Tô Lạc và Linh Dực đồng thời sống lại đến Hoa Đào Lâm.
Vốn là bọn họ tổ đoàn cùng đi một lượt, sau lại nghe Quyển Quyển nói quên đi, bây giờ mấy người kia là khí thế đang dâng trào, cần ai đó để áp chế cảm xúc mãnh liệt một phen, cố tình mọi chuyện lại không đúng như ý bọn họ, rượu tráng dương cũng uống rồi quần áo cũng cởi rồi, kết quả phát hiện cô nương nhà người ta cũng chạy mất luôn rồi.
Thế là mọi người nên làm gì thì làm cái đó, muốn tán tỉnh thì đi tán tỉnh, đi hạ bản thì hạ bản, nhớ chiến trường thì chiến trường, mặc kệ mấy người kia tiếp tục kêu gào.
Tô Lạc đi theo Linh Dực xin chiến trường, đi theo hắn giống như ngựa hoang thoát cương chạy loạn khắp nơi, giết người như ma. Linh Dực không nói, ngay cả Tô Lạc cũng một người Đại Độc cướp được ba đầu người, đang trong kênh chiến trường liên tục lên TV ba lần.
Hệ thống: Bản lĩnh cao cường, Hạ Lãnh Nguyệt trong khoảng thời gian ngắn liên tục đánh chết hai người!
Hệ thống: Bản lĩnh cao cường, Hạ Lãnh Nguyệt liên tục đánh chết ba người!
< Đội Trưởng > Vũ Nhiên: Cướp đầu của tôi, chết không hết tội.
< Tổ Đội > Hạ Lãnh Nguyệt: Kỹ không bằng người, hạ lưu vô sỉ.
Sau khi mắng người, Tô Lạc hơi xấu hổ. Nhớ mang máng trước đây rất lâu, cô vẫn còn là một cô gái dịu dàng thuỳ mị. Chơi trò chơi không cãi nhau không mắng chửi người, biết thân biết phận vui vẻ giúp người. Hôm nay bị Linh Dực giày vò đến mức mỗi ngày đều mở miệng mắng người, hoàn toàn theo một cô gái tốt biến thành bạo lực nữ, chẳng lẽ trong cơ thể cô thật ra chứa đựng rất nhiều “Bạo lực”, ngay cả bản thân cũng chưa từng phát hiện, không nói nữa, cướp đầu người thế này, so với trước đây chỉ lo tăng máu vui vẻ hơn nhiều, bởi vì có ý nghĩ như vậy, trực tiếp dẫn đến Tô Lạc một lòng một dạ cướp đầu người, đáng thương Linh Dực bị người vây đánh, rõ ràng có thể sống tốt lại cứ thế bị người đạp chết.
< Đội Trưởng > Vũ Nhiên: Làm gì thế, chuyên nghiệp một chút coi!
Tô Lạc hơi chột dạ, nhưng vẫn không chịu thua, cô cũng không phải máy tăng máu, chẳng lẽ chỉ tăng máu mới là chuyên ngành à!
< Tổ Đội > Hạ Lãnh Nguyệt: Không để ý, tôi cũng không phải máy tăng máu.
< Đội Trưởng > Vũ Nhiên: Không tăng máu thì cô định làm gì?
Ách. . .
Cô im lặng đột nhiên nhớ tới một câu nói trước đây, dù sao là tăng máu, ai lên mà chẳng được.
Giống hệt như là khi bạn suýt nữa động lòng với một người, lại phát hiện, anh ta thích chỉ là bạn có thể làm gì, không phải là bạn. Thật ra trong trò chơi này có rất nhiều tình cảm cũng là như thế, mặc dù nói nghề nghiệp của em gái Băng Tâm rất được các anh zai yêu mến, thế nhưng người nào sẽ hiểu rõ, bọn họ rốt cuộc là thích chính bạn hay chỉ là năng lực bác sĩ không thể thiếu của bạn.
Tô Lạc nhìn túi đồ của mình một chút, đại khái cũng khoảng hơn 1000 kim, trong acc nhỏ cũng khoảng từng này, 3000 khối RMB trước đây, bất quá chỉ sau hơn một tháng đã bị cô kiếm lại hai phần ba, hôm nay tính toán tài sản trong túi, cũng thiếu khoảng 700 khối mà thôi, Tô Lạc đột nhiên cảm thấy mình rất có thiên phú đầu cơ tích trữ, hơn một tháng đang trong trò chơi buôn bán lời mấy nghìn khối, chính mình cũng khó mà tin được, nhưng cũng chỉ mới một tháng bận rộn ngâm mình ở trong trò chơi, cả người cô cũng thay đổi một vòng rất lớn. Nhưng, hiện tại cô sắp được giải thoát rồi. Cuộc sống về sau tự nhiên chỉ là ngắm phong cảnh câu cá, thỉnh thoảng mang tiểu đồ đệ.
< Đội Trưởng > Vũ Nhiên: Nghĩ cái gì, mau đuổi kịp.
< Tổ Đội > Hạ Lãnh Nguyệt: Oh.
Thế là trận chiến trường này cuối cùng đánh cho Tô Lạc ăn không biết vị, đờ đẫn đi theo phía sau Linh Dực tăng máu, một cái kỹ năng công kích cũng không dùng, cứ như thế thất thần đến khi ra khỏi chiến trường, Linh Dực nhấn mời Tô Lạc PK, bị cô trực tiếp không nhìn.
< Đội Trưởng > Vũ Nhiên: Tiếp.
Đề nghị lại hiện ra, Tô Lạc từ chối.
< Đội Trưởng > Vũ Nhiên: Tiếp tiếp tiếp.
