Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Một đêm này, đám người Trần Duẫn Hoa, Sở Tố Tâm, Trần Nguyên cả đêm không về.
Một đêm này, Cố Tử Thần lặng lẽ ở bên cạnh Tô Niên Niên cả đêm, cũng thức trắng đêm giống vậy.
Cũng trong đêm ấy, giới kinh doanh Dụ thành cạnh tranh khốc liệt, các công ty bách hóa, trung tâm thương mại, chuỗi cửa hàng cùng chuẩn bị hoạt động, bởi vì thị trường chứng khoán cũng bị thao túng, vô số người đều trông ngóng, chờ đợi đến tờ mờ sáng.
Màn đêm đen dần biến mất, ánh mặt trời dần chiếu sáng mặt đất.
Lúc trời sáng, Cố Tử Thần nằm ở mép giường của Tô Niên Niên nghỉ ngơi một lát.
Lúc Tô Niên Niên tỉnh lại, nhìn thấy hình ảnh Cố Tử Thần an tĩnh ngủ say.
Ánh mặt trời chiếu lên gò má góc cạnh của anh, dát lên ánh sáng vàng ấm áp, hàng lông mi đen dày, mi mắt như tranh vẽ.
Tô Niên Niên cảm thấy hơi ghen tị một cách khó hiểu.
Cô chưa bao giờ nghĩ, vào thời khắc này, người bầu bạn với cô lại là Cố Tử Thần.
Cố Tử Thần ngủ rất nông, nghe thấy động tĩnh anh đã lập tức mở mắt ra, rung rung hàng lông mi, giọng nói vào lúc sáng sớm đặc biệt trầm khàn: “Tỉnh rồi?”
“ Ừ...” Tô Niên Niên gật đầu, im lặng đứng dậy đi rửa mặt.
Cô gọi điện thoại cho Sở Tố Tâm và Trần Nguyên, vẫn ở trạng thái tạm thời không thể nhận.
Cô sửng sốt hoàn hồn lại, chạy xuống dưới tầng mở ti vi lên, chuyển đến kênh tin tức kinh tế mà mình không thích xem nhất.
Điểm nóng của kênh tin tức sáng sớm vẫn là hình hình của Trần thị, nhưng dường như tình hình đã nghịch chuyển theo chiều hướng tốt, mặc dù người của công ty Trần thị đều cự tuyệt phỏng vấn, nhưng từ mấy lời bình luận ngắn gọn của người dẫn chương trình, Tô Niên Niên có thể nghe được, Trần thị hẳn đã có sách lược ứng đối.
Cô thở phào nhẹ nhõm, bỗng nhiên ngửi thấy hương thơm đậm đà, cô nghiêng người nhìn qua, Cố Tử Thần đang làm đồ ăn sáng ở trong phòng bếp.
Tô Niên Niên trợn to hai mắt, đứng xa xa nhìn bóng người đang bận rộn nấu nướng của Cố Tử Thần.
Đều nói dáng vẻ lúc người đàn ông nấu cơm là quyến rũ nhất, Tô Niên Niên cảm thấy lời này không sai tý nào, Cố Tử Thần mặc tạp dề đứng trong phòng bếp, càng làm nổi bật đôi chân dài của anh. Anh thuần thục chiên trừng, tựa như người đàn ông của gia đình.
Mười phút sau, Cố Tử Thần bưng đồ ăn sáng đi ra, gọi Tô Niên Niên tới dùng bữa.
Có vẻ như tài nấu nướng của anh rất tốt, trứng chiên lòng đào vừa vặn, còn cả hai ly sữa nóng.
Tô Niên Niên sốc tinh thần lên ăn mấy miếng, Cố Tử Thần ngước mắt lên nhìn cô: “Nếu không, anh giúp em xin nghỉ hôm nay, em ở nhà nghỉ ngơi cho khỏe.”
Tô Niên Niên lắc đầu, ở nhà cũng không có ai, cô ở nhà một mình nhất định sẽ suy nghĩ bậy bạ, còn không bằng đi đến trường.
Cố Tử Thần cũng không miễn cưỡng cô, ăn sáng xong, liền lái xe đưa cô đi đến trường.
Cùng nhau đi tới, các tiếng nghị luận đồng loạt vang lên, tất cả đều liên quan tới topic trên diễn đàn trường ngày hôm qua, cùng với —— thân phận lúng túng của Tô Niên Niên.
Đám nữ sinh trong trường đều đứng trên góc độ của Trần Nguyên, cảm thấy Tô Niên Niên là con gái do mẹ kế của anh ấy mang tới, vốn cũng chẳng có chuyện gì, thế như qua cái topic bịa chuyện phóng đại ngày hôm qua, Tô Niên Niên như đã phạm vào rất nhiều tội ác không thể dung thứ được.
Tô Niên Niên cố gắng bỏ ngoài tai những tiếng nghị luận kia, bước nhanh về phía lớp học của mình.
Đẩy cửa ra, Hà Tiếu đang đứng trên bục giảng cầm sách giáo khoa uốn thành hình cái loa nói chuyện, thấy Tô Niên Niên vừa đi vào, cậu ta đã lập tức dời kèn về phía cửa: “Nữ sinh độc ác tới rồi, phù thủy Tô! Phù thủy Tô!”
Đám học sinh trong lớp cũng nhất thời ồn ào theo: “Phù thủy Tô! Phù thủy Tô! Sao chổi xui xẻo! Bởi vì cậu mà Trần gia vỡ nợ, mau cùng với con đĩ mẹ của mình cút đi ngay!”
Tất cả những lời này tựa như một chậu nước lạnh tưới từ trên đầu xuống, Tô Niên Niên chỉ cảm thấy cả người lạnh như băng.
Nhìn cảnh tượng trước mắt này, Doãn Sơ Hạ đắc ý nâng khóe miệng lên.