Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.
Ánh mắt của Trần Nguyên hơi tối lại, nói qua loa: “Chắc cũng lười không dời cái giường ra được, yên tâm đi, cậu ta sẽ tới trường học trước khi chuông vào học vang lên.”
“À... vậy à...” Tô Niên Niên ngoan ngoãn gật đầu, chỉ nhìn căn biệt thự càng lúc càng xa trong kính chiếu hậu, như có điều suy nghĩ.
——
Trường trung học phổ thông Thánh Âm.
Tô Niên Niên đi vào phòng học, đám học sinh trong lớp vốn đang ầm ầm ĩ ĩ nói chuyện quên trời đất đều lập tức im lặng, đồng loạt đưa mắt nhìn về phía cô.
Nếu đổi lại là người bình thường chắc chắn sẽ khó chịu, thế nhưng Tô Niên Niên làm như không biết gì cả, lơ đễnh đi về phía bàn cuối lớp ngồi xuống, lên tiếng chào Chúc Thành.
“Trư ca, hôm nay cậu càng đẹp trai hơn đấy, kiểu tóc rất hợp với cậu!” Tô Niên Niên cười hì hì chào hỏi Chúc Thành.
Chúc Thành vênh váo vuốt cái kiểu đầu con nhím của mình: “Chuyện! Này... hôm qua cậu có sao không?” Chúc Thành vẫn rất thích đối tượng hẹn hò của mình, cậu ta cũng vô thức quan tâm đến Tô Niên Niên nhiều hơn.
Tô Niên Niên lắc đầu nói: “Mình có thể xảy ra chuyện gì, hôm nay học gì vậy?”
“Tiết đầu tiên là tiết của cô giáo chủ nhiệm.”
Doãn Sơ Hạ ngồi ở hàng trước bĩu môi: “Đúng là hồ ly tinh, mẫu đàn ông nào cũng muốn quyến rũ.”
Chuông vào học vang lên, cô giáo tiếng Anh Kim Vân đi vào, còn có một người đàn ông dáng vẻ cao ráo gầy đi theo sau lưng.
“Các em học sinh chú ý, thầy giáo này là là giáo viên chủ nhiệm lớp các em năm nay, Giang Mộ, thầy Giang...” Kim Vân giới thiệu mấy câu rồi đi ra khỏi phòng học, thầy Giang hơi xấu hổ mỉm cười, đi lên bục giảng.
“Oa, thật là đẹp trai, thầy ấy thật sự là chủ nhiệm lớp chúng ta sao?”
“Nhìn còn ấm áp hơn cả nam diễn viên chính trong phim Hàn, ôi thích quá đi!”
“Cắt, không phải chỉ là một thầy giáo mặt trắng nhỏ thôi sao, đúng là cái đám si mê, phiền chết đi được.”
“...”
Tô Niên Niên vốn đang cúi đầu lật sách, nghe thấy động tĩnh ngẩng đầu lên, cô lập tức ngây ngẩn.
Trên bục giảng, thầy Giang mặc áo sơ mi kiểu dáng đơn giản màu đậm, tóc ngắn màu đen được cắt tỉa gọn gàng, ngũ quan tuấn dật, nụ cười ấm áp, y trang mẫu nam chính ấm áp bước ra từ trong manga.
Không biết tại sao, Tô Niên Niên vô hình cảm thấy quen thuộc với anh ta, cô suy nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra được, vì vậy im lặng chờ đợi anh ta nói tiếp.
“Xin chào cả lớp, thầy là Giang Mộ, Giang trong sông nước, Mộ trong hoàng hôn.” Thầy Giang cầm phấn viết lên, xoay người viết tên của mình lên trên bảng đen, nét chữ uốn lượn rất đẹp, già dặn có lực, học sinh trong lớp nhìn thấy đều “Oa “ lên.
“Sau này còn xin các em quan tâm nhiều hơn, hy vọng sau này chúng ta có thể cùng trở thành bạn...” Thầy Giang mỉm cười nói, cầm danh sách lớp trong tay lên xem, lúc anh ta nhìn thấy ba chữ Tô Niên Niên trong danh sách lớp, ánh mắt của anh ta trở nên mềm mại dị thường.
Điểm danh xong, anh chống hai tay ở trên bàn: “Bây giờ chúng ta bắt đầu buổi họp lớp đầu tiên trong học kỳ mới, trong buổi họp lớp này chủ yếu có hai việc sau, việc đầu tiên là bầu ban cán sự lớp, việc thứ hai là đổi chỗ ngồi. Mọi người viết tên cán bộ mình muốn bầu lên trên giấy, bỏ phiếu không ghi tên, bắt đầu từ bây giờ, năm phút sau giao cho bạn học ngồi ở hàng đầu tiên.”
Học sinh phía dưới nhất thời nhảy cẫng lên hoan hô, cầm tờ giấy bắt đầu châu đầu ghé tai với nhau.
Tô Niên Niên hơi lúng túng nhếch mép cười, cả lớp cô chỉ biết tên có ba người, cô phải viết tên ai bây giờ?
Viết qua loa mấy chữ lên giấy, Tô Niên Niên không thể làm gì khác hơn là nhờ giúp đỡ từ phía Chúc Thành: “Trư ca, cậu viết xong cho mình nhìn với.”
“Được!” Chúc Thành đáp ứng.
Học sinh lớp 11F là bạn học cùng lớp 10 năm ngoái, mọi người đều quen thuộc lẫn nhau, giấy được nộp lên, mọi người đều mang tâm sự riêng, mong đợi kết quả bầu chọn.