Tô Lạc lại từ chối. Sau đó Linh Dực ở trong YY kéo quai hàm gọi, “Hạ Lãnh Nguyệt, cô tiếp cho tôi!”
Tô Lạc vẫn từ chối.
Lúc này Linh Dực đi vòng xung quanh cô, nếu như nơi này có thể mở đỏ, anh ta chắc hẳn sớm đã ra tay đem cô chém chết.
【 Thế Giới 】 Vũ Nhiên: Ê người nào đó, đến quyết chiến coi, không đến chính là con chó nhỏ! *lè lưỡi*
Sặc. . .
【 Bang Chủ 】 Hắc Chủ Quyển Quyển: Ai ai ai?
【 Bang 】 Vũ Nhiên: Cô ta cô ta cô ta.
【 Nguyên Lão Bang 】 Hạ Lãnh Nguyệt: Ta ta ta.
(⊙o⊙). . .
Thế là, mọi người trong bang đều nhao nhao nhảy vào kênh bang ồn ào, mắng Linh Dực không biết xấu hổ, dám ở trước mặt bàn dân thiên hạ liếc mắt đưa tình, thật quá đáng.
< Tổ Đội > Hạ Lãnh Nguyệt: Nếu anh thua thì thế nào?
< Đội Trưởng > Vũ Nhiên: *gõ mõ* ! ! ! Tôi cởi trần nhảy thoát y vũ trước mặt mọi người.
T T
Tô Lạc lập tức rục rịch.
Thật ra Băng Tâm đánh Linh Dực cũng không phải rất khó, mặc dù Linh Dực thích thả diều chạy khắp nơi, nhưng khi PK, nếu như anh ta chạy quá xa thì Hệ thống sẽ tự động phán thua, hơn nữa trang bị hiện tại của Tô Lạc cũng không tệ, trước đây đều là bị anh ta đánh bất ngờ không kịp phòng còn bây giờ nếu như đánh thật thì vẫn không thể nói rõ là ai thua ai thắng.
Tô Lạc đang định đồng ý, đột nhiên trên Thế Giới nhảy ra một câu, làm dời đi sức chú ý của cô, cũng làm cho mọi người trong bang đều nhao nhao suy đoán rốt cuộc là có chuyện gì.
【 Thế Giới 】 Mộng Đoạn Kinh Hồn: Dạ Mị mấy người có ý gì? Thất Dạ liên minh muốn động thủ sao, sớm chỉ biết mấy người không phải đám hảo điểu, bang phái trung lập lập liên minh, vô nghĩa!
【 Thế Giới 】 Thanh Nhiên: Vừa lập xong liền đi giết người, này cũng gọi là bang phái trung lập, tự mình tát miệng mình!
Thất Dạ liên minh cho tới nay đều là liên minh bang phái trung lập, thật ra bất cứ một người nào không có khả năng tuyệt đối trung lập, nhưng Thất Dạ liên minh này, thật đúng là nói được làm được. Trong ba liên minh, từ trước đến giờ Thất Dạ liên minh chỉ thủ đài nằm trong phần doanh địa trên núi ở Cửu Lê Tây Cương xa xôi, ba bang phái thay phiên đi giữ đài, chưa bao giờ tham dự tranh đấu giữa các bang phái khác, thậm chí còn giúp đỡ đánh thành chiến, cũng một đám người đi Quyết Chiến Thiên Hạ liên minh, một đám người đi Hạo Nguyệt Đương Không, đánh xong rồi lại tất cả đều về nhà ngồi chồm hổm, có thể nói là một đóa hoa tuyệt thế.
Vốn liên minh trung lập này được cho là kiềm chế hai đại liên minh đối địch, chỉ cần hơi nghiêng về một bên đều có thể tạo thành thế cục rung chuyển, nhưng lâu dài về sau, bọn họ đều an phận thủ thường, cho nên, những người đó cũng dần dần mở rộng tâm tư, chỉ là thỉnh thoảng chiêu an mấy lượt.
Đặc biệt là trong khoảng thời gian thủ lĩnh của Thất Dạ liên minh Bang Chủ Dạ Chủ Mặc thay tên đổi họ rời khỏi, lợi dụng tất cả mọi dịp để thọc gậy bánh xe, Dạ Chủ Tử đau khổ chống đỡ, cũng vẫn bị móc đi không ít sức chiến đấu, mà nay, Ngồi Nghe Tiếng Gió trở về, không phải là có thể làm cho Thất Dạ liên minh lại quật khởi sao? Vinh dự trở thành một khối u ác tính uy hiếp Quyết Chiến Thiên Hạ và Hạo Nguyệt Đương Không.
【 Thế Giới 】 Ngồi Nghe Tiếng Gió: Đúng thế, từ hôm nay trở đi, không trugn lập nữa, đối nghịch Hạo Nguyệt Đương Không liên minh.
【 Thế Giới 】 Dạ Chủ Dạ: Kích tình cuối cùng cũng bắt đầu rồi!
【 Thế Giới 】 Dạ Chủ Lạc: Vô cùng kích tình a, Hura!
【 Thế Giới 】 Phách Thiên: Chúng ta cùng chung kẻ địch, ha ha ha!
Quyết Chiến Thiên Hạ nở nụ cười.
Hạo Nguyệt Đương Không bể trứng.
. . .
Thế Giới chà chữ không ngừng, mà trong bang cũng thảo luận khí thế ngất trời. Vì sao liên minh trung lập một năm đột nhiên lại muốn tuyên chiến Hạo Nguyệt Đương Không?
Vì sao vì sao vì sao vì sao a?
Vì sao?
Tô Lạc không hiểu sao lại đột nhiên cảm thấy hơi sởn tóc gáy vậy nha, OMG. . .