Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Nhịn nhịn, dù sao cô đời trước nhất định là thiếu nợ người Cố Gia, đời này đành phải trả nợ!
Tô Niên Niên bình thường tùy hứng một chút, nhưng không phải loại ỷ thế kiêu ngạo , gặp loại tình huống này cũng không cùng người phụ nữ mập kia nhiều lời, còn đi đến quán cà phê gần đó mua đồ uống cô ta muốn trở về.
Tô Niên Niên giao túi gấy cho cô ta, người phụ nữ mập hừ một tiếng, ngay cả một tiếng cám ơn cung không nói, sai bảo Tô Niên Niên phân đồ uống ra.
Tô Niên Niên mặt không biểu tình nhìn cô ta một cái, chịu đựng khó chịu trong lòng, đưa tất cả đồn uống đến những nhân viên đang bề bộn công việc kia.
“Này! Tại sao cô lại bỏ vào hai ly sữa!” Người phụ nữ mập lớn tiếng la lên, đặc mạng ly ca cao lên bàn: “Tôi làm sao có thể giao việc cho cô được đây, cả mua đồ uống cũng làm không xong, sao cô lại ngu xuẩn như vậy!”
Tô Niên Niên bình tĩnh nói: “Là tự cô nói phải mua hai phần đấy.”
“Tại sao tôi lại không nhớ đã nói với cô như vậy! Cô còn dám lý luận với tôi, người mới tới có mấy ngày đã dám bất kính với tiền bối hả?!” Người phụ nữ mập hung hổ trừng mắt nhìn Tô Niên Niên.
Những nhân viên khác đều cười ha hả xem náo nhiệt, chuyện bắt nạt nhân viên mới chính là quy luật bất thành văn rồi, lại thêm người phụ nữ mập này quả thật là nhân viên lâu năm, tính cách cũng nỗi tiếng táo bạo còn vô lại. Người khác không giúp cô thì thôi, ngược lại còn đem cô ra làm trò cười.
“Tất cả mọi người đều đang đợi nhạc sĩ piano, cô không thấy mọi người đang bận rộn sao, cô còn gây thêm phiền phức, nếu làm ở đây cô không hài lòng, vậy thì cứ việc rời đi, nơi này không phải là chổ thực tập sinh như cô có tư cách bốc đồng.”
Tô Niên Niên hít sâu một hơi, nếu là thựuc tập sinh bình thường chỉ có thể nhịn nhưng cô thì không thể.
Cầm chín ly nước đi xa như vậy, còn do cô tự trả tiền, kết quả lại còn đổ hết lỗi cho cô.
Tô Niên Niên bỗng nhiên nở nụ cười ngọt ngào, đi đến trước mặt người phụ nữ mập: “Nếu cô đã không muốn uống cái này, vậy thì không cần uống nữa, tôi giúp cô mua một lý khác được rồi chứ?”
‘Ào ào…’
Tô Niên Niên cầm ly ca cao đẩy một cái lập tức trên đất thành một đống bừa bộn, người phụ nữ mập giật mình hét lên chói tay nhảy dựng, thân thể đầy thịt mỡ run động cả lên.
“Cô điên rồi sao? sao cố dám làm vậy!”
Tiếng động lớn như vậy, Cố Ly ở trong phòng cũng nghe được, liền cho Kiều trợ lý đi ra xem.
Kiều trợ lý đi ra nhìn, trong lòng thầm nghĩ, không phải Tô Niên Niên ỷ thế híp người đấy chứ? Nếu như vậy thì cũng quá kiêu ngạo rồi.
Chỉ có điều anh ta lại khách khí nói: “Tô tiểu thư, nên vào trong bắt đầu ghi âm được rồi, mời cô đi theo tôi.”
Tiếng la của người phụ nữ mập im bặt, như tiếng sé vãi đột ngột dừng lại.
Mọi người ngạc nhiên, chẳng lẽ vừa rồi bọn họ vừa sai bảo nhạc sĩ piano như thực tập sinh rồi sao.
Tô Niên Niên: “Nhưng mà tôi còn phải đi mua đồ uống cho dì này nữa.”
Mọi người không kềm được phát ra một trận cười vang, sắc mặt của người phụ nữ béo thay đổi mấy lần nhưng lại chịu đương không lên tiếng.
Kiều trợ lý sững sốt: “A... Đã như vậy thì đễ tôi đi mua cho, Tô tiểu thư nên vào thu âm rồi”
Tô Niên Niên biểu môi đi thẳng vào phòng thu âm.
Kiều trợ lý hỏi: “Cô muốn uống gì?”
Người phụ nữ mập kinh sợ lắc đầu, cô nào dám để cho trợ lý của Cố Ly đi mua đồ uống cho mình chứ, như vậy không phải là tìm chết sao!
Kiều trợ lý hừ lạnh một tiếng, vung tay rời đi.
Phòng thu âm.
Tô Niên Niên đi vào, gian phòng rất trống trải, bầy đặt các loại nhạc khí cùng thiết bị, Cố Ly hiển nhiên là đang tập hát, nhìn thấy Tô Niên Niên đi đến liền bỏ tai nghe xuống, giọng điệu nhàn nhạt: “Tô Niên Niên, tính tình này của cô sau này phải thiệt thòi lớn đó.”