Mật Yêu 100%: Bảo Bối Thuộc Về Nam Thần

Chương 305: Chương 305: Cuộc sống hạnh phúc của heo mập (4)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Xem ra chẳng những anh bị thần kinh, mà còn bị người ngoài hành tinh nhập vào!

Hôm nay có sự kiện gì à? Sao chổi va vào trái đất? Hay là mặt trời mọc đằng tây?

Cố Tử Thần đưa tay vuốt tóc Tô Niên Niên, không thể không nói, buổi sáng hôm đó anh nhìn thấy mảnh vỡ quả cầu thủy tinh trong xe rác, tim anh như có gì nghẹn ứ.

Giờ tất cả đã rõ ràng, khiến anh có cảm giác tinh thần sảng khoái.

Quả nhiên giữa người yêu có gì thì phải nói rõ ràng, nghi kị lẫn nhau là quá ngu xuẩn.

Ý tức Cố Tử Thần thật sự vui vẻ, Tô Niên Niên cười tủm tỉm: “Vậy anh có thể tặng lại cho em cái khác được không?”

“Vì sao?” Ánh mắt Cố Tử Thần chứa ý cười hỏi cô, cho rằng Tô Niên Niên sẽ nói ra lời đường mật kinh hãi thế tục nào đó, ví dụ như vì là đồ anh tặng nên muốn có lại lần nữa, có điều đáp án của Tô Niên Niên khiến nụ cười của anh cứng ở trên mặt.

“Bởi vì cái Tiểu Hi tặng không đẹp như của anh, người mini bên trong quá xấu, còn không có đèn sáng...” Tô Niên Niên bla bla một tràng, ngẩng đầu lên nhìn, mờ mịt hỏi: “Vì sao anh không cười, mặt lại bị đơ à?”

Cố Tử Thần đen mặt lại: “Đừng để ý đến anh, anh muốn yên tĩnh.”

Tô Niên Niên trợn to mắt, hỏi: “Tĩnh Tĩnh* là ai? Sao anh lại muốn Tĩnh Tĩnh? Cố Tử Thần, em thật không ngờ anh là loại người này, nhanh như vậy đã chán em muốn người phụ nữ khác! Hứ! Em muốn tuyệt giao với anh năm phút!”

*Trong bản Trung, Cố Tử Thần nói yên tĩnh là “Tĩnh Tĩnh”, khá giống tên người, nên Tô Niên Niên mới trêu lại Cố Tử Thần như thế.

Cố Tử Thần: “...”

------------------------------------------

Cuộc sống sa đọa mà hạnh phúc này khiến tinh thẩn và thể xác Tô Niên Niên sung sướng, người cũng càng ngày càng lười, vể cơ bản ngày nào cũng nằm trên giường cho đến khi muốn tỉnh thì tỉnh. Cuối cùng thậm chí ngay cả Cố Tử Thần dạy thêm cũng không nghe, đùa nghịch đủ kiểu, Cố Tử Thần không có cách nào nghiêm với cô, lại thêm yêu thương cô, không khỏi hơi dung túng.

Kết quả là, Tô Niên Niên càng thêm làm càn, ăn càng ngày càng nhiều, người càng ngày càng lười, ngay cả duỗi tay duỗi chân cũng thấy tốn sức.

Qua hai tuần như thế, khi cô giẫm lên cân, nháy mắt lệ rơi đầy mặt.

Không ngờ cô lại tăng thêm sáu cân! Sáu cân!

Tô Niên Niên vội vàng chạy vào toilet, nhìn khuôn mặt hồng hào của thiếu nữ trong gương, khuôn mặt vốn hơi trẻ con trở nên tròn trịa, có xu thế phát triển thành mặt trứng ngỗng.

Đêm đó, Tô Niên Niên viết kế hoạch giảm béo dài 3 trang giấy cho bản thân, còn trịnh trọng dán ở đầu giường.

Sau khi Cố Tử Thần nhìn thấy, đặt đĩa trái câu Sở Tố Tâm vừa làm xong lên tủ đầu giường, thâm sâu nói: “Niên Niên, em cần gì phải tự làm khổ mình, em đặt ra kế hoạch duy trì được 3 phút này có ý nghĩa thực tế gì không?”

Tô Niên Niên: “Không không không, anh phải tin tưởng em, em nhất định sẽ thực hiện nó!”

“Anh... anh sẽ cố!” Cố Tử Thần cố gắng để giọng nói của mình đáng tin chút, Tô Niên Niên tức giận ném gối vào người anh: “Trứng thối! Lại định đả kích em chứ gì! Anh đi đi, còn có, bê đĩa hoa quả tội ác này đi!”

Mặt Cố Tử Thần không đổi sắc bê đĩa trái cây đi, khi tới cửa không quên quay đầu hỏi lại một câu: “Thật sự không muốn ăn táo sao?”

Đáp lại anh là khẩu hiệu giảm béo của Tô thị: “Không muốn! Kiên quyết không muốn! Thề phải giảm báo thành công!”.

Có điều hai giờ sáng, Tô Niên Niên bị đói tỉnh ngồi xổm trước tủ lạnh nhà mình lấy ra một quả táo vui sướng gặm, ném khẩu hiệu của mình ra xa vặn dặm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.