Mật Yêu 100%: Bảo Bối Thuộc Về Nam Thần

Chương 275: Chương 275: Mang về nhà chú heo thần tài!




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Tố chất thân thể của Cố Tử Thần rất tốt, không mấy ngày đã khỏe lại như thường.

Bài tập nghỉ đồng của Tô Niên Niên cũng làm được khá tốt. Trong lúc rảnh rỗi, hai người mang Đại Viên và Bao Bao đi tiêm vắc xin phòng bệnh, sẵn tiện tắm sạch bộ lông.

Tắm cũng cần thời gian, Tô Niên Niên ngồi không yên, trường Thánh Âm cách mỹ viện sủng vật này không xa, Tô Niên Niên đề nghị đến trường đi dạo một vòng.

Cố Tử Thần khẽ gật đầu, hai người dứt khoát đi bộ đến trường học.

Ánh mặt trời ấm áp chiếu lên người, thoải mái đến nổi làm cho người ta muốn kéo cái ghế ra nằm phơi nắng.

Lúc đi ngang một giao lộ, Tô Niên Niên đang tươi cười nói chuyện với Cố Tử Thần thì đột nhiên nghe thấy một trận huyên náo tiếng chó sủa ở phía trước.

“Uông uông...” Tiếng kêu kia vô cùng thảm thiết, còn kèm theo tiếng gào rú.

Tô Niên Niên nhìn về phía phát ra âm thanh, nụ cười trên mặt lập tức biến mất không còn tâm hơi.

Bên kia giao lộ là con đường đi thông đến trường Thánh Âm, một bên là nhà ở của cư dân phụ cận, trong một góc tan hoang gần chỗ thùng rác, một người đàn ông trung niên cao lớn cả người lô thôi, trên tay cầm ống tuýp đang ẩu đã với một con chó nông thôn nhỏ.

Con chó màu vàng kia bị đánh đến sắp hấp hối, nó kêu càng lớn thì ống tuýp đánh lên người nó càng mạnh, chưa đánh được vài cái nó đã đổ máu.

Nhìn thấy cảnh tượng tàn nhẫn như vậy, sắc mặt Tô Niên Niên trắng bệch, nôn khan một tiếng xém chút đã thật sự ói ra.

Người đàn ông kia nghe được động tĩnh liền quay người lại, trên mặt ông ta là râu quai nón rất dài nên cơ bản là không nhìn rõ được khuôn mặt, chỉ nhìn thấy một đôi mắt đỏ thẳm đục ngầu do say rượu chưa tỉnh.

Ông ta đi về phía hai người Tô Niên Niên, tạm thời buông tha cho con chó vàng đáng thương kia, ống tuýp sắt ma sát trên mặt đường phát ra tiếng kêu lạnh người.

Tô Niên Niên lại càng hoảng sợ, cô biết người đàn ông này là ai! Chính là kẻ biến thái thích hành hạ chó được đồn đại trong trường học.

Loại người này nếu không phải có xu hướng bạo lực thì chính là đầu óc có vấn đề. Trong thời gian ngắn Tô Niên Niên không biết phải làm gì.

Cố Tử Thần híp mắt lại, bảo hộ Tô Niên Niên ở phía sau.

Người đàn ông kia cũng không có tiếp tục đi về phía này, chỉ là khi đến gần nhìn thấy mặt của Cố Tử Thần thì đột nhiên cảm xúc biến thành kích động, trong miệng lầm bầm mấy chữ rồi đột nhiên quay đầu chạy đi!

Cảm giác cứ hư ông ta sợ Cố Tử Thần vậy!

Tô Niên Niên sau khi định hồn lại, chắc chắn ông ta đã đi mới hỏi: “Cố Tử Thần, anh quen biết người này sao?”

Cố Tử Thần lắc đầu nhưng lông mày thì đã nhíu cả lại.

Người đàn ông kia hình như có biết anh.

Nhưng trong trí nhớ của anh lại không có chút ấn tượng nào về ông ta.

Tô Niên Niên muốn đi nhìn con chó nhỏ kia một chút, nhưng không ngờ con chó nhỏ kia dù bị thương nhưng lại cực kỳ quật cường, nó cố gắng đứng lên, khập khiễng chạy đi rất nhanh đã biến mất ở chỗ sâu trong ngõ nhỏ.

Tô Niên Niên thở dài, hi vọng con chó nhỏ kia có thể sống sót, không nên gặp phải loại người đáng sợ như vậy nữa.

Xảy ra chuyện này, hai người cũng không còn tâm tình đi đến trường học, trực tiếp trở về mỹ viện thú cưng.

Đi được nửa đường, Cố Tử Thần nhận được một cú điện thoại, Tô Niên Niên chỉ thấy anh một mực trầm mặt, trước khi cúp điện thoại thì nói một chữ “Được”.

“Anh nhìn em như vậy để làm gì?” Tô Niên Niên ngạc nhiên hỏi, không biết vì sao Cố Tử Thần cúp điện thoại sau đó cứ nhìn cô chầm chầm.

Cố Tử Thần nhìn cô thật lâu rồi thở dài: “Cha anh muốn anh về nhà cũ vào đêm nguyên tiêu, còn có, muốn anh mang em đi cùng”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.