Cố, những điều này đã là chuyện em nên quan tâm rồi, anh cũng không thèm để ý tới thể diện của Cố gia, em để ý thấy hai đứa nó nếu thật sự đến với nhau sẽ khiến cho lão gia tử tức chết mất, còn làm mọi người trong Dụ Thành cười rụng răng luôn đấy.”
Cố Ngôn Chuẩn hít mấy hơi thật sâu, nói: “A Vân, em biết không, nếu năm đó chúng ta có con, có lẽ chúng ta và nhà họ Tô đã kết thành thông gia rồi.”
Chuyện cũ năm đó, bây giờ có rất ít người biết.
Nhưng vào hai năm Tô gia làm ăn huy hoàng nhất chính là lúc có quan hệ rất tốt với Cố gia.
Đặc biệt là Cố Ngôn Chuẩn và Tô Dĩ An, quả thực gặp lần đầu như đã quen thân, lúc ấy thậm chí hai người đặc biệt kết nghĩa anh em, chuyện này ngay cả Cố lão gia tử cũng không biết.
Diệp Tư Vân cắn răng, không chỉ vì vậy mà không sinh ra chút hảo cảm nào với Tô Niên Niên, ngược lại còn cảm thấy Cố Ngôn Chuẩn đang trách bà không thể sinh nở.
Năm đó nếu không phải là bà không thể sinh con, Cố Ngôn Chuẩn sao có thể cấu kết với mẹ của Cố Tử Thần – Tạ Lan San, sao có thể sinh ra đứa con riêng Cố Tử Thần này chứ.
Bà hít sâu vào mấy hơi, vẫn giữ vẻ mặt hoàn mỹ, vẫn cùng Cố Ngôn Chuẩn thể hiện là một cặp vợ chồng hiền hòa nói cười, nhưng trong lòng thực sự đã thất vọng với Cố Ngôn Chuẩn đến cực điểm.
Ngay cả Tô Niên Niên cũng cảm thấy rất chán.
Cố Tử Thần đưa cô về chỗ, sau đó lại tiếp tục bận rộn.
Tô Niên Niên ngồi trong góc, nhìn Cố Tử Thần đang bận rộn trong đám người, khéo léo giao thiệp với đủ loại người, tỏa sáng như ánh hào quang vậy.
Trần Nguyên đi tới bên cô, nhíu chặt mày: “Rốt cuộc em và Cố Ly đã xảy ra chuyện gì?”
Tô Niên Niên im lặng nói: “Em cũng không quen anh ta luôn, lần đầu tiên gặp là vào thọ yến của ông nội Cố đợt trước, không biết tại sao lại nhằm vào em.”
Hai anh em phân tích trong chốc lát, cuối cùng bàn bạc ra một âm mưu: Cố Ly và Cố Tử Thần anh em bất hòa, vì tranh giành gia sản mà ngấm ngầm và công khai tấn công nhau không chừa thủ đoạn nào, dùng cái đầu mà suy nghĩ, nghĩ tới cuối cùng hai người cũng không nhịn được cười.
Chưa từng nghĩ sau này câu nói ấy sẽ thành lời tiên tri, song tới khi chuyện thật sự xảy ra bọn họ cũng không cười nổi nữa.
Tô Niên Niên ai oán đầy bụng, sớm biết thế thì sao cô lại tràn đầy mong đợi tới đây chứ, thật là tìm đường chết mà.
Vừa hai cái bánh ngọt, Tô Niên Niên vừa hối hận không thôi.
Đang rất phiền não, vai bị ai đó vỗ nhẹ, Cố Tử Thần đứng sau lưng cô, giật giật lông mày: “Đi thôi, về nhà nào.”
Tô Niên Niên ngây ngẩn cả người, ngay cả cái muỗng bị rơi trên bàn cũng không phát hiện ra.
Trần Nguyên cũng thấy rõ, xem ra Cố Tử Thần đã tìm chuyện thoái thác để đi cùng với em gái của anh.
Thằng nhóc này không ngờ thật sự rất quan tâm tới Niên Niên.