Mật Yêu 100%: Bảo Bối Thuộc Về Nam Thần

Chương 185: Chương 185: Thỏa mãn một nguyện vọng của em (1)




Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Tô Niên Niên phiền muộn ngồi trong nhà ăn sữa chua, Bao Bao uể oải ghé vào bên chân nàng ngáp một cái.

Những ngày gần đây, cô và Cố Tử Thần không hề có tiến triển gì, bình thường cảm giác mình rất cơ trí, nhưng khi ở trước mặt Cố Tử Thần, cô giống như mất hết tất cả trí thông minh, luôn luôn ngốc nghếch.

Cô thở dài, bực bội ném công lược theo đuổi tình yêu Nhu Nhu và Đậu Đậu chuẩn bị cho cô sang một bên.

Lý thuyết chung quy vẫn là lý thuyết a! Trong hiện thực nam thần không phải dễ hạ gục như vậy!

Oán niệm một trận, cô ngoan ngoãn đi tìm Cố Tử Thần học thêm.

Thi tháng lần thứ hai đang gần kề, nhớ tới lời đánh cược với Doãn Sơ Hạ, trong lòng Tô Niên Niên vẫn có chút không nắm chắc.

Chẳng qua dựa theo bài thi mô phỏng Cố Tử Thần ra cho cô, thành tích hiện tại của cô tiến bộ hết sức rõ ràng, chỉ cần đến lúc đó ổn định phát huy, hẳn là thành tích sẽ không tệ.

Làm xong bài tập, Tô Niên Niên đưa cho Cố Tử Thần nhìn, Cố Tử Thần nghiêng người tới gần, giọng nói trầm thấp, trên người có mùi hương thơm mát dễ chịu, Tô Niên Niên không kiềm chế được thất thần nhìn một bên mặt của anh.

Cố Tử Thần giảng trong chốc lát, phát hiện người bên cạnh không có động tĩnh gì, ngước mắt nhìn cô một cái, vừa vặn thấy được ánh mắt Tô Niên Niên đang ngơ ngác nhìn anh.

Trong lòng anh hơi động, đùa ác xích lại gần khuôn mặt Tô Niên Niên, khoảng cách giữa hai người gần vô cùng, thậm chí có thể cảm nhận được lông mi của nhau rung động.

Tô Niên Niên bỗng dưng trừng lớn mắt, động cũng không dám động, nuốt nước bọt một cái, mới chần chừ mở miệng: “ Cố...Cố Tử Thần...”

“Ừm?”

“Anh có thể cách xa em một chút được không...?” Giọng nói mang theo tia tủi thân.

Cố Tử Thần khẽ cong môi cười: “Không phải em đang nhìn trộm anh sao? Vì sao anh không thể nhìn em?”

Cái này đâu giống nhau chứ! Tôi thích anh nên mới nhìn anh thế nhưng anh nhìn tôi như vậy tôi sẽ khẩn trương a! Tại sao nhan sắc của anh lại hồng nhan họa thủy như vậy, mau tránh ra! Máu mũi của tôi sắp phun ra rồi! Trong lòng Tô Niên Niên ra sức gào thét, thế nhưng những lời này cô không thể nói ra được, chỉ có thể yếu ớt xin lỗi: “Thật xin lỗi...Về sau em sẽ không nhìn anh nữa...”

Bộ dạng tội nghiệp thấy chết không sờn của cô chọc cười Cố Tử Thần, anh cười khẽ, lúc này mới buông tha Tô Niên Niên, thân thể lui ra.

Tô Niên Niên mặt đỏ tới mang tai, nghiêng đầu sang chỗ khác tiếp tục vẽ linh tinh trên vở mình, dáng vẻ giả bộ chăm chú làm bài tập.

Cố Tử Thần vẫn không quên nhắc nhở cô: “Tô Niên Niên, vở bị ngược rồi kìa.”

“A?” Tô Niên Niên kịp phản ứng, xem xét thấy đúng là thế, lập tức cảm thấy lúng túng hơn, gục đầu xuống thấp.

Ngày thường toàn thấy bộ dạng tiểu bá vương của cô, bây giờ thấy được dáng vẻ ngoan ngoãn giống như cô vợ nhỏ ở bên cạnh mình, Cố Tử Thần cảm thấy tâm tình rất tốt.

“Khi thi không nên quá khẩn trương, tâm tình phải tốt, tự nhiên sẽ phát huy tốt, coi như thi không được cũng không sao, đừng tạo áp lực quá lớn cho mình.” Cố Tử Thần nói.

“A...Được...” Mặt Tô Niên Niên ửng hồng, cảm giác không có chút ý chí chiến đấu gì.

Tính cô vốn không thích tranh quyền thế, lần trước đánh cược với Doãn Sơ Hạ cũng là bởi vì thực sự tức không nhịn nổi, thời gian trôi qua ý chí sắp bị bào mòn hết.

Cố Tử Thần nhíu mày, ung dung nói: “Nếu như em thi tốt, anh sẽ thỏa mãn một nguyện vọng của em, thế nào?”

Tô Niên Niên ngây dại: “Thật hay giả? Cái gì cũng được sao?”

“Đương nhiên...” Cố Tử Thần lộ ra nụ cười khuynh đảo chúng sinh, mắt không chớp nhìn Tô Niên Niên: “Không thể.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.